Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Món Đồ Chơi - Phần 2

Cập nhật lúc: 2024-09-04 00:53:24
Lượt xem: 621

03

 

Thái giám cầm cây gậy vàng nhấc một góc vải đỏ trên lồng, mọi người nín thở, ánh mắt vô thức dõi theo động tác của thái giám.

 

Cảnh đẹp trong lồng từ từ lộ ra, mọi người ngừng thở, năm thiếu niên y phục mỏng manh dần hiện ra trước mắt.

 

Ánh mắt ta vô thức nhìn lướt qua Bùi Tuân.

 

Bùi Tuân không có biểu cảm gì trên mặt, dựa vào vách lồng ngồi, tay rũ xuống dường như hơi run rẩy, tóc che nhẹ mắt, đường nét cằm mềm mại.

 

Thật đúng là ngọc thụ lâm phong, thanh nhã như trăng sáng.

 

Nghe thấy tiếng kinh ngạc của mọi người, hắn từ từ ngẩng đôi mắt màu hổ phách, chân mày anh tuấn hơi nhíu lại, chưa kịp thích ứng với ánh sáng mặt trời, đã nhìn xung quanh tìm kiếm gì đó.

 

Ta khẽ nhíu mày, Bùi Tuân của kiếp này sao lại không trầm ổn như kiếp trước.

 

Mà lúc này, Bùi Tuân dường như cũng có cảm giác, từ từ quay đầu nhìn về phía ta.

 

Trước khi ánh mắt giao nhau, ta lạnh lùng thu hồi ánh nhìn.

 

"Chư vị thấy những món hàng này thế nào?"

 

Trưởng công chúa khẽ nhướng mày phượng, nằm lười biếng trên giường cao hỏi.

 

Đích nữ nhà Trương các lão vội vàng đáp lời: "Rất đẹp, thưa điện hạ, so với hậu viện hiện tại của ngài còn hơn trăm lần."

 

Mọi người liền nhao nhao bàn tán, Lý Vãn ánh mắt di chuyển, nhìn về phía ta đang im lặng uống rượu quả.

 

"Lâm tiểu thư cảm thấy thế nào?"

 

Ta cầm ly rượu ngẩng đầu lên, chưa kịp nói gì, đã cảm nhận được một ánh mắt nóng bỏng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/mon-do-choi/phan-2.html.]

Bùi Tuân đang nắm chặt thanh chắn của lồng, chăm chú nhìn ta không chớp mắt.

 

Động tác của hắn tất nhiên cũng thu hút sự chú ý của mọi người.

 

Lý Vãn vẻ mặt không vui, lạnh lùng hỏi: "Quen biết?"

 

Trên mặt ta vẫn bình tĩnh như thường, nhưng trong lòng lại kinh ngạc, hàng vạn suy nghĩ lướt qua đầu.

 

Hành động của Bùi Tuân ở kiếp này thật quá khác thường, chẳng lẽ hắn cũng trọng sinh?

 

Ta im lặng một lúc rồi đáp: "Không quen."

 

Lý Vãn nhếch môi, giọng điệu rộng lượng nhưng mắt đầy vẻ dò xét: "Người này có vẻ rất thích Lâm tiểu thư, nếu cô nương cũng thích, tặng cho cô nương có được không?"

 

Ta bình thản đáp: "Người này mày mắt thanh tú, dân nữ sao dám đoạt lấy người mà công chúa yêu thích, Lâm mỗ xin chúc mừng công chúa đã tìm được món đồ chơi mới."

 

Lý Vãn mắt phượng hơi nheo lại, hài lòng cười.

 

Trong khi đó, Bùi Tuân trong lồng, nghe thấy lời của ta, liền siết c.h.ặ.t t.a.y nắm thanh chắn lồng.

 

~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~

Lực siết mạnh đến nỗi làm tiểu thái giám bên cạnh giật mình.

 

Y phục mỏng manh theo động tác của hắn mà lay động, lộ ra những vết roi và vết bỏng nhạt trên da.

 

Da trắng, vết sẹo đỏ hòa quyện, tạo nên một vẻ đẹp kỳ dị.

 

Kiếp trước ta sợ hắn nhìn thấy những vết sẹo này sẽ có bóng đen trong lòng, tìm khắp danh y mới chữa khỏi sẹo cho hắn.

 

Nhưng bây giờ ta cảm thấy mình thực sự đã lo chuyện bao đồng, có lẽ hắn rất thích những vết sẹo tình yêu này cũng không chừng.

 

Ta lại nhìn Bùi Tuân thêm một lần nữa.

 

Hắn vẫn giữ thân thể yếu ớt nhìn ta chằm chằm, lòng ta càng thêm nghi hoặc, bây giờ hắn giống như một thú cưng bị chủ nhân bỏ rơi, không biết phải làm gì.

Loading...