Chạm để tắt
Chạm để tắt

MƯU KẾ CỦA THỨ NỮ THÍCH "ĂN DƯA" - Chương 9

Cập nhật lúc: 2024-07-22 04:28:26
Lượt xem: 2,563

Cha ta đã sợ chúng ta lắm rồi, thấy ánh mắt trách móc của tỷ tỷ, tức giận chỉ vào chúng ta mắng:

 

"Tốt, tốt lắm! Các ngươi tình thâm ý trọng, không coi ta ra gì!

 

"Ta đi! Phủ này ta không thể ở nổi một ngày nữa!"

 

Rồi ông ta đi giày vào, phất tay áo bỏ đi.

 

Nhìn ông ta đi xa, tỷ tỷ và ta nhìn nhau.

 

Tỷ tỷ: "Ông ấy thật sự đi rồi?"

 

Ta: "Chắc sẽ quay lại thôi?"

 

18.

 

Cha ta quả nhiên quay lại, chỉ vài canh giờ sau đã được người ta khiêng về.

 

Nghe nói ông ấy tức giận đi uống rượu giải sầu, uống xong không có tiền trả, bị chủ quán và nhân viên đuổi theo đòi tiền, chạy ra đường bị xe ngựa đâm.

 

Cha bị đâm, rất nghiêm trọng.

Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗
Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Truyện CHỈ đăng trên Fanpage "Xoăn dịch truyện" và web MonkeyD. Vui lòng KHÔNG reup.

 

Trực tiếp liệt nửa người, nằm trên giường miệng méo mắt lệch, không thể động đậy, cũng không nói được, hoàn toàn phụ thuộc vào người chăm sóc.

 

Người hầu báo lại rằng, sau khi bị đâm, cha ta được đưa đến chỗ Giang Nhược Vi và Thẩm Vân Chi, biết cha ta không qua khỏi, hai người không nói một lời liền thuê xe ngựa đưa ông ta về.

 

Tỷ tỷ nhìn ta, hạ giọng nói: "Như Nhi, không phải muội tìm người..."

 

Ta lập tức phủ nhận: "Đương nhiên không phải! Chắc chắn không phải tỷ chứ?"

 

Tỷ tỷ: "Không, không phải."

 

Chúng ta đều thở phào nhẹ nhõm.

 

Có vẻ cha ta gặp báo ứng, trời không dung kẻ gian!

 

Lâm di nương biết chuyện, nhìn cha ta nằm trên giường thở dài sâu sắc, thì thầm: "Sao không đ.â.m c.h.ế.t ông ta luôn? Như thế này còn thảm hơn chết, chi bằng xuống phục vụ quận chúa..."

 

Ai mà không nghĩ như vậy? Thật xui xẻo!

 

Dù sao cũng là nhạc phụ tương lai của Thái tử, lại là Trung Dũng Bá, không thể để người ta đ.â.m mà không trừng phạt.

 

Đại Lý Tự sau nhiều cuộc điều tra, cuối cùng xác định được người gây ra tai nạn.

 

Hóa ra là An Vương Nam Cung Tuấn, bị phạt đi giữ lăng hoàng gia.

 

Vì tư thông với Thẩm Vân Chi, hắn tự ý quay về kinh thành.

 

Đâm người xong, để không lộ thân phận, trực tiếp bỏ đi.

 

Cha ta vì cứu chữa không kịp thời, mới thành người tàn phế.

 

Trách nhiệm này, Nam Cung Tuấn phải chịu!

 

Hắn không muốn chịu, Nam Cung Lăng và Hoàng đế cũng phải bắt hắn chịu!

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/muu-ke-cua-thu-nu-thich-an-dua/chuong-9.html.]

Vậy nên, hắn không cần giữ lăng nữa, nhưng vì là hoàng thân quốc thích, việc này được coi là tai nạn bỏ trốn, hoàn toàn là ngoài ý muốn, do cha ta uống say tự đ.â.m vào.

 

Nên Nam Cung Tuấn bị phạt cấm túc, bị giam trong phủ không được ra ngoài.

 

19.

 

Biết Nam Cung Tuấn bị cấm túc, Thẩm Vân Chi khóc đến đứt ruột, ngày ngày cầm khăn lụa khóc ngoài phủ An Vương.

 

Giang Nhược Vi thì la hét ngoài phủ Bá tước.

 

Bà ta nói mình là ngoại thất của cha, cha xảy ra chuyện, tỷ tỷ không thể bỏ mặc bà ta.

 

Tỷ tỷ thay đổi thái độ, nhiệt tình kéo Giang Nhược Vi vào phủ.

 

Bà ta nói, mình sắp xuất giá, tất cả của hồi môn của ta, Lâm di nương và Đoan Dương quận chúa đều phải mang đi, phủ Bá tước này không còn gì, bà ta chăm sóc cha là tốt nhất.

 

Giang Nhược Vi nhìn cha ta nằm trên giường chảy nước miếng, lại nhìn căn nhà đã bị đóng gói sắp xếp gần hết.

 

Tức giận mắng: "Phì! Ai thèm chăm sóc kẻ tàn phế này?

 

"Thẩm Ngạo Tuyết, ngươi hại cả cha ruột mình, ngươi không được c.h.ế.t tử tế!"

 

Dậm chân, ném cha ta lại đầy bất mãn bỏ đi.

 

Cha ta thấy "tình yêu đích thực" bỏ rơi, còn mắng ông là tàn phế, tức đến mức chỉ biết chảy nước miếng, trên giường "A a a..." không ngừng.

 

Lâm di nương vội lấy khăn lau miệng cho ông:

 

"Lão gia, đừng kích động, giữ gìn sức khỏe.

 

"Sau này ta và Như Nhi đi theo đại tiểu thư đến phủ Thái tử, trong nhà chỉ còn lại mình ông."

 

Cha nghe vậy, oán hận lườm chúng ta một cái, rồi lật mắt ngất xỉu.

 

Cha đương nhiên không thể c.h.ế.t vì tức, ông sau này phải sống nửa sống nửa c.h.ế.t như vậy.

 

Tỷ tỷ thì đã xuất giá.

 

Ngày tỷ tỷ xuất giá, cả kinh thành đều treo đèn kết hoa, chúc mừng nàng và Thái tử.

 

Lụa đỏ trải dài từ phủ Trung Dũng Bá đến Đông Cung.

 

Vì không có cha mẹ dự lễ cưới, các cậu, mợ của tỷ tỷ đều đến, tám người biểu huynh càng hộ tống cả đoạn đường, cảnh tượng vô cùng hoành tráng.

 

Ta dẫn Hải Đường và Xạ Hương theo sát, uống rượu say đến mức phá đám vào phòng tân hôn, muốn thấy tỷ tỷ và Nam Cung Lăng hôn nhau.

 

Tỷ tỷ xấu hổ đỏ mặt, bảo người mau đưa ta đi, không để ta làm loạn nữa.

 

Không ngờ, khi tỉnh lại, ta thấy mình ở trong một căn phòng lạ, tay chân bị trói, trước mắt là một người đàn ông nhìn rất điên cuồng, ánh mắt hung ác nhìn ta:

 

"Thẩm Vân Chi, bản vương không động được tỷ tỷ ngươi, động đến ngươi cũng được chứ?

 

"Con tiện nhân, ngươi hại bản vương thảm thế này, bản vương muốn ngươi sống không bằng chết!"

 

Ta: "A, cái này...???"

 

Loading...