Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

MÓN QUÀ SAU CHIA TAY - Chương 5

Cập nhật lúc: 2024-10-07 13:02:20
Lượt xem: 1,202

16

Chưa tìm lại chiếc xe, tôi đã nhận được cuộc gọi từ đội c ả n h s á t giao thông.

 

"Xe có biển số xxxx là xe của cô đúng không?"

 

"Đúng rồi, xe tôi có chuyện gì sao?"

 

Đầu dây bên kia đáp:

 

"Xe của cô tối qua gặp t a i n ạ n, bây giờ cô hãy đến đồn c ả n h s á t để xác nhận."

 

Trời ơi.

 

Đúng là nói trước bước không qua, tên khốn đó gặp t a i n ạ n thật rồi.

 

Tôi đến đồn c ả n h s á t và xác nhận người lái xe là Trương Siêu.

 

Anh ta chạy quá tốc độ, phanh có vấn đề, trong đi quá tốc độ, anh ta đ â m vào ven đường để tránh xe đối diện.

 

Nhìn đầu xe bị biến dạng, lòng tôi đau như cắt.

 

Trương Siêu đang nằm trong b ệ n h v i ệ n, không biết thương tích nặng nhẹ ra sao, chỉ nghe nói không nguy hiểm đến tính mạng.

 

"C ả n h s á t ơi, chuyện này không liên quan đến tôi. Xe của tôi bị anh ta cướp đi. Vốn dĩ tôi đang sửa ở cửa hàng 4S, nhân viên cửa hàng có thể làm chứng cho tôi."

 

Tôi vội vàng trình bày sự việc, tránh bị liên đới vào vụ t a i n ạ n.

 

C ả n h s á t nhíu mày nói với tôi: "Cô đừng lo, tôi sẽ bảo đồng nghiệp đến lấy lời khai của cô."

 

"Cố Lỗi, đến đây một chút."

 

Nghe tiếng bước chân phía sau, tôi quay đầu lại theo phản xạ.

 

"Là anh!"

 

Thấy tôi, Cố Lỗi cũng hơi sững người, mỉm cười nói: "Đúng là trùng hợp thật."

 

Tôi không ngờ người xử lý vụ án này là Cố Lỗi, chính anh chàng tốt bụng đã từng cứu tôi trên đường và đưa tôi vào b ệ n h v i ệ n.

 

Trong lúc lấy lời khai, tôi đã nói hết tất cả những gì cần và không cần nói.

 

Nói xong, tôi hồi hộp nhìn Cố Lỗi.

 

"Tôi sẽ không bị sao đúng không? Dù tôi có muốn thông báo cho anh ta cũng không kịp, anh ta đã chặn số của tôi rồi."

 

Chưa kịp giải thích, Cố Lỗi đã nhíu mày nói: 

 

"Không sao đâu, chiếc xe đó là Trương Siêu c ư ớ p của cô, cô không phải chịu trách nhiệm."

 

Lời nói này của anh cuối cùng cũng giúp tôi thở phào nhẹ nhõm.

 

Ra khỏi đồn, Cố Lỗi còn đưa tôi về nhà.

 

Thấy xung quanh không ai, tôi mạnh dạn hỏi:

 

"Anh Cố, tôi có thể kết bạn WeChat với anh không?"

 

Anh ấy nhíu mày, không nói gì.

 

Tôi nói: "Đừng lo, tôi không phải muốn hối lộ anh đâu, chỉ là lần trước anh cứu tôi, tôi còn chưa kịp cảm ơn, nếu có cơ hội, lần sau tôi mời anh ăn cơm."

 

Cố Lỗi lặng lẽ lấy điện thoại ra.

 

Thấy vẻ mặt nghiêm túc và hơi ngượng của anh, tôi bất giác cảm thấy thật thú vị.

 

17

Tin tức về Trương Siêu là do tôi nghe được từ Lưu Diễm Diễm.

 

Kể từ lần trước, khi tôi nói với cô ta về việc Trương Siêu lợi dụng danh tiếng của ba cô ta, tung tin chi phiếu giả, cô ta đã hoàn toàn chia tay với Trương Phàm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/mon-qua-sau-chia-tay/chuong-5.html.]

 

Ban đầu Trương Phàm còn cố gắng níu kéo, nhưng khi thấy Lưu Diễm Diễm đã quyết định, cậu ta bắt đầu bám riết không buông.

 

Lưu Diễm Diễm cuối cùng cũng nhìn thấu bộ mặt thật của Trương Phàm.

 

Cô ta nói với tôi rằng chỉ cần nghĩ đến việc từng hẹn hò với Trương Phàm, cô ta đã thấy kinh tởm như nuốt phải ruồi.

 

Nhà cô ta vừa có người thân làm giám đốc b ệ n h v i ệ n, khi Trương Siêu gặp nạn, gia đình nhà họ Trương lại tìm đến cầu cứu cô ta.

 

Biết tin, cô ta lập tức báo cho tôi.

 

Trương Siêu gặp tai nạn không chỉ bị gãy chân bình thường mà đã bị tàn phế, không chỉ vậy, anh ta còn bị thương nặng ở chỗ n h ạ y c ả m, sau này mất đi khả năng sinh sản.

 

Nghe vậy, bà Trương khóc đến mức cả viện đều nghe thấy.

 

"Lâm Duyệt, cô nói xem, đây có phải là báo ứng của nhà họ Trương không?"

 

"Chẳng phải nhà họ muốn lợi dụng việc cô mang t h a i để thao túng cô sao? Giờ thì e là họ sẽ cầu xin cô quay về, coi cô như báu vật rồi."

 

Chuyện bỏ đứa bé, tôi chưa công bố ra ngoài.

 

Còn chưa đến tháng, mặc quần áo rộng rãi một chút, không ai nhận ra sự khác biệt.

 

Tôi lạnh lùng nói:

 

"Vừa hay, tôi cũng có một món quà lớn dành tặng nhà họ Trương, cảm ơn họ đã 'chăm sóc' tôi suốt thời gian qua."

 

18

Sau khi gửi bưu phẩm, tôi cũng không để ý nhiều nữa.

 

Sau đó, là Lưu Diễm Diễm gửi cho tôi video hiện trường.

 

Khi nhận được bưu kiện của tôi, bà Trương vừa mở ra thì lập tức hét lên, khiến cả b ệ n h v i ệ n đều chú ý.

 

Rất nhiều người đến xem náo nhiệt, còn lấy điện thoại ra quay lại video.

 

Lưu Diễm Diễm có người thân làm việc ở b ệ n h v i ệ n, khi thấy video thì lập tức gửi cho tôi.

 

Trong video, bà lão luôn ngạo mạn ngày thường, nay lại ngồi bệt xuống đất, hai tay đ ấ m mạnh vào đùi.

 

"Tội lỗi quá, là tôi tạo nghiệp mà..."

 

"Con trai cả của tôi không còn người nối dõi, làm sao tôi sống tiếp được đây?"

 

Chẳng phải họ muốn con tôi sao?

 

Tốt thôi, vậy tôi trả lại cho nhà họ Trương.

 

Sau khi mẹ tôi biết tin tôi mất con, bà đã nhờ người quen ở b ệ n h v i ệ n và tìm ngườđể xin giấy tờ, mang phôi t h a i về nhà tự xử lý.

 

Những người già luôn suy nghĩ rất chu toàn, dù chỉ là phôi thai cũng muốn chôn cất để yên lòng.

 

Nhưng tôi còn chưa kịp phục hồi sức khỏe để xử lý phôi thai, Trương Siêu đã đến tìm tôi.

 

Sau đó, một đống chuyện xảy ra, tôi cũng không có thời gian mà lo liệu.

 

Nhân dịp này, tôi trả lại cho nhà họ Trương.

 

Con của ai, trả lại cho nhà đó.

 

Đừng trách tôi nhẫn tâm, nếu trách thì chỉ có thể trách nhà họ Trương quá vô tình.

 

Nếu không phải vì bà Trương tham lam, nghĩ rằng có thể dùng cái t h a i để khống chế tôi…

 

Không chỉ không đưa sính lễ, mà còn muốn chiếm đoạt tài sản của tôi, thì sẽ không đến nông nỗi này.

 

Ba tôi còn bị bà già này làm cho tức giận đến mức x u ấ t h u y ế t não, dù hiện giờ đã qua cơn nguy kịch nhưng ông ấy vẫn có khả năng đ ộ t q u ỵ lại bất cứ lúc nào, đi lại cũng không còn nhanh nhẹn như trước.

 

Xin chào mọi người ~ đọc xong cho iem xin 1 lượt theo dõi nhé hihi

Tất cả đều nhờ ơn bà già nhà họ Trương này, bảo tôi làm sao mà không hận  được đây?

 

Loading...