Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Mời em gái trà xanh nhận lấy đàn ông cặn bã - Chương 15

Cập nhật lúc: 2024-10-14 21:24:47
Lượt xem: 44

“Anh Xuyên, diễn xuất của anh thật quá tốt, em bị anh dọa đến tim ngừng đập rồi.”

 

Tôi vỗ ngực, cuối cùng cũng thả lỏng.

 

“Sao, được anh thích là một điều đáng sợ lắm sao?”

 

“Không, không phải.”

 

Tôi vội vàng xua tay.

 

“Anh đẹp trai, học giỏi, tính cách tốt, gia cảnh cũng tốt, anh xuất sắc như vậy sao có thể thích em được?”

 

Cố Xuyên không nói gì, bôi xong thuốc cho tôi, đặt tuýp thuốc còn lại lên bàn, đưa cho tôi ly nước, sau đó nhìn tôi một cách nghiêm túc.

 

“Nhưng anh cũng chỉ là người bình thường thôi, gia cảnh tốt, ngoại hình đẹp, chỉ là may mắn sinh ra trong gia đình tốt.”

 

“Em nói anh tính cách tốt, nhưng mỗi lần đi ăn với mọi người, anh chỉ ngồi đó, không hòa đồng chút nào, nhưng em thì khác, em hiểu chuyện, chu đáo, ai ở bên em cũng sẽ cảm thấy rất thoải mái.”

 

“Em nói anh học giỏi, anh không phủ nhận, nhưng Trì Thanh, em nhỏ hơn anh, nhưng ngộ tính cao hơn, cũng chăm chỉ hơn. Đôi khi anh muốn lười biếng, nhưng nhìn thấy em vẫn miệt mài nghiên cứu, anh lại có thêm động lực, vì thế anh học giỏi cũng là nhờ em. Và anh tin rằng, sau này kết quả học tập của em cũng sẽ ngày càng tốt hơn.”

 

“Trì Thanh, em thực sự rất tốt.”

 

Tôi ngơ ngác nhìn anh, đột nhiên cảm thấy rất muốn khóc.

 

Cố Xuyên nhìn xuống dưới, sau đó vỗ nhẹ đầu tôi.

 

“Họ đi rồi, anh cũng nên đi, em nghỉ ngơi sớm đi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/moi-em-gai-tra-xanh-nhan-lay-dan-ong-can-ba/chuong-15.html.]

 

Sau khi Cố Xuyên đi, tôi ngồi thẫn thờ trong phòng, đầu óc rối bời.

 

Tôi biết những lời Cố Xuyên nói có phần an ủi tôi, nhưng khi anh nói một cách nghiêm túc như vậy, tôi vẫn không thể không tin.

 

Bao nhiêu năm qua, chưa có ai từng nói với tôi những lời như vậy, không mang theo mục đích gì.

 

“Trì Thanh, em rất tốt.”

 

Những gì tôi nghe trước đây đều là mẹ tôi nói.

 

“Thanh Thanh, mẹ biết con luôn là đứa mẹ yên tâm nhất, con có thể tự lo cho mình, nhưng em gái con thì không, con sẽ không trách mẹ chứ?”

 

Trì Khả nói.

 

“Chị, em biết chị là tốt nhất, chị sẽ không bận tâm đâu.”

 

 

Còn Trần Nghiễn, anh ta từng nói rất nghiêm túc như vậy, nhưng con người luôn thay đổi.

 

Trước đây anh ta thấy tôi tốt, sau này, anh ta cũng thấy Trì Khả tốt, và sau này nữa, anh ta sẽ thấy người khác tốt hơn.

 

Dường như đột nhiên, đầu óc tôi sáng suốt hơn nhiều.

 

Tôi nghĩ, sau này cái tốt của tôi, chỉ dành cho bản thân.

 

Nghĩ vậy, tôi nhanh chóng chìm vào giấc ngủ sâu.

Loading...