Chạm để tắt
Chạm để tắt

Nằm mơ trở về thời nhà Đường, tôi gặp được người định mệnh sắp đặt - Chương 6: Bức bách

Cập nhật lúc: 2024-07-11 22:19:57
Lượt xem: 2

Ôn Nhạn bên này còn chưa điều tra ra kết quả gì, Thẩm Ngư bên kia đã lại xảy ra chuyện.

Thẩm ngư dựa vào giọng hát dể làm ca cơ, cuống họng hỏng, chủ nhân của Yến Vũ Uyển cũng không thể giữ cô lại, buộc cô phải ra tiếp khách. Tất nhiên là cô không làm theo, đại náo Yến Vũ Uyển một trận.

Lúc Ôn Nhạn nghe được tin này, Thẩm Ngư đã bị bắt giam. Tú bà nói, dù có trói cô lại cũng phải khiến cô đi tiếp khách!

Ôn Nhạn vội vã chạy tới, trong lúc cấp bách đã đá văng cửa phòng, đưa Thẩm Ngư ra ngoài.

Trong đại đường, Ôn Nhạn ngồi, tú bà cúi người đứng đấy.

“Ra giá đi.” Ôn Nhạn nói.

“Dạ?”

“Ta muốn chuộc thân cho Thẩm Ngư.”

“Công tử, Thẩm Ngư thế nhưng là hoa khôi của Yến Vũ Uyển chúng tôi, giá chuộc thân đương nhiên không thấp.” Tú bà kéo dài âm điệu.

“Nói thẳng đi.”

“Cái này, ít nhất cũng phải hai trăm lượng.” Tú bà nói.

“Đi, lấy tiền đưa cho bà ta.” Ôn Nhạn nghe xong, quay sang ra lệnh cho hạ nhân bên cạnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/nam-mo-tro-ve-thoi-nha-duong-toi-gap-duoc-nguoi-dinh-menh-sap-dat/chuong-6-buc-bach.html.]

“Ai da, công tử đừng gấp, thứ ta nói là vàng.” Tú bà vội vàng gọi Ôn Nhạn lại.

“Sao bà không đi cướp luôn đi!” Ôn Nhạn tức giận nói.

Tú bà cười khúc khích.

“Đợi chút, trên người ta không mang nhiều như vậy, đợi ta trở về lấy.” Ôn Nhạn nói.

“Tiết Ly Anh, tiểu gia ta tìm ngươi có chút việc.” Ôn Nhạn xông thẳng vào Tiết gia.

“Cho ta mượn chút ngân lượng, cần dùng cứu người gấp.” Ôn Nhạn nói.

“Cần bao nhiêu?”

“Chỉ nhiều không ít.” Ôn Nhạn không có ý tứ, trực tiếp nói, “Cho ta mượn một trăm lượng.”

Tiết Ly Anh đang suy nghĩ thế này cũng không coi là nhiều, lại nghe thấy Ôn Nhạn bổ sung: “Một trăm lượng vàng.”

“...”

“Sao ngươi lại biết số tiền tích góp mấy năm nay của ta cùng lợi nhuận của tiểu điếm vừa hay đúng từng đấy tiền chứ?” Tiết Ly Anh vẻ mặt đau khổ lấy tờ ngân phiếu ra. “Nhớ trả tiền cho ta sớm đấy.”

“Được, biết rồi.” Ôn Nhạn xua tay nói.

Loading...