Chạm để tắt
Chạm để tắt

Minh Hôn - 957

Cập nhật lúc: 2024-07-27 21:57:29
Lượt xem: 5

Nghe sư phụ nói như vậy thì tôi sững sờ một lát, Bạch Phong sao?

Lúc này, sư phụ đã nhấn kết nối điện thoại rồi, sau đó mở miệng nói: "A lô, Tiểu Phong?"

Kết quả là ngay sau đó, tôi chỉ nghe thấy trong điện thoại truyền ra từng đợt gào rống yếu ớt: "A! A..."

Thanh âm này rất lớn, ngay cả người ngồi ở bên cạnh trong xe là tôi thì cũng có thể nghe thấy và mơ hồ cảm thấy có điều gì đó không ổn.

Sư phụ cũng lập tức vội vàng nói: “Làm sao vậy?”

Tiếp theo đó, sau khi sư phụ nghe xong một hồi, sắc mặt của ông ấy càng ngày càng trở nên khó coi.

Sau khi cúp điện thoại, sư phụ lập tức nói thẳng với tôi một câu: "Nhanh lên, đi Bách Thảo đường. Bên phía lão Độc xảy ra chuyện rồi!"

Nghe vậy, tôi lập tức cho xe chạy, không chút do dự mà đạp ga lao ra ngoài.

"Sư phụ, rốt cuộc thì đã xảy ra chuyện gì vậy?" Tôi cảm thấy tò mò mà lên tiếng hỏi.

Sư cũng lộ ra vẻ mặt nghiêm túc: “Tiểu Phong gọi điện thoại tới, nói là hình như giai đoạn yêu hoá thứ hai của của lão Độc đã bắt đầu rồi, một mình cậu ta không thể khống chế được mới kêu sư phụ tới hỗ trợ!”

“Cái gì, giai đoạn yêu hoá thứ hai đã bắt đầu rồi sao?" Tôi không thể không kinh hô ra tiếng.

Chuyện này sớm không xuất hiện, muộn không xuất hiện, hết lần này tới lần khác cứ nhắm đúng lúc mấu chốt này mà xuất hiện.

Một khi giai đoạn yêu hóa thứ hai hoàn thành, vậy thì người đó sẽ thực sự trở thành một con quái vật không phải người cũng không phải thú.

Trong lòng tôi cũng bị chuyện này làm cho rối tung tùng phèo, nhưng vẫn nhanh chóng lái xe đến lối vào Bách Thảo đường.

Bởi vì cánh cửa không đóng, cho nên người ở ngoài có thể nghe thấy những tiếng gào thét khó chịu và tiếng rên rĩ từ bên trong.

Sư phụ và tôi cũng không dám chậm trễ chút nào, sau khi xuống xe là đã lao thẳng vào Bách Thảo Đường.

Ngay khi tôi và sư phụ vừa mới bước vào trong phòng thì đã thấy lão Phong đang đè Độc đạo trưởng xuống đất, trong tay còn cầm một sợi dây thừng, có ý muốn trói chặt đối phương lại.

Mà Độc đạo trưởng đang bị đè ở trên mặt đất vẫn tiếp tục vùng vẫy và gào thét.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/minh-hon/957.html.]

Không chỉ có như thế, điều quan trọng nhất là toàn thân Độc đạo trưởng đang trải qua quá trình yêu hóa với quy mô rất lớn.

Trên bề mặt da của ông ấy đã mọc ra rất nhiều lông thú, ngón tay cũng đang nhanh chóng biến thành móng vuốt sắc nhọn, hai mắt đỏ ngầu, răng nanh chĩa ra, trông rất hung dữ.

Nhìn thấy cảnh tượng này, tôi và sư phụ đều không khỏi sửng sốt, quả nhiên là giai đoạn yêu hóa thứ hai nhưng không ngờ nó lại đến nhanh như vậy.

Sư phụ thấy vậy thì khẽ quát một tiếng: “Chết tiệt!”

Sau đó lập tức lao thẳng tới, tôi cũng không rảnh rỗi mà xông lên hỗ trợ.

Mặc dù Độc đạo trưởng đang giãy giụa rất mạnh mẽ, nhưng sau khi có tôi và sư phụ cùng gia nhập vào, đã khiến cho ông ấy không thể lăn lộn đi đâu được nữa.

Ông ấy đã bị tôi và sư phụ giữ chặt lại, cho nên lão Phong cũng cầm lấy sợi dây và bắt đầu trói đối phương lại.

Đồng thời còn thở hổn hển mà mở miệng nói: "Buổi trưa lúc tôi đưa một bệnh nhân trở về, đợi, đợi đến khi tôi quay trở lại thì phát hiện sư phụ đã bắt đầu yêu hóa, dường như lúc này loại thuốc kia đã hết tác dụng!"

Sau khi nghe lão Phong mở miệng nói như vậy, tôi lập tức cảm thấy lo lắng mà nói thẳng với cậu ta: "Lão Phong, cậu yên tâm, Thi Muội đã tìm ra cách giúp Độc đạo trưởng giải độc..."

Lão Phong nghe tôi nói như vậy thì đột nhiên sững người trong giây lát: "Sư, sư muội. Có phải là đang nói về vị hộ thân hồn đó không?”

Tôi biết rất rõ, lão Phong đang coi “Thi Muội” là sư huynh muội của tôi.

Nhưng tôi chưa bao giờ giải thích qua chuyện này, cho nên chỉ nghe tôi tiếp tục nói: “Đúng vậy, là cô ấy. Tôi và sư phụ đang định đi lấy một thứ, hôm nay vốn định cho Độc đạo trưởng một sự bất ngờ, nhưng lại không nghĩ tới việc Độc đạo trưởng lại bất ngờ xuất hiện yêu hóa sớm như vậy.”

“Thật, có thật không? Vậy thì tốt quá rồi." Lão Phong vốn đang cảm thấy có chút mất mát, nhưng lúc này nghe vậy thì lập tức trở nên hăng hái hơn rất nhiều, nhưng động tác ở trên tay của cậu ta vẫn không dừng lại.

Với sự giúp đỡ của tôi và sư phụ, chỉ trong chốc lát Độc đạo trưởng đã bị lão Phong trói chặt lại.

Để ngăn Độc đạo trưởng tiếp tục la hét rống to, miệng của ông ấy cũng bị bịt kín lại.

Tuy nhiên, cho dù chúng tôi đã kiểm soát được hành động của Độc đạo trưởng nhưng cơ thể của ông ấy vẫn tiếp tục bị yêu hóa như cũ.

Chúng tôi có thể thấy rất rõ ràng các đường nét ở trên khuôn mặt của Độc đạo trưởng đã bắt đầu dần trở nên vặn vẹo, cơ bắp cũng bắt đầu trở nên khỏe hơn.

Mà điều càng quan trọng hơn nữa chính là, Độc đạo trưởng gần như đã mất đi nhân tính, ánh mắt mà ông ấy nhìn về phía chúng tôi giống như đang nhìn thấy con mồi vậy.

Sau khi vừa mới không chế được Độc đạo trưởng, sư phụ cũng lập tức mở miệng nói với tôi: "Tình thế càng ngày càng tệ, nếu đã là như vậy thì sư phụ sẽ ở lại đây. Tiểu Phong, con đi cùng với Tiểu Vĩ đi, tranh thủ thời gian sớm lấy lại thứ đó về!"

Loading...