Chạm để tắt
Chạm để tắt

Một Kiếp Bất Phụ - 2

Cập nhật lúc: 2024-08-06 21:36:55
Lượt xem: 4,140

Phụ thân ta giận quá hóa cười: "Ngươi còn biết xem tướng rồi à? Mộ Cẩn An tên tiểu tử kia cho ngươi ăn bùa mê thuốc lú gì rồi mà khiến ngươi nhất quyết muốn gả cho hắn?"

Ta biết không thể nói lý với phụ thân, liền lấy khăn tay bắt đầu khóc lóc.

Phụ thân ta sợ nhất ta khóc, ông ấy tại chỗ xoay hai vòng, rồi vung tay áo bỏ đi.

Ta yên lặng một lúc, đứng dậy đi đóng cửa.

Một đôi tay to khỏe đột nhiên chống lên khung cửa của ta, Mộ Cẩn An đẩy cửa bước vào.

Ta nhìn nam nhân trước mắt vừa quen thuộc vừa xa lạ này, đột nhiên rất muốn ôm hắn một cái.

Kiếp trước sau khi ta gả cho Bùi Hành, chúng ta liền không còn nói chuyện với nhau nữa. Ta từ Thái tử phi làm đến Hoàng hậu, hắn từ Phó tướng làm đến Trấn biên Đại tướng quân, quỹ đạo cuộc đời chúng ta đã không còn giao nhau nữa.

Nếu không phải hắn dốc hết sức lực vì ta báo thù, nếu không phải hắn từ bỏ tất cả vì ta tuẫn tình, ta lại không biết, hắn yêu ta đến vậy.

"Mộ Cẩn An, đã lâu không gặp."

Ta mắt đỏ hoe mở miệng, Mộ Cẩn An lại lạnh lùng nhìn ta.

"Lâm Tiêu Tiêu, ai sai khiến ngươi? Ta khuyên ngươi, đừng cuốn vào những tranh đấu quyền lực này."

Ta ngẩn ra, ngẩng đầu nhìn hắn: "Mộ Cẩn An, ngươi có phải sợ rồi không?"

Mộ Cẩn An hừ lạnh một tiếng, không nói gì.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/mot-kiep-bat-phu/2.html.]

Ta biết hắn không sợ, nếu hắn sợ, sẽ không phối hợp với ta trước mặt Hoàng đế.

Hắn chỉ là không tin... ta thật sự muốn gả cho hắn.

"Mộ Cẩn An, bất kể có bao nhiêu lợi ích dính dáng trong đó, bất kể người khác mang tâm tư gì, ta chỉ hỏi ngươi, ta muốn gả cho ngươi, ngươi cưới hay không cưới?"

Mộ Cẩn An nhìn ta thật lâu, đột ngột quay người rời đi.

Ta nhìn bóng dáng hắn biến mất trong đêm tối, lặng lẽ mỉm cười.

Mộ Cẩn An, ta không biết kiếp này sẽ có kết cục ra sao.

Nhưng dù có xảy ra chuyện gì, ta đều muốn đứng bên cạnh ngươi.

Ta biết Bùi Hành đối với việc ban hôn sẽ không dễ dàng bỏ qua. Hắn muốn lên ngôi hoàng đế, cần sự ủng hộ của phủ Thừa tướng. Cho nên khi Hoàng hậu mời ta tiến cung, ta liền biết là Bùi Hành muốn gặp ta.

"Tiêu Nhi, ta rất nhớ nàng." Trong cung Hoàng hậu, Bùi Hành thâm tình nhìn ta.

Kiếp trước, ta chính là bị diễn xuất của hắn lừa gạt, tưởng rằng hắn thật lòng thích ta. Người đàn ông này để đạt được mục đích, lời gì cũng dám nói, việc gì cũng dám làm.

"Thái tử cẩn ngôn, ta hiện tại là vị hôn thê của Mộ Cẩn An." Ta lạnh lùng xa cách nhìn Bùi Hành.

Bùi Hành trong nháy mắt đỏ hoe khóe mắt.

 

Loading...