Chạm để tắt
Chạm để tắt

Minh Hôn - 912

Cập nhật lúc: 2024-07-27 21:25:04
Lượt xem: 13

Lúc này, với tư cách là một người từng trải, ông ấy đang truyền đạt kinh nghiệm tu luyện của mình cho tôi.

Nhưng tôi lại mỉm cười và bình tĩnh nói: “Sư phụ, hình như cũng không khó như những gì mà sư phụ nói! Con đã đột phá rồi...”

****************

Một nụ cười xuất hiện trên khóe miệng tôi, tôi nói với giọng điệu rất bình tĩnh và nhẹ nhàng.

Nhưng sư phụ mới vừa rồi còn trông giống như một người từng trải mà thuyết giảng cho tôi nghe, hiện tại sau khi nghe tôi nói như vậy thì đột nhiên ngẩn người, sau đó lập tức lộ ra vẻ mặt sửng sốt.

Ngay sau đó, chỉ thấy sư phụ đột ngột quay đầu lại, có chút giật mình mà nhìn về phía tôi nói: “Tiểu  Vĩ, Tiểu  Vĩ, vừa rồi con nói, mới vừa rồi con nói cái gì cơ?”

Tôi vẫn giữ nguyên nụ cười trên môi, nhìn vẻ mặt kinh hãi của sư phụ mà mở miệng nói: “Sư phụ, con đã đột phá được bình cảnh, cũng đã đạt tới cảnh giới của Đạo sư!”

“Cái gì? Con thật sự đột phá rồi sao?” Sư phụ đánh rơi thỏi vàng giấy ở trong tay, vẻ mặt vô cùng kinh ngạc.

Nhưng tôi lại tiếp tục cười nói: “Vâng sư phụ, con nói thật đấy! Con đói rồi, sư phụ có chừa bữa sáng cho con không?”

Tôi vừa nói vừa bước về phía bên cạnh bàn, trông có vẻ thờ ơ và thoải mái.

Nhưng sư phụ lại không thể ngồi yên, lập tức đứng dậy tại chỗ: “Sao, làm sao có thể? Con đột phá mới được bao lâu chứ, sao bây giờ lại đột phá nữa?”

“Con quả thực là đã đột phá!”

Nói xong, tôi giơ tay lên làm ra một đạo kiếm chỉ, sau đó thúc giục linh lực.

Trong khoảnh khắc, một cơn chấn động phát ra từ cơ thể.

Ngay khi sư phụ vừa mới cảm nhận được một trận d.a.o động của đạo khí này, ông ấy liền thông qua cường độ của đạo khí mà lập tức phán đoán ra, cái này chắc chắn không thể nghi ngờ là cảnh giới của Đạo sư.

Thậm chí loại đạo cảnh này còn rất ổn định, giống như không phải vừa mới đạt đến cảnh giới này, mà đã đạt đến cảnh giới này được mấy ngày rồi.

Sau khi sư phụ xác nhận đi xác nhận lại, ông ấy đã bị sốc đến mức choáng váng.

Từ khi còn trẻ, sư phụ đã đi theo sư công, cũng chính là một vị hòa thượng vô danh tu hành ở trong núi, trong nháy mắt đã hơn bốn mươi năm trôi qua.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/minh-hon/912.html.]

Nhưng tu vi của bản thân sư phụ thì sao? Đạo hạnh của ông ấy cũng chỉ mới đạt đến Đạo sư trung kỳ mà thôi.

Nhưng tôi, chỉ trong khoảng một năm ngắn ngủi đã từ con số 0 lên đến cảnh giới Đạo Sư sơ cấp như hiện tại, tốc độ tu luyện giống như yêu nghiệt này khiến sư phụ không nói nên lời.

Sư phụ trợn mắt há hốc mồm, sau đó liền cảm thấy mấy chục năm tu luyện của mình đều tu ở trên người của chó.

Qua một hồi lâu, sư phụ mới có phản ứng lại.

Ông ấy nuốt nước miếng, sau đó có chút kinh ngạc mà nhìn về phía tôi: “Tiểu, Tiểu  Vĩ. Hoá ra con thực sự đã đột phá rồi sao?”

Nhìn vẻ mặt vẫn còn cứng đờ của sư phụ, tôi gật đầu thật mạnh với sư phụ: “Sư phụ, con không chỉ đột phá tới cảnh giới của Đạo sư. Thậm chí ngay tại tối hôm qua, con đã luyện thành Hỏa Thiên Công rồi!”

Nếu đạo hạnh của tôi đạt tới cảnh giới của Đạo sư đã khiến cho sư phụ khiếp sợ không thôi, thì chuyện liên quan đến việc bản thân tôi đã tu luyện thành công Hỏa Thiên Công này không khác gì ngũ lôi oanh đỉnh*.

(Ngũ lôi oanh đỉnh: Năm tia chớp cùng đánh vào đầu, ý nói phải chịu sự đả kích vô cùng lớn.)

Trong một mạch này của chúng tôi, vảy lân kia đã được truyền qua vô số thế hệ và được truyền thừa không biết bao nhiêu lần.

Nhưng số người có thể thực sự phát hiện, cũng như tu luyện thành công Hỏa Thiên Công này chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay.

Trong số đó cũng chỉ có vị sư huynh mà tôi chưa từng gặp mặt, hơn nữa đã cắt đứt quan hệ với sư phụ.

Nhưng điều khiến sư phụ càng thêm kinh ngạc chính là, tốc độ tu luyện của tôi không chỉ vượt qua tên đồ đệ trước đó của ông ấy mà tốc độ luyện thành Hỏa Thiên Công của tôi cũng đã vượt qua vị đồ đệ kia của ông ấy.

Sư phụ cũng từng tu luyện qua Hoả Thiên công, nhưng sau khi ông ấy tu luyện thì m.á.u huyết sôi trào, nôn ra m.á.u và bị nội thương.

Cách tu luyện đó khó đến mức không thể tưởng tượng được, nhưng còn tôi thì sao? Tốc độ tu luyện của chính mình không chỉ biến thái đến mức yêu nghiệt mà còn có thể luyện thành tầng thứ nhất của Hỏa Thiên Công chỉ trong thời gian hai tháng ngắn ngủi, mà điều này có thể nói là vô cùng khủng bố.

Theo lời của sư phụ, vị sư huynh mà tôi chưa từng gặp mặt phải mất đến tận khoảng một năm thì mới có thể luyện thành nó.

“Tiểu - Tiểu  Vĩ, con đừng có mà nói dối sư phụ. Đây có phải là sự thật không?” Vẻ mặt của sư phụ cứng đờ, hô hấp của ông ấy cũng trở nên dồn dập hơn.

Tôi biết sau khi sư phụ biết được tin tức này có thể sẽ rất ngạc nhiên, nhưng không ngờ sư phụ lại kinh ngạc đến mức như vậy.

Tôi thực sự sợ sư phụ sẽ lập tức bị kích động, sau khi huyết áp tăng cao thì ngất xỉu.

Vì vậy mà tôi rất trịnh trọng, thi triển Hỏa Thiên Công thêm lần nữa rồi nói với sư phụ: “Thật!”

Loading...