Chạm để tắt
Chạm để tắt

Một Kiếp Bất Phụ - 4

Cập nhật lúc: 2024-08-06 21:37:32
Lượt xem: 7,247

Trong hậu viện, ta đã leo lên đỉnh tường, nha hoàn Ngọc Xuyến ở dưới nhìn ta với vẻ mặt lo lắng.

"Tiểu thư, cẩn thận kẻo ngã... a!"

Lời nàng còn chưa dứt, chân ta đã trượt một cái, ngã khỏi tường.

Lòng đầy kinh hãi, ta vừa định kêu cứu thì đã rơi vào một vòng tay rắn chắc.

Mộ Cẩn An ôm ta xoay một vòng rồi vững vàng đáp xuống đất, ta nhân cơ hội bám chặt lấy hắn không buông.

“Hu hu hu, làm ta sợ c.h.ế.t khiếp."

Mộ Cẩn An không nhúc nhích: "Ngươi trèo tường làm gì?"

"Đi tìm chàng chứ gì, ta nhớ chàng!"

Nam nhân này bị ta ôm dường như khẽ run lên, hắn đẩy tay ta ra, tạo khoảng cách với ta.

Ta muốn nắm tay hắn, nhưng hắn lại lùi lại một bước, xa cách nhìn ta.

Ta tức giận, mang theo giọng nức nở: "Mộ Cẩn An, chàng không thích ta nữa sao?"

Mộ Cẩn An ngẩng đầu nhìn xung quanh, lạnh nhạt nói: "Hai năm trước, chính tại nơi này, ngươi đã tự mình nói sẽ không gặp lại nữa."

"Ngươi nói chúng ta nên vì đại cục mà suy nghĩ, không nên để phụ thân ngươi khó xử."

"Ngươi nói chúng ta chỉ là tình cảm huynh muội, bảo ta tìm một cô nương tốt cưới về nhà."

"Ngươi nói..."

Ta hít hít mũi ngắt lời hắn: "Ta nhớ ta đã nói gì. Nhưng ta hối hận rồi."

Mộ Cẩn An dùng đôi mắt đen láy nhìn ta, ta nghiêm túc nhìn lại hắn.

Mộ Cẩn An, ta hối hận rồi.

"Chàng... còn muốn trở về không?"

Mộ Cẩn An không đáp, nét mặt lạnh lùng như sương giá nhưng đôi mắt lại chất chứa muôn vàn cảm xúc.

Ta khẽ chạm vào gương mặt hắn, những ngón tay lướt nhẹ qua hàng lông mày, đôi mắt ấy: "Mộ Cẩn An, giữa ta và chàng, chưa bao giờ chỉ là tình huynh muội."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/mot-kiep-bat-phu/4.html.]

Một lực mạnh mẽ bất ngờ đẩy ta vào góc tường.

Mộ Cẩn An ghé sát tai ta, thì thầm từng chữ: "Lâm Tiêu Tiêu, ta chưa từng rời xa nàng. Nhưng từ giờ phút này, ta sẽ không cho nàng cơ hội đổi ý nữa."

Nụ hôn cuồng nhiệt và nóng bỏng ập đến, ta chìm đắm trong đó, không thể thoát ra.

"Tiểu thư, người không sao chứ? A!"

Ngọc Xuyến ló đầu lên khỏi bức tường, nhưng vừa nhìn thấy ta và Mộ Cẩn An thì vội vã rụt đầu lại.

Ta đẩy Mộ Cẩn An ra: "Bị người ta nhìn thấy rồi..."

Mộ Cẩn An không hài lòng ôm ta trở lại, khiến ta không thể nói thêm lời nào.

10

Ngũ hoàng tử nhanh chóng gửi tin tức đến.

Thẩm Giao đã được tìm thấy.

Nàng ta bị Bùi Hành giấu trong một tửu lâu, cải trang thành kỹ nữ, xung quanh có rất nhiều ám vệ bảo vệ.

Bùi Hành rất cẩn trọng, chỉ thỉnh thoảng vào lúc nửa đêm mới đưa nàng ta lên thuyền, hai người lén lút gặp nhau trên hồ.

Ta nhíu mày lo lắng: "Phải nghĩ cách khiến hắn ta đến tìm nàng ta vào ban ngày."

Bùi Trạm im lặng nhấp ngụm trà.

"Làm sao để dụ Bùi Hành ra đây?"

Bùi Trạm nhìn đi nơi khác, dường như không nghe thấy lời ta nói.

"Điện hạ, ngươi có thích nghe đàn không?"

Ta mỉm cười nhìn Bùi Trạm, hắn run rẩy chỉ vào ta: "Ta biết ngươi đang nghĩ gì, ta nói cho ngươi biết là không thể nào đâu! Bản vương dù có tệ đến đâu cũng sẽ không bán sắc vì một kỹ nữ!"

Một nén nhang sau, Bùi Trạm cải trang thành một công tử con nhà quyền quý xuất hiện trước cửa tửu lâu.

11

Ngũ hoàng tử vốn nổi tiếng phong lưu, việc đóng giả công tử để thu hút sự chú ý của Thẩm Giao quả là dễ như trở bàn tay.

 

Loading...