Chạm để tắt
Chạm để tắt

Minh Hôn - 887

Cập nhật lúc: 2024-07-27 21:07:51
Lượt xem: 18

Luồng năng lượng này lan ra khắp tay chân, xương cốt, dần dần khiến cơ thể của bọn họ bắt đầu yêu hoá.

Hai người bọn họ căn bản không biết nên đối phó với giai đoạn yêu hoá này như thế nào, hơn nữa lại cực kỳ đau khổ, nhưng chỉ có thể chịu đựng.

Cuối cùng, sau khi nhận được cuộc gọi của tôi, Độc đạo trưởng và sư phụ của tôi bắt đầu khoanh chân vận công.

Dù đã tìm ra phương pháp nhưng hiệu quả lại không đáng kể.

Cả hai đều cố gắng vận công để kiềm chế, nhưng họ phát hiện ra rằng tốc độ yêu hoá quá nhanh.

Chỉ dựa vào công lực của bản thân thì hoàn toàn không ngăn được.

Ngay tại thời điểm hai người sắp không chống đỡ được yêu hóa, Độc đạo trưởng đã làm ra một hành động kinh người.

Ông ấy từ bỏ khả năng tự kháng cự mà dốc lòng trợ giúp sư phụ ngăn cản yêu khí trong cơ thể mình.

Cứ như vậy, ít nhất là có thể giữ được một người.

Sư phụ kinh hãi, đương nhiên là ông ấy không đồng ý, nhưng lại bị Độc đạo trưởng dán một lá bùa phong ấn vào trong cơ thể của mình.

Mặc cho sư phụ la hét và rống to như thế nào thì cũng không thay đổi được gì.

Cuối cùng, sư phụ chỉ có thể bình tâm lại mà phối hợp với Độc đạo trưởng để chống lại yêu khí ở trong cơ thể.

Cứ như vậy, cuối cùng sư phụ đã chống lại sự ăn mòn của yêu khí.

Tuy nhiên, Độc đạo trưởng đã từ bỏ việc chống cự và giao hy vọng của mình cho sư phụ, dần dần bị yêu khí cắn nuốt, cuối cùng hoàn thành giai đoạn yêu hoá thứ nhất và mất đi lý trí.

Nhưng trước khi hoàn toàn mất đi lý trí, Độc đạo trưởng đã dựa vào nghị lực của chính mình để khắc chế thú tính, gỡ bỏ bùa chú cho sư phụ, sau đó một mình lao ra khỏi nhà.

Sư phụ đương nhiên sẽ không từ bỏ Độc đạo trưởng, cho nên ông ấy đã đuổi theo, đồng thời gọi điện thoại liên lạc với tôi.

Những gì xảy ra tiếp theo giống như những gì chúng tôi đã thấy.

Độc đạo trưởng đã hoàn toàn đánh mất đi lý trí của mình, bị yêu khí ăn mòn, cuối cùng là hoàn toàn mất đi ý thức.

Mặc dù sư phụ có chút hối hận, nhưng sự việc đã phát triển đến tình trạng này, cho nên điều duy nhất có thể làm là khống chế Độc đạo trưởng và tranh thủ thởi gian để tìm được cách khác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/minh-hon/887.html.]

Cho dù sau này không có cách nào có thể tiêu diệt hoàn toàn yêu khí ở trong cơ thể Độc đạo trưởng, nhưng chỉ cần có thể khiến ông ấy khôi phục lý trí, khống chế yêu khí và giai đoạn yêu hoá tiếp theo, vậy là tốt rồi.

Sau khi đã có kế hoạch như vậy, việc tiếp theo mà chúng tôi cần làm là giải quyết số lượng độc còn sót lại ở trong cơ thể của mỗi người.

Trong cơ thể của mỗi người chúng tôi vẫn còn sót tại một ít yêu khí.

Ngoài việc tự mình vận công để đẩy yêu khí này ra ngoài, chúng tôi cũng cần sử dụng ngoại lực để tiêu độc.

Nhưng chuyện này cũng không quá phiền phức, chỉ cần hai người là có thể xử lý.

Thế là tôi và sư phụ quay về tiêu độc trước, còn nơi này sẽ giao lại cho Lão Phong và Phong ca lo liệu.

Khi chúng tôi trở về nhà, sư phụ và tôi cũng không dám chậm trễ.

Sư phụ giúp tôi tiêu độc trước, vận dụng đạo lực của chính mình, dưới sự hướng dẫn của tôi, bắt đầu tiến hành loại bỏ yêu khí còn sót lại trong cơ thể tôi.

Mà cái này cũng rất dễ phát hiện, bởi vì yêu khí không tương thích với đạo khí ở trong cơ thể.

Bởi vì trước đó không biết trong cơ thể mình có yêu khí tồn tại, nhưng hiện tại đã có cảnh giác, ngay cả khi yêu khí đó được giấu kỹ đến đâu, đều có thể tìm được.

Cuối cùng, những yêu khí còn sót lại này đã hóa thành một luồng năng lượng màu xanh, chậm rãi bốc hơi từ đỉnh đầu.

Nửa giờ sau, yêu khí trong cơ thể tôi đã hoàn toàn biến mất.

Sau đó, tôi cũng dùng cách tương tự để giúp sư phụ trục xuất yêu khí cuối cùng ra khỏi cơ thể của ông ấy, cắt đứt khả năng yêu hoá.

Thật không nghĩ tới, sương mù của "Huyết Thi Đan" gì đó lại lợi hại như vậy, chỉ hít vào có một chút xíu thôi, suýt chút nữa đã biến chúng tôi thành những con quái vật không phải người cũng không phải thú, thật không biết bọn Nhật Nguyệt Thần Giáo này luyện ra một viên đan dược như vậy để làm gì!

Nhưng thật bất ngờ là, trước mắt xem ra, sương mù màu đỏ đó tựa hồ không có bất kỳ tác dụng gì đối với Hồ tộc, cũng không có bất kỳ tác dụng nào đối với những người phụ nữ.

Hồ Lục gia và Dương Tuyết là bằng chứng tốt nhất.

Vào thời điểm đó, tất cả chúng tôi đều đang đứng cùng nhau, cho nên bọn họ chắc chắn đã hít phải một chút sương mù.

Nhưng suy đi tính lại cũng chỉ có đám đàn ông chúng tôi là bị trúng phải yêu khí này.

Sau khi giúp sư phụ trục xuất yêu khí cuối cùng ra khỏi cơ thể, hai người chúng tôi không khỏi hít sâu một hơi, sau đó tôi nói: “Sư phụ, biến cố lần này quá lớn, hơn nữa trước khi chúng con nhận được cuộc gọi của người, chúng con còn gặp phải một tên yêu đạo của Nhật Nguyệt Thần Giáo rất lợi hại! Nhưng cuối cùng lại để gã trốn mất."

Loading...