Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Muốn cả chị lẫn em - 5

Cập nhật lúc: 2024-08-09 00:54:44
Lượt xem: 747

Tô Tinh Nguyệt bĩu môi: "Ta không chỉ muốn phần thưởng! Ngươi nói hiện tại độ thiện cảm của nam chính với ta đã đạt tới 65 điểm, Tạ Thường Uyên sẽ làm gì ta? Ha ha, nghĩ đến chuyện ánh mắt nam chính lúc nào hướng về ta, ta thật sự rất thích loại cảm giác chú ý này !"

Ta quay lại nhìn Tô Tinh Nguyệt đang nhịn cười, ta như bị sét đánh!

Đánh bại Tạ Thường Uyên trong hai năm? Nhân đôi phần thưởng? Ý là gì? Nàng ta có động cơ thầm kín khi tiếp cận Tạ Thường Uyên không? Nàng ta là ai? Tại sao tấn công Tạ Thường Uyên?

Lúc đó ta hoảng sợ! Ta không thể kìm nén nỗi hoảng sợ trong lòng nữa, nghĩ rằng mình nhất định phải nói cho Tạ Thường Uyên chuyện này.

Ta muốn nói với hắn rằng Tô Tinh Nguyệt có thể không đến từ thế giới của chúng ta và nàng ta có mục đích nên mới tiếp cận hắn.

4

Nhưng cuối cùng khi ta đợi đến khi yến tiệc kết thúc, vội vàng đi tìm Tạ Thường Uyên, khi tìm thấy, ta đã nhìn thấy hắn và Tô Tinh Nguyệt đang trò chuyện cười đùa bên ao sen.

Không biết Tạ Thường Uyên nói cái gì, Tô Tinh Nguyệt ngượng ngùng cười một tiếng. Ta chưa bao giờ thấy Tô Tinh Nguyệt hành động như một nữ nhi khi đối mặt với Tạ Thường Uyên.

Tô Tinh Nguyệt cúi đầu e thẹn, Tạ Thường Uyên ở một bên nhẹ nhàng vén một sợi tóc trên trán nàng ta. Nhìn thấy cảnh tượng này, lòng ta như có hàng ngàn mũi kim dài đ.â.m vào tim, cơn đau dữ dội đột nhiên ập vào n.g.ự.c ta, cơn đau đến nghẹt thở!

Ta có thể thấy lúc này ánh mắt của Tạ Thường Uyên đang nhìn Tô Tinh Nguyệt mơ hồ đến mức nào, động tác của hắn khi vừa vuốt mái tóc của Tô Tinh Nguyệt mới nhẹ nhàng làm sao!

"Tạ... Tạ Thường Uyên!" Cuối cùng ta cũng gọi cho hắn.

Nghe thấy tiếng ta gọi của ta, Tạ Thường Uyên đột nhiên thu tay lại, quay đầu nhìn ta. Trong lúc vội vã, ta nhìn thấy ánh mắt hoảng hốt của hắn. Ta biết, đó là dấu hiệu lương tâm cắn rứt của Tạ Thường Uyên!

"Các người đang làm gì vậy?" Ta bước lại gần hai người và hỏi.

"Tỷ tỷ, Thường Uyên và muội đang nói về tỷ!" Tô Tinh Nguyệt đột nhiên trả lời.

🌺🌺🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại monkey.vn
Chúc các bạn có thời gian đọc truyện vui vẻ, à mà vui ko nỗi vì truyện chỗ chúng mình đa phần toàn là truyện đọc tức ấm ách thôi 😂😂😂
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺🌺🌺]

“Nói về ta, là đang nói cái gì?” Ta hỏi, nhìn chằm chằm vào ánh mắt lảng tránh của Tạ Thường Uyên.

"Không, không có gì, chỉ là ta và Tinh Nguyệt nói rằng bản nhạc nàng vừa chơi khá hay." Tạ Thường Uyên điều chỉnh biểu cảm, bình tĩnh nói.

"Đúng vậy, muội và Thường Uyên nói chuyện đó!" Tô Tinh Nguyệt mỉm cười trả lời.

Nghe được lời nói chiếu lệ của hai người này, ta mỉm cười không nhịn được. Từ khi nào Tô Tinh Nguyệt không còn gọi Tạ Thường Uyên là huynh mà đổi thành "Thường Uyên"?

Có lẽ cảm nhận được sự không vui của ta, Tạ Thường Uyên vội vàng lấy từ trong tay áo ra hai món quà, một tặng cho ta, một tặng cho Tô Tinh Nguyệt.

"Vãn Vãn, Tinh Nguyệt, đây là quà năm mới dành cho hai người, xem xem có thích không?" Tạ Thường Uyên vội vàng đưa hai hộp gỗ cho ta và Tô Tinh Nguyệt.

Ta mở hộp gỗ ra, bên trong một cái trâm cài tóc rất đẹp.

"Oa, Tạ Thường Uyên, chàng tặng ta một con búp bê, thật đẹp!" Tô Tinh Nguyệt ở một bên đột nhiên che miệng kêu lên.

Theo tay Tô Tinh Nguyệt, ta nhìn thấy con búp bê trong tay Tô Tinh Nguyệt, đó là một nữ nhân đang múa, rõ ràng là Tạ Thường Uyên đã tự tay khắc con búp bê này, bởi vì ta đã lén nhìn thấy hắn làm nó.

Ta tưởng hắn sẽ tặng con búp bê này cho ta, nhưng không ngờ bây giờ hắn lại tặng nó cho Tinh Nguyệt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/muon-ca-chi-lan-em/5.html.]

Ta đè nén sự d.a.o động trong lòng, nhưng trên mặt vẫn tươi cười nói: “Ta rất thích chiếc trâm cài tóc Thường Uyên tặng, cảm ơn chàng.”

Tạ Thường Uyên nhẹ nhàng sờ đầu ta nói: “Vãn Vãn, chỉ cần nàng thích là được!”

Ta mỉm cười cúi đầu, giả vờ như không nhìn thấy niềm vui mừng và phấn khích hiện lên trong mắt Tạ Thường Uyên khi nhìn thấy Tô Tinh Nguyệt hưng phấn hét lên.

Đúng lúc này, giọng nói Tô Tinh Nguyệt cùng hệ thống lại vang lên: "Hệ thống, nhìn ánh mắt buồn bực của nữ chính, thật sự rất thú vị, ha ha ha!"

"Không được, nam chính đem con búp bê vốn dĩ định tặng cho nữ chính đưa cho ký chủ, chỉ sợ nữ chính sẽ tức c..hết!"

Ta sẽ tức c..hết à?

Ta không khỏi ngước mắt lên và nhìn Tô Tinh Nguyệt một cách lạnh lùng.

Còn chưa kịp lấy lại vẻ tự mãn, nàng ta đột nhiên dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn ta, vẻ mặt trong tiềm thức thay đổi, sau đó lấy thay đổi vẻ mặt và nói: “Tỷ tỷ, tỷ có thích con búp bê này không? Nếu thích, muội sẽ đưa con búp bê này cho tỷ."

Tô Tinh Nguyệt nở một nụ cười chế giễu và đưa con búp bê cho ta.

Ta cười: “Không cần đâu, muội thích thì cứ giữ cho mình đi!”

"Tạ Thường Uyên, một mình chàng đi theo ta, ta có chuyện muốn nói với chàng!" Ta không để ý tới Tô Tinh Nguyệt, muốn gọi Tạ Thường Uyên đi.

Nhưng không ngờ vừa lúc ôm lấy Tạ Thường Uyên, Tạ Thường Uyên đột nhiên dừng lại nói: "Vãn Vãn, có chuyện gì mà nàng không thể nói ở đây? Nhất định phải... nhất định phải nói riêng sao?"

"Đúng vậy, tỷ tỷ, có cái gì tỷ phải nói riêng với Thường Uyên mà không thể nói trước mặt muội sao?"

Từ khi Tô Tinh Nguyệt và Tạ Thường Uyên dính vào quan hệ mơ hồ, giọng điệu nàng ta càng thêm kiêu ngạo!

"Tạ Thường Uyên, chàng nói cho ta biết, chàng có nói chuyện riêng cùng ta không?" Ta nói câu cuối cùng.

Sau khi nghe được giọng nói có phần ép buộc của ta, Tạ Thường Uyên đột nhiên có vẻ ngơ ngác.

"Vãn Vãn, ta... được rồi!"

Nhưng ngay lúc Tạ Thường Uyên lựa chọn cùng ta rời đi, Tô Tinh Nguyệt nắm lấy cánh tay Tạ Thường Uyên, khiêu khích liếc mắt nhìn ta một cái, sau đó quay đầu về phía Tạ Thường Uyên, nịnh nọt nói: “Thường Uyên, muội cũng đi theo, muội cũng muốn nghe hai người nói cái gì!"

"Chát!" Ta giơ tay tát thật mạnh vào mặt Tô Tinh Nguyệt!

Như không ngờ ta lại đột nhiên ra tay, Tô Tinh Nguyệt nhìn chằm chằm vào ta, che mặt nghiến răng nghiến lợi: “Tỷ đang làm gì vậy?”

"Ngươi hỏi ta làm gì? Không biết ngươi đang làm gì sao? Còn trẻ như vậy, ngươi thật sự là không biết xấu hổ, lại có thể thèm muốn vị hôn phu của tỷ tỷ?"

Ta đã tấn công nàng ta không thương tiếc.

"Tỷ tỷ, Thường Uyên còn chưa cưới tỷ, chàng không phải con búp bê của tỷ, chàng vẫn có quyền lựa chọn người ở bên cạnh. Hành vi của tỷ đúng là hành vi ghen tuông của nữ nhân."

 

Loading...