Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Muốn cả chị lẫn em - 9

Cập nhật lúc: 2024-08-09 07:56:04
Lượt xem: 798

A Mặc lắc đầu vô cảm.

"Không mệt thì tốt. Nếu không mệt thì cùng ta bơi đi!" Ta đột nhiên nắm lấy tay A Mạt kéo hắn sang sông.

Khi tay ta vừa chạm vào tay A Mặc, vẻ mặt hắn đột nhiên thay đổi và cánh tay hắn vô thức lùi về phía sau.

"A Mặc..." Ta bĩu môi, cảm thấy hơi khó chịu.

"Quên đi, ngươi không cho ta chạm vào, ta sẽ không chạm!" Ta cong môi thu tay lại.

Nhưng ngay khi ta rút tay lại, A Mặc cẩn thận xoa tay vào y phục rồi ngập ngừng đưa tay ra.

“Phì!” Nhìn thấy cảnh này, ta chợt bật cười.

🌺🌺🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại monkey.vn
Chúc các bạn có thời gian đọc truyện vui vẻ, à mà vui ko nỗi vì truyện chỗ chúng mình đa phần toàn là truyện đọc tức ấm ách thôi 😂😂😂
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺🌺🌺]

Tên ngốc này!

“Đi chơi thôi!” Ta nắm lấy tay áo A Mặc.

Có lẽ ta chạy quá nhanh nên không để ý đến đôi má đỏ bừng, thân hình cứng ngắc và lòng bàn tay đẫm mồ hôi của A Mặc.

“pặp pặp pặp!” Ta ném liên tiếp nhiều viên đá xuống mặt sông.

“A Mặc, ngươi cũng thử xem!” Ta đặt một hòn đá vào tay A Mặc.

A Mặc cúi đầu mò mẫm một lúc, cuối cùng nhẹ nhàng ném hòn đá ra.

"pặp pặp pặp pặp pặp pặp…”

Chỉ nghe thấy tiếng va chạm vào nước rất nhẹ, ta nhìn thấy hòn đá do A Mặc ném ra giống như một ngôi sao băng bay ra ngoài, vẽ nên một vòng cung tuyệt đẹp trên mặt nước, gây ra gợn sóng!

"Wow, A Mặc, ngươi tuyệt quá!" Ta nắm lấy cánh tay của A Mặc và nhảy lên nhảy xuống.

A Mặc không cử động, chỉ để ta nắm lấy tay áo hắn và vung nó từ bên này sang bên kia. Nhưng ngay lúc ta đang cổ vũ thì một giọng nói đột nhiên vang lên.

"Tỷ tỷ, tỷ thật sự ở đây!"

Nghe vậy, ta cau mày, quả nhiên lúc quay người lại đã nhìn thấy Tô Tinh Nguyệt cùng Tạ Thường Uyên và Bạch Kỳ đi tới.

Còn chưa đến gần đã nghe thấy Tô Tinh Nguyệt nói: "Uyên ca ca thấy chưa, ta thắng rồi!"

Uyên ca ca? Ôi, lần này xưng hô lại càng thân mật hơn!

"Ta đã nói với chàng, tỷ tỷ nhất định là lén lút chơi sau lưng chúng ta, chàng còn không tin, giờ chàng tin chưa!"

Tạ Thường Uyên mỉm cười gật đầu: "Được, nàng thắng!"

Tô Tinh Nguyệt nghiêng đầu, đưa tay về phía Tạ Thường Uyên: "Nếu ta thắng, vậy chàng chung cược cho ta đi!"

"Được rồi, của nàng đây!" Tạ Thường Uyên nói, đem ngọc bội bên hông đưa cho Tô Tinh Nguyệt.

Ta nhìn Tô Tinh Nguyệt vui vẻ nhận lấy ngọc bội, trong lòng có chút hoảng sợ, ngọc bội này đã được Tạ Thường Uyên đeo từ khi còn nhỏ.

"Vãn Vãn, nàng xem, ngọc bội của ta vì nàng mà bị muội muội của nàng gạt mất, nàng phải nghĩ đến bồi thường cho ta."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/muon-ca-chi-lan-em/9.html.]

Nghe vậy, ta đột nhiên có chút cáu kỉnh, giọng điệu không tốt nói: "Ta không có kêu chàng đánh cược, đánh mất ngọc bội tại sao lại do ta?"

"Vãn Vãn, nàng..." Tạ Thường Uyên đột nhiên sửng sốt, hắn dường như không ngờ rằng ta sẽ nói với hắn như vậy.

"A Mặc, đi thôi!" Ta hoàn toàn không để ý đến cảm giác khó chịu của Tạ Thường Uyên, gọi A Mặc rồi rời đi.

Làm sao hắn vẫn có thể dịu dàng và trìu mến với ta như vậy khi rõ ràng hắn đã bị dỗ đến hồn bay phách lạc?

 

7

Buổi tối, trong lều trại, ta trò chuyện cười đùa với vài tỷ muội trong hoàng thất.

"Vãn Vãn, khi nào thì tỷ kết hôn với Tạ Thường Uyên? Chúng ta đang nóng lòng chờ đợi." các tỷ muội hỏi đùa.

Ta che miệng giả vờ ngượng ngùng: “Ồ, thấy các tỷ muội lo lắng như vậy, ta cũng lo lắng. Chi bằng, bữa tối ngày mai, ta và Tạ Thường Uyên sẽ đi gặp Thái hậu và Hoàng thượng, cầu xin họ giúp đỡ…. chọn một ngày lành tháng tốt.”

"Đến lúc đó các tỷ muội phải cầu xin phụ thân các tỷ muội giúp ta nói nhiều một chút!"

"Chúng ta hiểu được, chúng ta đều biết Vãn Vãn tỷ thiếu kiên nhẫn, ha ha ha!"

"Còn nữa, lát nữa ta sẽ đi tìm Tạ Thường Uyên, các tỷ muội có thể giúp ta tạo cơ hội cho ta và Tạ Thường Uyên ở một mình được không?" Ta nhẹ giọng nói.

Tối nay ta phải làm một việc quan trọng, không thể để Tô Tinh Nguyệt làm phiền mình được.

"Tỷ biết đấy, chúng ta sẽ để bất cứ ai làm phiền tỷ!" Các tỷ muội ta nghe thấy những gì ta nói, vỗ n.g.ự.c đồng tình.

Trong lều vang lên tiếng cười của mấy vị cô nương, ta lén nhìn ra ngoài thì phát hiện nha hoàn đi theo ta lấy cớ đi lấy nước bỏ đi. Có vẻ như mọi điều ta vừa nói đều lọt vào tai Tô Tinh Nguyệt.

Nói mới nhớ, sau khi Tô Tinh Nguyệt đến Phủ Thừa tướng, nàng ta tuyên truyền lý thuyết bình đẳng với người hầu, phụ thân ta mê mụi, đưa cho nàng ta giấy tờ bán thân của người hầu. Nàng ta xé bỏ trước mặt tất cả bọn họ, đồng thời đặt ra một bộ "quy định làm việc" mới. Từ đó về sau, người hầu trong phủ rất ngưỡng mộ Tô Tinh Nguyệt, coi nàng ta như chủ nhân, thậm chí mấy nha hoàn trong đều trở thành gián điệp của Tô Tinh Nguyệt.

Nhưng không sao, ta có thể truyền lại một số lời cho nàng qua miệng người khác.

Vừa mới tiết lộ, tối mai ta dự định đề nghị chỉ định ngày thành hôn, ta nghĩ Tô Tinh Nguyệt sẽ không bao giờ ngồi yên chờ c..hết.

Qua nghiên cứu mấy ngày nay, ta cũng biết hệ thống của Tô Tinh Nguyệt mỗi ngày sẽ có thời gian bảo trì kéo dài một giờ vào sáng sớm, trong giờ này, các chức năng khác nhau của hệ thống sẽ không sử dụng được.

Sau khi tiễn các tỷ muội, ta vội vàng đi trước Tô Tinh Nguyệt lấy hộp đồ ăn vặt nửa đêm đi đến Tạ Thường Uyên.

Trong khoảng thời gian này, ta vốn lạnh lùng với hắn, nhưng bây giờ ta lại vui vẻ đi gặp Tạ Thường Uyên cùng bữa ăn nhẹ lúc nửa đêm, khiến hắn khá ngạc nhiên.

Trong hơn một giờ, ta và Tạ Thường Uyên trò chuyện, cười đùa, chơi cờ trong doanh trại, Tô Tinh Nguyệt có mấy lần đến gặp Tạ Thường Uyên nhưng bị nha hoàn riêng của ta và mấy tỷ muội chặn lại ở bên ngoài.

Mãi đến sáng sớm ta mới bước ra khỏi lều của Tạ Thường Uyên.

Ngay sau khi ta rời đi, Tô Tinh Nguyệt đã đi tìm Tạ Thường Uyên.

Việc ta làm hôm nay khiến nàng ta rất lo lắng, giờ phút này có lẽ nàng ta đang vô cùng lo lắng, sau khi ta và Tạ Thường Uyên nói chuyện lâu như vậy, ngày mai Tạ Thường Uyên sẽ hỏi cưới ta!

Tô Tinh Nguyệt càng lo lắng thì càng hỗn loạn nên ta sẽ lợi dụng sự bối rối của nàng ta!

Ngay sau khi Tô Tinh Nguyệt vào trại của Tạ Thường Uyên, ta đã viện cớ mình làm mất ngọc bội trong trại của Tạ Thường Uyên và nhờ các tỷ muội đi cùng ta để tìm nó.

 

Loading...