NAM CUNG XU NINH - Chương 01

Cập nhật lúc: 2024-07-04 22:30:54
Lượt xem: 242

1.

 

Trên đường vào cung, ta nghe thấy người ta mắng nhiếc mình suốt dọc đường. Họ chẳng ngại ngần gì, thậm chí còn cố tình nói lớn tiếng ngay trước mặt ta.

 

"Nam Cung thế gia đời đời trung lương, không ngờ lại sinh ra một đứa nữ nhi tham lam phú quý!"

 

"Nam Cung tướng quân dũng mãnh thiện chiến, vậy mà nữ nhi lại là kẻ vong ân bội nghĩa!"

 

Ta không ngăn cản họ.

 

Vì ta biết, họ mắng không sai.

 

Trước khi bước qua cửa cung, Mộ Từ, người bạn thanh mai trúc mã và cũng là tướng quân, đã chạy đến gặp ta: "A Ninh, nếu nàng không muốn vào cung..."

 

"Ta muốn."

 

Đương nhiên ta muốn.

 

Việc vào cung là do chính ta cố ý xin.

 

Lúc đầu Hoàng thượng còn do dự, nhưng khi nghe ta nói rằng ta chỉ muốn tìm một chỗ dựa vững chắc hơn trên thế gian này, ngài đã lập tức hạ chỉ.

 

Dù sao, sắc phong cho một cô bé mồ côi Nam Cung gia thì còn gì thể hiện rõ hơn lòng nhân từ của bậc Đế Vương.

 

Mắt Mộ Từ đỏ hoe, giống như mắt chú thỏ nhỏ mà chàng từng tặng ta lúc bé: "A Ninh, trước đây nàng đã nói muốn cùng ta..."

 

Ta cắt ngang lời chàng ấy: "Lời trẻ con nói sao có thể tính, huống hồ, ngôi vị Quý phi, sao có thể không động lòng."

 

"A Ninh, ta biết nàng không phải kẻ tham luyến quyền thế."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/nam-cung-xu-ninh/chuong-01.html.]

 

Ta lùi lại một bước, kéo giãn khoảng cách giữa hai chúng ta: "Trước đây không phải, là vì đã có. Giờ không còn, tự nhiên phải chủ động tranh thủ."

 

Ta cung kính hành lễ với chàng ấy: "Mộ Tiểu Hầu gia xin mời về cho, bản cung không muốn Hoàng thượng hiểu lầm."

 

Cánh cửa cung sau lưng chậm rãi khép lại, chia ta và Mộ Từ thành người của hai thế giới.

 

Móng tay ta vô thức bấu chặt vào lòng bàn tay, dường như làm vậy thì trong lòng sẽ dễ chịu hơn một chút.

 

Tang Du đỡ lấy cánh tay ta: "Tiểu thư, người thật sự quyết định rồi sao?"

 

Ta nhìn bức tường thành cung cao vút trước mặt, vỗ vỗ tay Tang Du: "Tang Du, đừng sợ."

 

Lời này, vừa nói với Tang Du, cũng vừa nói với chính mình.

 

Ta là Nam Cung Xu Ninh, nữ nhi Nam Cung gia. Nam Cung gia đời đời luyện võ, phụ thân và huynh trưởng của ta đều là những vị tướng quân dũng mãnh thiện chiến.

 

Ba tháng trước, khi Dực vương mưu phản, phụ thân và huynh trưởng dẫn quân xuất thành bình loạn rồi bị vây khốn, Hoàng thượng lại nghe lời gièm pha, chần chừ không chịu phái viện binh.

 

Nhị ca và a tỷ đã dẫn một số quân lính trong phủ đi cứu phụ thân và đại ca đang hấp hối, nhưng chờ đợi họ lại là cánh cổng thành đóng chặt.

 

Ta tận mắt chứng kiến họ che//t trước mặt mình.

 

Sau đó, Mộ Từ mang viện binh đến dẹp loạn. Ta ra ngoài thành đón t/hi t/hể của họ, dìu linh cữu về kinh. Trước mặt bá tánh vương thành, mẫu thân ta đã đ.â.m đầu vào quan tài phụ thân mà c/hết.

 

Mộ Từ không ngừng xin lỗi ta, nói rằng chàng đến muộn, chàng thề trước linh vị phụ thân sẽ bảo vệ ta bình an suốt đời.

 

Nhưng ta biết, mọi thứ đã không thể quay lại như xưa.

 

Từ đó, ta hạ quyết tâm, nhất định phải khiến những kẻ đã hã..m hại phụ thân và huynh trưởng của ta phải trả giá đắt.

Bình luận

1 bình luận

  • Kết buồn quá. Nhưng có lẽ chỉ có thể như vậy thôi 😭😭😭

    Lưu Ly 3 tuần trước · Trả lời

    Loading...