Mười tám đêm mộng xuân - Chương 10

Cập nhật lúc: 2024-07-04 20:35:36
Lượt xem: 92

10.

Thích An ngồi trên xe lăn, ánh mắt nhìn tôi vô cùng phức tạp.

Tôi nhìn thấy sự mới lạ trên khuôn mặt anh ta.

Lúc trước Thích Quang nói mình cho Thích An hoạt động gân cốt tôi đã biết không đơn giản như vậy, hiện tại vừa nhìn, quả nhiên là như thế.

Hiện giờ, cả người Thích An đều có phong cách Picasso. Tôi không hiểu Thích Quang đã làm gì, mà có thể khiến cơ bắp toàn thân Thích An kéo dài theo một hướng không thể tưởng tượng nổi. Hai hàng lông mày một cao một thấp, đôi mắt một lớn một nhỏ, khóe miệng cong cong nửa miệng trái như đang hiểu ý mỉm cười, nửa miệng bên thì như bắt đầu khóc.

Tôi rất hoài nghi, sở dĩ Thích An ngồi xe lăn, chính là bởi vì cơ bắp trên đùi cũng bị chỉnh, hiện tại căn bản không đứng dậy nổi.

Tôi vốn tưởng rằng mình có thể quang minh chính đại khai chiến cùng Thích An, không ngờ Thích Quang lại ra tay trí m..ạng đến vậy.

Lúc trước gặp mặt cũng có thể nhìn ra, Thích Như Hải là một người thích nhan sắc. Ngoài miệng nói cốt nhục thân tình, nhưng hành vi trong tiềm thức đã sớm vô điều kiện nghiêng về phía cái tên đẹp trai kia. Nếu thật sự là như vậy, cuộc sống dạo này của Thích An thật không dễ chịu. Vừa có tôi phá rối dự án, lại có Thích Như Hải đả kích tinh thần. Sau khi bị thương nặng như thế, còn có thể nghĩ đến chuyện cầu hòa với tôi, xem như là biết mình biết ta.

“Tôi nhận thua." Quả nhiên, nội dung Thích An mở miệng hoàn toàn giống với dự đoán của tôi. Tuy nhiên, anh ta lại bổ sung một câu: "Mặc dù trận đấu này chưa bao giờ công bằng.”

Nhận thua, nhưng cũng không nhận hết. Chuyện không công bằng có lẽ là chuyện Thích Quang gặp được tôi, hay là Thích Quang đẹp trai, đều không quan trọng.

Tôi chỉ nhẹ nhàng nói một câu: "Lúc Thích Quang vừa trở về, một chút kinh nghiệm quản lý cũng không có, anh lại ném cục diện rối rắm cho anh ấy, khi đó anh có từng nghĩ tới trận đấu này có công bằng hay không?"

Quả nhiên, sắc mặt Thích An lại khó coi vài phần.

Tôi thật sự là nhìn không nổi khuôn mặt hiện tại của Thích An, chỉ cảm thấy nhìn nhiều, tôi sắp phân liệt rồi.

“Thích Quang, anh thả lỏng gân cốt cho anh ta đi.”

Thích Quang khẽ cười một tiếng, đưa tay tiến lên.

Tôi nhắm mắt nghỉ ngơi, Thích An phát ra tiếng rên nhẹ nặng nề.

Cơ bắp, xương cốt cùng da thịt ba thứ tuy rằng có vẻ không liên quan nhưng lại gắn bó chặt chẽ, kích thích cơ bắp bên ngoài, tuy rằng thoạt nhìn không có gì, nhưng lại không khác gì rút xương lột da.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/muoi-tam-dem-mong-xuan/chuong-10.html.]

Cuối cùng Thích Quang thu tay lại, Thích An thở hổn hển ngồi phịch trên xe lăn.

Thích An bây giờ, thoạt nhìn đã như lúc bình thường.

Thích Quang đứng bên cạnh tôi, ánh mắt sáng ngời, như cún con đang chờ được khích lệ.

Tôi sờ sờ ngón tay anh: "Tương lai cho dù như thế nao, em điều nghe theo anh.”

Thích Quang kích động: "Thật không?”

Tôi gật đầu.

Còn Thích An bên cạnh, như là cá nằm trên thớt gỗ, đã chuẩn bị mặc cho người ta xâu xé.

“Thích An, ngay từ đầu tôi và Thích Quang đã không có ý định đấu với anh, là anh năm lần bảy lượt khiêu khích tôi, Vũ Sênh mới ra tay. Kết cục của anh ngày hôm nay, là gieo gió gặt bão. Anh rõ chưa?”

Thích An ngẩng đầu, khẽ cười, nhưng cũng không nói thêm gì.

Thích Quang thấy thế cũng không để ý nhiều, chỉ bổ sung: "Ngày mai tôi sẽ xin nghỉ việc với Thích Như Hải, gia sản rách nát này, tôi không cần đâu.”

Thích An có vẻ không ngờ Thích Quang sẽ nói như vậy, vặn mình từ trên xe lăn đứng lên: "Cậu nói cái gì?"

“Tôi nói, nhà họ Thích tôi không hiếm lạ, tài sản nhà họ Thích tôi cũng không hiếm lạ. Nếu anh có thể đồng ý với tôi, sau này đúng hạn chia hoa hồng cho tôi, tôi đây bảo đảm trốn thật xa, tuyệt đối không xuất hiện trước mặt anh.”

“Thật, thật sao?" Thích An nhìn tôi, có vẻ muốn xác nhận lại một lần nữa.

Tôi gật gật đầu: "Tôi nghe theo Chưởng quỹ của mình.”

**(Chưởng quỹ: Ông chủ hiệu buôn)**

Ánh mắt Thích An lộ ra vẻ mừng như sống sót sau tai nạn, Thích Quang lại không có tiền đồ mà đỏ cả tai.

Tôi đứng dậy đứng bên cạnh Thích Quang: "Chưởng quỹ, tiếp theo chúng ta sẽ đi đâu?"

Bình luận

0 bình luận

    Loading...