Nam Thần Tu Chân Giới Ai Cũng Đòi Song Tu Với Ta - Ngoại truyện Huyền Thanh

Cập nhật lúc: 2024-07-07 21:12:01
Lượt xem: 281

Lần đầu tiên ta nhìn thấy Chiết Quế, nét mặt nàng vô cùng lạnh lùng, không hề quan tâm tới bất kỳ ai.

Về sau, đạo lữ song tu của nàng không vượt qua thiên kiếp, c.h.ế.t rồi.

Nàng vô tư chọn một đạo lữ mới trong tông môn để song tu.

Đương nhiên, tất cả chúng ta chạy theo như vịt.

Ai cũng mong một bước lên trời.

Thế là đêm hôm đó, ta bò giường của Chiết Quế.

Nét mặt cao cao tại thượng của nàng chợt biến hóa, ta nhìn thấy vẻ mê man trên mặt nàng, khi ánh mắt rơi trên người ta, nàng lại sửng sốt.

Khí chất quanh thân cũng lập tức thay đổi.

Nàng giống như thần tiên sống vậy, xinh đẹp mê người, nhưng lại mang theo mấy phần hồn nhiên thơ ngây của thiếu nữ.

Nhưng ta cũng không để ý lắm.

Về sau, càng ngày nàng càng kỳ lạ.

Cũng càng ngày càng thú vị.

Nàng cổ quái, lại đáng yêu khó tả.

Lý trí ngăn cản ta.

Nhưng trái tim ta đã sớm tan rã.

Nàng cười nói với ta: “Ngươi là thuốc của ta.”

Sau đó độ tu vi cho ta.

Ta nghĩ, hẳn là lòng nàng có ta.

Khi ngồi trên linh khí phi hành, nàng nôn ói vô cùng mệt mỏi.

Liễm Ngọc nói là mang thai.

Cũng đúng, nếu không thì sao người tu vi cao thâm như nàng lại nôn khi ngồi linh khí phi hành được?

Lúc trước, ta một lòng muốn cầu đại đạo, giờ phút này, ta lại không khống chế được mà nghĩ tới cảnh nàng ôm đứa nhỏ mỉm cười với ta.

Nàng thật xinh đẹp.

Đứa nhỏ do nàng sinh ra nhất định sẽ vô cùng đáng yêu.

Sau đó, ta thấy nàng c.h.ế.t trước mặt ta.

Thiên đạo vô tình.

Ta vì nàng mà diệt Thanh Vân Môn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/nam-than-tu-chan-gioi-ai-cung-doi-song-tu-voi-ta/ngoai-truyen-huyen-thanh.html.]

Chuyện này cũng không dễ dàng.

Ta, Phù Cừ, Liễm Ngọc đều vào Thanh Vân Môn, trở thành sư đệ của Triệu Lạc Tuyết.

chúc tục tưng đọc truyện dui 😘 cẻm ơn tục tưng đã ủng hộ YÊU PHI HỌA QUỐC ❤️‍🔥❤️‍🔥

Chúng ta nịnh nọt nàng ta.

Sau đó đạp nàng ta từ trên cao xuống.

Muốn biến người xấu thành người tốt rất khó.

Nhưng muốn làm người tốt trở thành người xấu lại vô cùng dễ dàng.

Chỉ là, Chiết Quế không quay về được nữa.

Ta sa đọa trong thù hận, bị thù hận làm mờ mắt.

Hận, dù sao cũng dễ chịu hơn yêu.

Ta dồn tất cả tinh thần vào việc truy sát Triệu Lạc Tuyết và Thượng Lâm.

Trong bí cảnh Huyền Sương, thù hận của ta sắp giải quyết xong.

Ta lại nhìn thấy Chiết Quế.

Năm tháng trôi qua, sắc mặt nàng tái nhợt, nhưng dung mạo vẫn như xưa.

Ta chợt hoảng hốt, dáng vẻ bây giờ của ta có dễ nhìn không? Dáng vẻ của ta như này, liệu nàng ấy có không thích ta nữa không?

Ta ôm nàng, cổ họng lại nghẹn cứng, chỉ nghe thấy nàng nói, tạm biệt.

Ta không giữ được nàng.

Giống như năm đó, ta không cản được mũi kiếm đ.â.m vào n.g.ự.c nàng.

Sau khi Liễm Ngọc nhảy vào hồ nước, ta và Phù Cừ cũng nhảy theo.

Nhưng trong hồ không còn bóng dáng của bọn họ nữa.

Ta đã chậm một bước.

Nếu lúc trước, người đuổi theo là Liễm Ngọc, người ở lại phát hiện ra đan lô là ta.

Vậy thì bây giờ, người đi theo bên cạnh nàng, có phải sẽ là ta không?

Thiên đạo vô tình.

Thiên đạo muốn ta từ bỏ thù hận, ăn năn hối lỗi, thay đổi tính tình, không lưu luyến quá khứ, sớm thoát khỏi bể khổ, giác ngộ đại đạo.

Nhưng ta không đồng ý.

Ta tình nguyện bản thân vĩnh viễn đau khổ.

Bởi vì như thế, ta mới không quên nàng.

Bình luận

1 bình luận

  • truyện này có ngoại truyện Phù cừ không các bác

    na3108 1 tháng trước · Trả lời

    Loading...