Chạm để tắt
Chạm để tắt

Năm tháng nhớ em - Chương 82

Cập nhật lúc: 2024-08-31 18:59:30
Lượt xem: 20

Chương 82

Giang Yến đưa người phụ nữ trung niên vừa đi tới thấy bà vừa khóc vừa đánh anh, người phụ nữ chạy lại kéo anh ra, bà tức giận nói:" bà Trần, tôi biết bây giờ bà đang khó chịu nhưng không thể trút giận lên người con trai tôi được"

 

Diệp Tư Thần nhìn người phụ nữ kéo mình ra, anh nhíu mày hỏi :"mẹ, sao mẹ đến đây"

 

Bà Diệp khó chịu nhìn anh nói:" mẹ không đến đây thì con định để bà ấy đánh như vậy sao"

 

Giang Yến ngồi xuống cạnh bà an ủi nói:" bà, yên tâm đi sẽ không sao đâu"

Cảm mơn các bạn đã đọc truyện của bé Ú rất nhiều ạ, bấm theo dõi mình để được đọc truyện mới nhất ạ 🥰🥰🥰

 

Diệp Tư Thần gạt tay ra, đứng trước mặt bà, anh cúi đầu thật sâu nghẹn ngào  nói :" bà cháu thực sự xin lỗi, xin lỗi, là lỗi của cháu"

 

Con mình từ nhỏ đã kiêu ngạo tới mức nào bà đương nhiên biết, từ khi sinh thằng bé ra tới nay bà chưa từng nghe hai chữ" xin lỗi ". Hiện tại bà nghe anh thốt ra khỏi miệng mình, bà kinh ngạc lấy tay che miệng mình nhìn con trai đưa cúi đầu ở bên cạnh. 

 

Không chỉ mình bà Diệp ngạc nhiên còn ba người ở đây cũng kinh ngạc không kém, chỉ im lặng nhìn anh. 

 

Bà không ngờ anh sẽ cúi đầu nhận lỗi với mình nhưng hiện tại bà không muốn nhận lời xin lỗi này, bà quay mặt chỗ khác nói:" Hiện tại các người về đi, tôi không muốn nhìn mặt các người nữa, ở đây có tôi với hộ lý chăm sóc con bé là được"

 

Diệp Tư Thần ngước mặt nhìn bà,anh đỏ mắt nhìn bà nói:" bà, cháu xin lỗi, bà có thể cho cháu ở lại đây được không, cháu không thể về được, cháu xin bà mà"

 

Diệp Tư Thần thấy bà không muốn nhìn mình thậm chí không thèm nghe anh nói, anh quỳ xuống hai tay để trên đùi nhìn bà

 

Mẹ Diệp kinh ngạc thốt lên:" Tư Thần , con làm gì vậy"

 

Giang Yến hai mắt mở to nhìn anh đang quỳ trước mặt, :" anh họ, anh làm gì vậy, đứng lên đi"

 

Diệp Tư Thần không quan tâm ai nói gì, anh nhìn bà hạ giọng  xuống thấp nhất nói :" bà cho dù bà nói cái gì cháu cũng chấp nhận hết nhưng bà phải để cháu ở lại đây đến hi cô ấy tỉnh lại được không"

 

Bà kinh ngạc nhìn anh đang quỳ dưới chân mình cầu xin được ở lại, bà thấy trong ánh mắt anh đầy sự kiên định trong đó. 

 

Bà nhìn anh lên tiếng :" cậu lấy gì để tôi có thể tin tưởng cậu một lần nữa "

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/nam-thang-nho-em/chuong-82.html.]

 

Diệp Tư Thần nghiêm túc nói:" cháu có thể hứa với bà, dù cô ấy có tỉnh lại hay không cháu đều sẽ ở đây chăm sóc cô ấy không rời đi "

 

Bà nhếch môi tự giễu nói :"  Vậy nếu con bé cả đời này không tỉnh lại thì sao, nhưng đến khi cậu muốn lập gia đình với người khác rồi đến lúc đó thì sao, ai có thể tin lời nói nhất thời của cậu"

 

Diệp Tư Thần lắc đầu nghiêm túc  nói:" Diệp Tư Thần cháu đời này kiếp này sẽ chỉ cưới một người duy nhất đó là Trần Lam Chi ngoài ra không còn ai khác có tư cách làm vợ hay làm mẹ của con cháu"

 

Mẹ Diệp :" Tư Thần, con có biết mình nói gì không "

 

Hàn Lãnh :" Diệp Tổng, anh tưởng đây là trong phim sao, muốn nói gì thì nói à"

 

Bà :" Diệp Tư Thần, cậu không cần nói mấy điều đó với tôi, tôi biết cậu thích con bé nhưng không ai có thể nói trước điều gì cả"

 

Diệp Tư Thần nghiêm túc nói :" cháu có thể viết một bản cam kết với bà nếu bà không tin cháu "

 

Bà lắc đầu nói:" cậu có thể ở lại đây không cần bản cam kết gì cả, tôi không muốn vì chuyện này mà làm lỡ cuộc đời sau này của cậu"

 

Diệp Tư Thần :" bà yên tâm đi, cháu sẽ không làm trái với lời hứa này với bà đâu và cháu nhất định sẽ đòi lại công bằng cho Lam Chi "

 

Khoảng thời gian sau, cô đã được chuyển qua phòng bệnh cao cấp ở tầng trên, mỗi ngày bà đều sẽ đến đây ở lại đến buổi tối sẽ về nhà còn lại đều là Diệp Tư Thần ở bên cạnh cô không ra khỏi phòng dù anh họp thì sẽ họp qua video ở phòng khách trong phòng bệnh, anh xử lý công việc đều do trợ lý Trần mang từ công ty tới đây cho anh. 

 

Bà vừa về anh từ phòng vệ sinh mang ra cái thau nhỏ với cái khăn, anh nhẹ nhàng đặt lên bàn rồi vắt khô nước, anh ngồi xuống cái ghế bên cạnh. 

 

Anh nhẹ nhàng lau từ ngón tay cho cô anh dịu dàng nói:" Lam Chi, em biết không Giang Yến đã mang thai rồi đó, hôm nay con bé đến đây vừa khóc vừa nói với anh nó đã làm mẹ rồi, anh có chúc mừng nó thay phần của em nữa, à còn nữa hôm nay ...."

 

Anh nói rất nhiều chuyện từ thời tiết cho đến chuyện công việc đều kiên nhẫn kể cho cô nghe. 

 

Cô phát hiện ra mình đang ở trong một thế giới rất lạ chỉ có một màu trắng xóa cho cô cô đi thế nào cũng không ra không gian này,  cô đi được một lúc thì thấy có một ánh sáng rất chói mắt ở phía sau, cô chạy thật nhanh lại chỗ tia sáng đó.

 

 

 

Loading...