Não yêu đương phải xử. - Chương 7

Cập nhật lúc: 2024-07-07 19:12:48
Lượt xem: 313

14.

Tuy nhiên, tính cách của Tôn lạc Dao lại thay đổi.

Cô ta bắt đầu chịu khổ chịu cực, tự mình giặt tay hết quần áo, tự chỉnh lý nội vụ, thậm chí trong quá trình hận luyện quân sự cũng không rên một tiếng nào.

Nước trợ giảng đưa cho cô ta trong giờ giải lao , cô ta đến  một ngụm cũng không uống chứ đừng nói đến việc cầm đi khoe khoang khắp nơi.

Mí mắt của tôi bắt đầu giật liên tục mà không rõ lý do.

Chiều thứ sáu, cảm giác bất an này lên đến đỉnh điểm khi tôi nhìn thấy Tôn Lạc Dao kéo vali ra khỏi cổng trường.

Tôi gửi tin nhắn thoại vào trong nhóm nhỏ và chuẩn bị đuổi theo.

Nhưng Lưu Kỳ đã ngăn tôi lại: “ Điền Anh, đừng đuổi theo cô ta nữa. Cô ta… chắc là đã đến phòng khám rồi.”

Tôi: “?”

Lưu Kỳ: “Kiếp trước cô ta thường xuyên nhờ tớ mua băng vệ sinh cho cô ta, kỳ kinh nguyệt của cô ta luôn chính xác.”

“Nếu tớ nhớ không nhầm thì đã quá nửa tháng mà kỳ kinh nguyệt của cô ta đến rồi…”

Tôi sửng sốt hồi lâu mới tỉnh táo lại, lúc này, tiếng gầm của Bạch Đóa Đóa vang lên: "Không đúng, kiếp trước còn rất lâu nữa cô ta mới có thai. Làm sao có thể..."

Lưu Kỳ trầm mặc hồi lâu.

Khi nói, trong giọng nói của cậu ấy có một sự thoải mái khó nhận thấy:

"Lúc mới sống lại, tớ cảm thấy tính cách của tên trợ giảng, Tôn Lạc Dao sớm muộn sẽ bị ngược đãi đến chết, thậm chí còn được trọng sinh. Cho nên..."

Cậu ấy dừng lại một chút rồi tiếp tục nói : “ Khi tớ vừa mới sống lại, ớ đã đ.â.m thủng toàn bộ....mấy cái đồ dùng kia của cô ta”

Cả nhóm im lặng trong vài giây.

Tôi cũng mất một lúc mới tiêu hóa được hết .

Sau đó, tiếng hét của Bạch Đóa Đóa đột nhiên vang lên:

"Ahhh, người chị em, cậu chính là thần của tớ!"

Cuối cùng tôi cũng phản ứng lại.

Tôi và Bạch Đóa Đóa ngày ngày nhảy nhót qua lại, tiến độ ảm đạm đến không buồn nhắc tới.

Còn Lưu Kỳ, người có tính cách điềm tĩnh nhất, mỗi lần ra tay lại là một đòn sát thủ.

Cậu ấy đã làm cho Tôn Lạc Dao có thai từ sớm.

Ước gì tôi có thể bay tới và thơm cậu ấy một cái.

Lưu Kỳ ngăn chúng tôi lại: “ Trước tiên chúng ta cứ chờ đã, ngày mai khi cô ta quay lại chúng ta có thể xác nhận xem.”

15.

Cả ngày này, chúng tôi hầu như dán chặt mắt vào cái đồng hồ.

Bạch Đóa Đóa thậm chí còn chạy ra ngoài mua mấy cái que thửu thai về, nói đề phòng vạn nhất.

Nhưng điều này thực sự không cần thiết.

Bởi vì Tôn Lạc Dao mang theo một cái túi từ bệnh viện trở về.

Sắc mặt cô ta tái nhợt, mỗi cử động đều lộ rõ ​​sự tuyệt vọng.

Hơn nữa, buổi chiều cô ta cũng không gọi điện xin nghỉ ốm.

Lưu Kỳ lén lút lật xem phiếu kiểm tra:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/nao-yeu-duong-phai-xu/chuong-7.html.]

“ Ổn rổi. Mang thai được ba tuần rồi."

Trà Đào Cam Sả

Chúng tôi nhìn nhau mỉm cười.

Đã đến lúc thu lưới rồi.

Chúng tôi đã thu thập và chỉnh lý xong các bằng chứng về việc trợ giảng đón các cô gái và cùng với các nữ sinh viên đại học khác nhau đi thuê phòng, đồng thời gửi các tài liệu dupowis dạng nặc danh đến các cấp mà chúng tôi có thể tiếp cận.

Tuy nhiên, khi chính phủ ra thông báo và sa thải hắn ta...thực tế đã có 8 phần tài liệu được công bố ra ngoài...

Tôi cảm thấy rằng chúng tôi đã giúp đỡ  được rất nhiều người và tích lũy được công đức to lớn.

Và bởi vì có quá nhiều người tố cáo nên cho dù tên trợ giảng có muốn trả đũa cũng không thể thực hiện được.

Làm sao một kẻ cặn bã như vậy có thể xứng đáng được mặc quân phục chứ ?

Đương nhiên, Tôn Lạc Dao cũng không thể tụt lại phía sau.

Chẳng bao lâu sau, hầu hết mọi người đều có bản sao phiếu khám thai của cô ta.

Chúng tôi sẽ không cho phép bất kỳ kẻ nào lợi dụng chuyện này!

Ngay khi chúng tôi đang lén lút " phân phát tài liệu".

Trong khuôn viên trường lại xảy ra một sự cố.

Trợ giảng bị đánh một trận trước khi rời trường!

Trong số các nạn nhân, có một cô gái bị trầm cảm sau khi phát hiện mình bị lừa. Cô ấy vào quán bar uống say khướt và suýt gây rắc rối.

Thật trùng hợp, anh trai cô lại là sinh viên tốt nghiệp tại trường này.

Nam thanh niên nhiệt huyết cao 1,85 m cùng nhóm bạn cùng phòng vây quanh trợ giảng trên mặt đất và đánh hắn ta một trận dã man.

Tôi nghi ngờ họ đến từ Khoa Ngôn ngữ và Văn học Trung Quốc.

Những câu chửi thề không lặp lại có tính sỉ nhục rất cao.

Nhưng điều sỉ nhục nhất là khi họ đá vào háng trợ giảng trước khi bỏ đi.

Nghe đồn rằng ba con lợn bị g.i.ế.c ngày hôm đó kêu gào còn ít thảm hại hơn hắn ta.

Chậc chậc, có lẽ từ nay về sau đứa con trong bụng Tôn Lạc Dao sẽ là đứa con duy nhất.

Mà Bạch Đóa Đóa đột nhiên vỗ đầu hắn: "Đây không phải là kịp nổ làm sẵn đã giao tới cửa nhà mày  sao !"

Như đã nói trước đó, trợ giảng là đứa con trai út không được coi trọng, ban đầu hắn ta hy vọng tìm được một người vợ là sinh viên đại học, lại chăm chỉ làm việc trong quân đội để có được một vị trí chính thức, để gia đình có thể coi trọng hắn ta hơn.

Bây giờ tự mình phơi bày tâm địa bẩn thỉu bị phơi bày dưới ánh mặt trời, mọi giấc mơ đều trở thành nằm mơ giữa ban ngày.

Hắn ta chắc chắn là hận không thể cầm d.a.o đi g.i.ế.c người được.

Lúc này, Bạch Đóa Đóa chu đáo tặng cho tên trợ giảng một cái bia——

Danh sách mật khẩu tài khoản của các tài khoản nặc danh.

Tôi quên đề cập rằng những thứ này đều được đăng ký bằng số điện thoại di động của Tôn Lạc Dao.

Nội dung trong đó rất thú vị, chẳng hạn như đoạn ghi âm những cuộc trò chuyện kiêu ngạo của cô ta với nhiều cô gái khác nhau, dấu vết của việc mua thủy quân để tỏ tình, những câu xin quà từ những chiếc lốp dự phòng cũ của cô ta và những blogger tình cảm mà cô theo dõi là đều "dạy bạn cách để treo ba người đàn ông cùng một lúc " Loại chuyện này....”

Tất nhiên, việc chúng tôi tạo ra bao nhiêu trong số này không quan trọng.

Bạn nghĩ Tôn Lạc Dao làm sao có thể đồng ý cho chúng tôi đăng ký phải không ?

Vậy khi chúng tôi bị nhốt trong căn nhà tối tăm, đổ nát và bị ngược đãi vô nhân đạo, có ai xin phép chúng tôi không?

Tôi lắc lắc sợi dây xích ở đầu giường, mỉm cười: “Mày nghĩ đúng đấy, Tôn Lạc Dao.”

Bình luận

0 bình luận

    Loading...