Mộc Đầu ***** - Phần 10 (END)

Cập nhật lúc: 2024-07-04 23:58:24
Lượt xem: 341

Ngọc nhi là khuê danh của Tạ lão phu nhân.

"Muội muội của ta đã nuôi một hài tử tuyệt vời. Hài tử vô cùng tốt này hai mươi năm sau trở thành tướng quân, vì triều đình của chúng ta đã đào tạo một đám binh lính vô cùng tốt.”

Thái hoàng thái hậu cao giọng nói: "Chinh chiến sa trường, bảo vệ tổ quốc, làm sạch triều đình, nghiêm trị tham quan, là vì trung. Lấy Huyền Giáp doanh làm nhà, thà hi sinh thiên hạ to lớn sai lầm cũng muốn vì người nhà mưu phúc, là vì hiếu. Triệu Mộc Cẩn vừa trung vừa hiếu, không có tội, đáng thưởng!”

Có ngôn quan ra khỏi hàng, nhao nhao góp lời: “Xin Thái hoàng thái hậu nghĩ lại, chuyện này không hợp quy củ.”

Thái hoàng thái hậu lắc đầu: "Người trị thiên hạ chứ không phải quy củ trị thiên hạ.”

Cứ như vậy, ta được xá vô tội, được lệnh trở lại Huyền Giáp doanh với tư cách là phó tướng của Tạ Trạc, bảo vệ Thanh Châu.

8

Sau đó, lại xảy ra rất nhiều chuyện.

Triệu đại nhân và Triệu Thước bị chém, Triệu phu nhân bị bán làm nô lệ.

Triệu Thanh Thanh ở trong Tề vương phủ bị bệnh đã lâu, nghe được hung tin liền hộc m..áu mà c..hết..

Tạ Trạc mang tin tức này đến cho ta.

Trong tuyết vô tận ở biên cương, chúng ta đều không nói gì, chỉ ngồi cạnh nhau, lặng lẽ cùng nhau ngắm trăng.

Hắn biết ta ở sa trường lấy mạng mình đổi mạng hắn, ta cũng biết hắn ở ngoài cung quỳ gối cầu xin cho ta. Nhưng không ai trong chúng ta nói ra.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/moc-dau/phan-10-end.html.]

Mười hai năm kề vai chiến đấu, một ánh mắt, một động tác, chúng ta đã sớm ngầm hiểu nhau. Vì thế khi thật sự cần mở miệng nói cái gì đó, chúng ta đều có vẻ vụng về.

Thật lâu sau, Tạ Trạc nhẹ giọng nói: "Tượng khỉ nhỏ kia đã cũ, ngươi có thể khắc lại cái mới không?"

Ta cười.

“Được, lần này ta sẽ khắc tốt hơn một chút.”

9

Xa xa, lửa trại quân doanh đã nổi lên.

Thê tử của Lưu tú tài ôm nữ nhi tới thăm hắn, tiểu cô nương trắng như tuyết kia ôm Ngô Nhị Lang gọi Nhị thúc, Ngô Nhị Lang vui vẻ mà đặt nhóc con ở trên cổ lắc lư, vô ý đụng phải Bùi Đại Khánh, nữ tử bên cạnh Bùi Đại Khánh mỉm cười lấy kẹo mạch nha ra đưa cho tiểu cô nương, nàng chính là vị cô nương đã chờ Bùi Đại Khánh nhiều năm kia, hôm nay nàng đã là thê tử của Bùi Đại Khánh.

Mạnh Đông Qua giơ binh pháp thư chạy tới, muốn tìm Tạ Trạc thỉnh giáo, bị Dư Tiểu Hổ mang theo mấy huynh đệ ngăn cản, nháy mắt ra hiệu ý bảo hắn lát nữa hãy đến.

Bọn họ cùng nhau nhìn về phía ta và Tạ Trạc.

Mặt trời lặn như thủy triều, nụ cười của mỗi người đều được tô lên màu sắc ấm áp nhất.

10

Chúng ta chưa bao giờ phải nói lời yêu với nhau.

Bởi vì tình yêu đã ở giữa đất trời rồi.

(--END--)

Bình luận

4 bình luận

  • dịch mượt lắm ạ truyện ý nghĩa cảm ơn nhà dịch a

    mát ci 2 tuần trước · Trả lời

    • Editor làm mượt lắm luônn,siêu hayy,cảm ơn ạaa

      Lyly 3 tuần trước · Trả lời

      • Ey truyện buồn 😭

        Lyly 3 tuần trước · Trả lời

        • Chương 3 Nghe muốn đánh vãi lôn Tin phật nên không nhìn được?tin phật mà dám làm vậy luôn hả? Giết người cho đã rồi lại kêu không dám nhìn?

          Lyly 3 tuần trước · Trả lời

          Loading...