Não yêu đương phải xử. - Chương 1

Cập nhật lúc: 2024-07-07 11:03:12
Lượt xem: 454

1.

Tôi bỗng nhiên mở mắt, hít một hơi thật sâu, Tôn Lạc Dao đang thử chiếc váy hai dây ở trên giường đối diện :

“ Điền Anh, cậu thấy có có đẹp không ? Là anh ấy tặng đấy !”

Trong khoảnh khắc, tôi tưởng mình là đèn kéo quân.

Bởi vì một giây trước, tôi vẫn còn đang ở trong chuồng lợn.

Kẻ ép tôi ở trong chuồng lợn không ai khách chính là anh trai ruột của người bạn cùng phòng đang đứng trước mắt tôi - Tôn Lạc Dao.

Và đương nhiên “ anh ấy” được nhắc đến trong miệng Tôn Lạc Dao.

Chính là trợ giảng huấn luyên quân sự của chúng tôi.

Lúc Tôn Lạc Dao đang thì thầm nói chuyện với người khác trong lúc huấn luyện quân sự, huấn luyện viên đã phạt cô ta chạy một vòng quanh sân, trợ giảng kia đã đưa cho cô ta một chai coca lạnh.

Từ đó trở đi, Tôn Lạc Dao bắt đầu sinh lòng ái mộ một cách điên cuồng, ngày đêm không trở về kí túc xá.

Có một lần, cô ta trở về ở lại qua đêm, sau khi nói chuyện điện thoại đến nửa đêm, cô ta đột nhiên nói với chúng tôi rằng sau khi kết thúc khóa huấn luyện quân sự này cô ta muốn bỏ học để kết hôn với trợ giảng, sớm sinh cho hắn ta một đứa con trai sau đó ở nhà giúp chồng dạy con.

Ba người bạn cùng phòng khác của chúng tôi đã nhiều lần nhìn thấy tên trợ giảng này cặp kè với những cô gái khác nhau ở quảng trường nên khuyên cô ta nên cảnh giác.

Nhưng cô ta không nghe, nên chúng tôi khuyên cô ta ít nhất nên học xong đại học và lấy bằng tốt nghiệp trước đã.

Không ngờ cô ta quay qua lợi dụng sự khuyên can của chúng tôi để nắm thóp trợ giảng: “Bạn cùng phòng của em đều coi thường anh, cũng chỉ có em thích anh. Nếu anh còn nói chuyện với những cô gái khác, em liền không thích anh nữa”.

Bây giờ nghĩ lại, sau hôm đó trong thời gian huấn luyện quân sự ba chúng tôi luôn bị ngáng chân, phạt đứng dưới nắng, xem ra là có liên quan đến tên trợ giảng này trả thù đây mà

Và cơn ác mộng của chúng tôi bắt đầu từ lúc Tôn Lạc Dao mang thai.

Trong nhà Tôn Lạc Dao đã hưa gả cô ta ra ngoài để đổi lấy phần sính lễ khổng lồ , sau đó lấy tiền đó để cưới vợ cho con trai, vì vậy họ kiên quyết phản đối hôn sự này và ép cô ta đi phá thai.

Tôi không biết tên trợ giảng này độc ác đến mức nào mới có thể ra chủ ý này cho Tôn Lạc Dao :

“Lừa bạn cùng phòng của em về quê làm vợ em trai và cậu của em, như thế bọn họ sẽ không ép em gả cho người khác để lấy tiền sinh lễ nữa.”

 Cô này là tôi vô tình đọc được ở trên điện thoại của Tôn Lạc Dao trong tiệc đính hôn của cô ta.

Cô ta trả lời : “ Chồng ơi, anh thật thông minh !”

Nhưng lúc đó cả ba chúng tôi đều đã uống li rượu có bỏ thuốc mà cô ta đưa, tất cả đã quá muộn mất rồi.

Cô ta có một người em trai và hai người cậu, nhưng đều không tìm được vợ.

Về sau trong vô số ngày sống trong ác mộng, tôi đều sẽ tự an ủi mình.

Tôi tự an ửi rằng dù sao tôi cũng ở bên cạnh em trai cô ta, thay vì hàng ngày bị một ông già bốn mươi năm mươi tuổi hành hạ và c.h.ế.t thảm trên núi chỉ sau chưa đầy hai năm như hai người bạn cùng phòng kia.

Nhưng trong tiềm thức tôi luôn muốn trốn khỏi đấy thì không thể tự lừa mình dối người được.

Ngày tôi tìm được đường chạy ra ngoài thì gặp Tôn Lạc Dao với khuôn mặt sưng vù và chồng của cô ta là tên trợ giảng kia.

Sau khi bị bắt về, tôi bị em trai cô ta đánh đến thoi thóp, sau cùng tôi bị hắn ấn đầu dìm xuống bồn nước cho đến ch//ết.

Lúc này nhìn cô ta trong bộ váy đỏ rực, sát ý trong tim bốc lên ngùn ngụt không kể kìm lại được.

Tôi rút ra một con d.a.o tiện ích, cầm nó lên và đi về phía Tôn Lạc Dao đang đứng quay lưng về phía tôi.

Lúc này, một người bạn cùng phòng khác là Bách Đóa Đóa bất ngờ làm vỡ chiếc cốc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/nao-yeu-duong-phai-xu/chuong-1.html.]

Nước b.ắ.n tung tóe trên chiếc váy hai dây của Tôn Lạc Dao.

Cô ta hét toáng lên, muốn xông lên tranh cãi với Bạch Đóa Đóa.

Bạch Đóa Đóa liếc nhìn điện thoại : “ Chỉ còn ban phút nữa, cậu có chắc là muốn trễ hẹn không ?”

Tôn Lạc Dao trợn mắt nhìn cô, cầm túi xách chạy ra ngoài.

Giây tiếp theo, Bạch Đóa Đóa và Lưu Kỳ lao tới nắm tay tôi:

“ Điền Anh, cậu cũng ch//ết rồi có phải không ?”

2.

Tôi đã dành cả buổi tối để tiêu hóa sự thật này.

Tất cả những điều này không phải là một giấc mơ, ba chúng tôi thực sự đã ch//ết một cách bi thảm và lần lượt được tái sinh.

“ Dọa ch//ết chúng tớ rồi” Bạch Đóa Đóa vuốt vuốt n.g.ự.c trấn an “Chúng tớ đã sống lại được ba ngày rồi, chỉ còn cậu là người duy nhất còn thuyết phục cô ta chia tay. Chúng tớ đều cho rằng cậu…”

Lưu Kỳ giúp tôi cất con d.a.o tiện ích xuống: “Chúng tớ cũng muốn gi//ết cô ta ngay lập tức, tớ hiểu cảm giác của cậu.”

Ba chúng tôi ôm nhau khóc.

Từ nay về sau, bọn họ sẽ phải sống trong đau khổ gấp trăm lần, sẽ phải sống trong nước mắt và ân hận, sẽ phải trả lại mạng sống cho ba chúng tôi.

Tôi ngước lên  hỏi họ: “Các cậu đã bắt đầu trả thù chưa?”

Bạch Đóa Đóa cười: “ Vội gì chứ, Cứ để cô ta sống lâu thêm một chút. ...Chỉ là, tối nay chúng tớ đã chuẩn bị một chút 'bất ngờ nho nhỏ' cho cô ta."

Tôi nhướng mày nghi ngờ.

“ Suốt một tuần không tối nào cô ta về kí túc xá, Trước đây đều là chúng ta che giấu giúp cô ta, nửa đêm nhà trường sẽ đi kiểm tra. Chúng tớ đã thông báo cho quản lý kí túc xá, nói  rằng trong thời gian huấn luyện quân sự cô ta không về kí túc xá ngủ, Cậu đoán xem sẽ thế nào ?”

"Ngoài hình phạt thông thường, nó còn được chiếu trên màn hình lớn vào thứ Hai! Ai lại không muốn nhìn thấy cô ta mặc chiếc váy hai dây màu đỏ trên màn hình lớn sẽ trông thế nào chứ?"

Trà Đào Cam Sả

Ôi !

Tôi thiếu chút nữa là phun nước ra ngoài “ Vậy là các cậu không nói cho cô ta biết phải không ?”

"Đương nhiên phải nói cho bạn cùng phòng thân yêu của chúng ta biết rồi!" Bạch Đóa Đóa nhún nhún vai, "Nhưng tớ nói là mười hai giờ ngày mai, ai biết là mười hai giờ nào chứ!"

“Được rồi,” cuối cùng tôi cũng cười, “Vậy tớ sẽ phải giúp cô ta mắng nhà trường vì “ thông báo không đến nơi đến chốn” rồi.”

Và nếu tôi nhớ không nhầm thì cô ta không bao giờ mặc đồ lót hay quần bảo hộ khi đi hẹn hò vào ban đêm.

Chậc! Đừng đổ lỗi cho tôi.

Cái này gọi là tự mình tạo nghiệt.

Tôi lại không ngừng cố gắng, Tôi lấy bộ quần áo ngụy trang mà lần nào tôi cũng giặt cho cô ta bỏ vào thùng giặt.

Giúp việc giặt giũ là thể hiện tình cảm đấy. Bây giờ ấy mà, thật hi vong cô ta ăn c/ ứt.

Ngày mai hãy mặc váy hai dây để huấn luyện quân sự, sẽ đẹp biết bao!

Ngày hôm sau, khi chúng tôi đang đi xuống cầu thang thì nghe thấy một tiếng động lớn.

Khi tôi mở nhóm tân sinh viên ra thì thấy hàng nghìn tin nhắn đã được gửi đi.

Chúng tôi nhìn nhau mỉm cười, nắm tay nhau đi “ngắm cảnh”.

“ Bạo lực học đường” một thời gian dài dằng dặc, hôm nay chính thức vén màn che.

Bình luận

0 bình luận

    Loading...