NÀNG ẤY LÀ VĂN THANH - Chương 5
Cập nhật lúc: 2024-07-05 01:36:46
Lượt xem: 723
Cha hỏi ta tại sao lại dùng tiền của hồi môn của phu nhân? Bổng lộc một tháng có nhiều như vậy, sao lại không nuôi nổi nhà? Tiền đâu hết rồi?
Là giọng chất vấn.
Hừ! Có mẹ kế liền có cha dượng, quả nhiên không sai!
"Cha đã đến chất vấn con, con cũng có lời muốn nói, người đi hỏi khắp kinh thành xem, nhà ai lại để cô nương chưa xuất giá quản gia? Người đã nạp thiếp, chuyện trong nhà nên giao cho bà ấy. Người không nỡ bà ấy, cũng không tin con, chi bằng nạp thêm một thê thiếp biết quản gia đi!"
"Phu nhân của người cao quý, ăn uống cái gì cũng phải loại tốt, đừng nói bổng lộc của người, ngay cả tiền riêng của ông nội cũng không đủ."
Ta đẩy sổ sách sang, không muốn gọi cha nữa.
Ta cúi đầu không muốn nói thêm, quyết tâm sau này chỉ lo việc của mình, chuyện nhà không quản nữa.
Ngày hôm sau ta và ông nội liền đến trang trại ngoài thành.
Trang trại sản xuất lương thực, trước đây bà ta đều bán lương thực, đổi lấy tiền, gửi vào hiệu cầm đồ, là để dưỡng lão cho ông nội.
Ông nội hỏi ta sao không rút tiền ra dùng, thà rời nhà cũng không rút ra.
"Ông nội, người nuôi họ đến khi nào? Nhà có bao nhiêu thì sống bấy nhiêu, đã gả vào nhà ta, thì phải hạ phàm, dù có nuông chiều cũng là chuyện của cha con, sao có thể bắt người nuôi?"
Ta ngồi dưới hiên dùng lò nhỏ hâm rượu cho ông nội, mắt rưng rưng nước, nhưng không muốn rơi lệ.
Chương 5
Ta không hiểu tại sao ta lại phải chịu đựng những người ích kỷ như cha ta và mẹ của Tống Tấn.
Họ chỉ nghĩ đến bản thân, chưa bao giờ bận tâm đến ta.
Vì sao họ có thể sống tự tại như vậy? Vì chúng ta là con của họ, nên phải nhẫn nhịn và phục tùng sao?
Ta không phục.
Ông nội vuốt tóc ta, nói rằng chúng ta rất thông minh, dù đi đến đâu, tương lai cũng sẽ tốt đẹp.
Nhưng ai biết được tương lai ra sao? Tương lai là điều hư ảo và khó đoán, ta chỉ tin vào hiện tại.
Hiện tại ta sống khá tự tại, chỉ có ông nội thở dài, ta hỏi vì sao.
Ông nội lo lắng cho Tống Tấn, nói rằng năm sau huynh ấy sẽ tham gia kỳ thi, nếu bị bệnh hay có chuyện gì làm gián đoạn, thật đáng tiếc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/nang-ay-la-van-thanh/chuong-5.html.]
Ta chợt nhớ đến hình ảnh huynh ấy ngồi bên bàn đọc sách, lạnh lùng cô độc đến mức làm người khác đau lòng.
Ta không muốn về nhà, ông nội sẽ đi đón huynh ấy.
Chiều hôm đó, ông nội một mình ngồi xe ngựa trở về, trời đổ tuyết trắng như muối.
Cơm đã xong, ta giúp ông nội cởi áo lông, hỏi người đâu?
Ông nội lắc đầu, chỉ nói là bệnh rồi.
Thật sự là bệnh rồi.
"Cha con đã mời thầy thuốc, chắc là tối qua bị cảm lạnh, sốt mê man."
Ông nội thở dài nói.
"Họ sống thế nào? Ai quản lý nhà cửa?"
"Cha con mơ màng, đã nạp Văn Tú làm thiếp, giờ bà ấy quản lý nhà cửa."
Mí mắt ta giật giật, lời nói tức giận trước đây của ta, không ngờ phụ thân thực sự làm thế.
Mẹ của Tống Tấn cũng đồng ý sao?
Bà ấy và cha ta đúng là hai kỳ hoa cùng nở trên một cành.
"Bà ấy có biết quản lý không? Nói một đằng làm một nẻo, chẳng phải như thế sao? Chỉ vài ngày là dùng hết của hồi môn, nhà họ Văn sợ rằng sẽ đói c.h.ế.t thôi."
"Nhà họ Văn dù là thế gia, nhiều năm qua không sinh được người con trai tài giỏi, chỉ là một bọn ngồi không ăn núi lở."
"Hoàng thượng hiện nay lại không thích thế gia, ngày vinh hiển chẳng còn."
"Nghe thì hay, nhưng giờ cũng chỉ là cái vỏ trống, nếu không có chuyện gì, cha con muốn cưới tiểu thư nhà họ Văn cũng không với tới."
"Nhà họ Tống đã không còn ai, nếu không cũng chẳng để cha con tái giá cùng mẹ Tống Tấn."
"Của hồi môn của bà ấy cũng chẳng còn bao nhiêu."
Ông nội vuốt râu, thở dài liên tục.
"Ông nội, ngày mai chúng ta về thôi!"
Chẳng vì ai, chỉ vì đứa trẻ mới sinh và vì lời hứa sẽ thi đỗ của Tống Tấn.
Bình luận
36 bình luận
-
-
Dạ. Xoăn nghĩ những bộ truyện thế này hợp lý để xoa dịu những tâm hồn đang "bão tố" ^^
-
-
Hay nhé⭐️⭐️⭐️⭐️⭐️
-
Hehe dạ Okela bác 😊
-
-
Hay quá
-
Xoăn nói mà 😛
-
-
Cảm ơn bạn Munmun đã donate cho team ạ ^^
-
Ơ mà tác giả quên Mãn Mãn rùi sao 😅 nhỏ này mà về dự đám cưới của Tống Tấn với Văn Thanh là xưng hô hơi rắc rối he, ko biết đằng trai hay đằng gái á 🥲
-
May quá cái kết ấm lòng trọn vẹn, vừa đủ nhe. Phải chi mà là truyện dài chia làm hai phần c1-19 với c20-26 cũng đẹp :) nửa đầu day dứt, nửa sau ngọt ngào. Xoăn coi tác giả này có truyện nào chất lượng như này nữa không thì dịch tiếp nhes ☺️ HE để healing
-
Ok bác nha. Xoăn cũng thích văn phong tác giả này lắm, nên Xoăn sẽ tìm và làm thêm những bộ của tác giả này nữa, hoặc những bộ có văn phong tương tự. Nào lên Xoăn hú nhe ^^
-
-
Truyện dễ thương lắm luôn, không âm mưu báo thù, không trọng sinh cẩu huyết, nhẹ nhàng mà ngọt ngào của đôi bạn trẻ. Đăng ký tài khoản để cmt cho ad, cảm ơn xoăn gấc nhìuuu
-
Xoăn cảm ơn bác ủng hộ truyện ạ ^^
-
-
Các bác đọc xong cho Xoăn xin review với ạ ❤️ Các bác thích truyện tựa thế này không ạ 🥰
-
Truyện hay quá nha bà ưiii tui siêu thích kiểu điền văn này. Chỉ ước tgia viết dài thêm xíu về cuộc sống về sau của hai người 🥺
-
hehe ghiền quá nên muốn đọc mãi thôi phải không ^^
-
-
Má, đọc xong thấy đỉnh thiệt chứ. Dịch mướt ghê á, đọc thấy cuốn. Ban đầu đọc được vài chương thì thấy cmt xoăn hỏi ai coi bộ này nữa k là tui phải rep liền. Đọc được 1 nửa thì thấy đúng bứt rứt, tại cảm giác nó buồn ghê á, sợ nv9 k đến được với nhau nhưng may sao na9 k làm tui thất vọng👍👍👍👍rcm mọi người nên đọc bộ này, vì nó hay vcđ hêh
-
Xoăn cảm ơn bác đã ủng hộ truyện ạ 😊 Xoăn thích văn phong bộ này lắm í ❤️
-
-
Đợi lên 2000 views lâu quá. Xoăn lên full rồi ạ. Các bác đọc rồi cho Xoăn xin "còm dài" với nhé ạ ^^ Xoăn cảm ơn ^^ Chúc các bác đọc truyện vui ạ ^^
Cảm ơn Xoăn, truyện đọc dễ chịu lắm
Rouge2011 3 ngày trước · Trả lời