Chạm để tắt
Chạm để tắt

Minh Hôn - 806

Cập nhật lúc: 2024-07-26 18:03:20
Lượt xem: 22

"TiểuVĩ, con phải xem rõ tình hình hiện tại là như thế nào, nơi này rất giống với Tà giáo Mắt Quỷ, mà chuyện này cũng đã vượt qua phạm vi năng lực của chúng ta, chuyện mà chúng ta có thể làm chính là cung cấp những gì mình nhìn thấy cho những danh môn đại phái kia mà thôi."

“Hơn nữa, chúng ta cũng chỉ là những tán tu bơi đạo, hoàn toàn không quản được những chuyện này!” Sư phụ trầm giọng, tiếp tục nói.

Ông ấy hi vọng chúng tôi có thể nhanh chóng rời khỏi nơi này trước khi bị phát hiện.

Nhưng tôi không quá nguyện ý, bởi vì trong lòng tôi đã có kế hoạch của mình rồi.

Lúc này, tôi nói: "Sư phụ, nếu muốn đối phó với cái bọn chó má Nhật Nguyệt Thần Giáo này thì chắc chắn là không thể làm được. Nhưng chúng ta có thể cứu người mà! Huống chi sư phụ cũng đã dạy con, chúng ta thân là người trừ tà còn là đạo sĩ chính phái, khi đối mặt với 23 mạng người này cũng không thể thấy c.h.ế.t mà không cứu.”

Tôi không coi mình là thánh mẫu, nhưng tôi tuyệt đối cũng không phải là một động vật m.á.u lạnh thấy c.h.ế.t mà không cứu.

Thấy vẻ mặt và biểu tình kiên định của tôi, sư phụ nhịn không được mà thở dài: "Được! Vậy cái thân già này của sư phụ sẽ làm chuyện điên rồ cùng con một lần. Nói đi, con có cách gì không?”

Thấy sư phụ thỏa hiệp, tôi trịnh trọng nói với sư phụ: "Sư phụ, sư phụ nhìn những người đó đi, sau khi bị đưa vào nhà kho, bọn họ đã bị nhốt trong một căn phòng ở phía sau."

Nói xong, tôi chỉ vào một căn phòng có người canh gác ở phía sau cái vạc.

Đồng thời nói tiếp: “Ở đó có nhiều đồ lặt vặt như vậy, gần như che chắn hết tầm nhìn ở phía trước, chỉ cần g.i.ế.c c.h.ế.t hai tên canh cửa, là có thể im hơi lặng tiếng mà thả những người này ra ngoài, sau đó đi theo những đồ vật kia, là chúng ta có thể đi ra ngoài từ cửa sổ..."

Sư phụ nghe tôi nói vậy thì suy nghĩ một chút, sau đó gật mạnh một cái: “Được, nhưng mọi việc phải cẩn thận, lỡ có chuyện gì thì phải nghe theo sự sắp xếp của sư phụ, nhanh chóng rút khỏi nơi này.”

Tôi cũng biết chuyến đi này rất nguy hiểm, nhưng từ khi chọn con đường này, tôi chưa bao giờ nghĩ đến chuyện sống một cuộc sống an nhàn cả.

Tôi gật đầu, sau đó tôi và sư phụ cẩn thận sử dụng những chiếc thùng chồng chéo và đồ lặt vặt ở trong nhà kho, lẻn từng chút một đến nơi giam giữ 23 người còn sống kia.

Hầu hết mọi người đều ở phía trước nhà kho hoặc là ở bên ngoài, nhưng phần trong cùng của nhà kho lại gần như trống rỗng, canh giữ cũng rất lỏng lẻo.

Dù sao thì những người này làm gì nghĩ tới chuyện sẽ có người đến đây chứ? Lại còn tới đây cứu những người được xem là nguyên liệu này?

Chẳng mấy chốc, tôi và sư phụ đã đến căn phòng cách đó không xa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/minh-hon/806.html.]

Trước cửa, có hai người đang đứng canh.

Hai tên canh cửa này trông rất nhàn nhã, sau đó tôi nghe một người nói: "Lão Từ, hiện tại anh đang yêu hoá đến giai đoạn mấy?"

Vừa nghe hai chữ “yêu hóa”, tôi và sư phụ đều dựng lỗ tai lên.

Còn người được gọi là Lão Từ thì từ từ xoay đầu lại.

Nhưng vừa xoay người lại, tôi và sư phụ đã nhìn rõ nửa khuôn mặt còn lại của đối phương.

Chỉ thấy nửa khuôn mặt này trông cực kỳ quỷ dị.

Trên nửa khuôn mặt đó, mọc ra rất nhiều lông thú, mắt và miệng giống như bị méo vậy, đôi tai trở nên nhọn và dài, thậm chí còn lộ ra một chiếc răng nanh.

Người nọ nhìn về phía người đàn ông vừa hỏi, sau đó hờ hững nói: "Tôi đã yêu hoá đến giai đoạn thứ hai, sắp tiến vào giai đoạn thứ ba, một khi giai đoạn thứ ba thành công, tôi có thể tùy ý khống chế sức mạnh này, đến lúc đó không cần phải lo c.h.ế.t sớm nữa."

Nói xong, người kia còn giơ một bàn tay khác lên.

Tôi thấy bàn tay kia của người nọ cũng mọc đầy lông, không còn giống tay người nữa mà giống móng vuốt sắc nhọn của dã thú.

Người kia nhìn thấy vậy, chẳng những không sợ hãi, ngược lại còn lộ ra vẻ mặt vô cùng hâm mộ: “Lão Từ, tôi hâm mộ anh thật đấy, lúc tôi tiến hoá đến giai đoạn thứ hai thì thất bại, thật không biết thân thể này của tôi có thể gánh được đến giai đoạn thứ ba của yêu hoá hay không nữa."

Nói xong, người kia còn liên tục ho khan thêm mấy lần.

Nghe vậy, người đàn ông có nửa khuôn mặt đã bị yêu hoá chỉ khẽ mỉm cười: "Yên tâm đi! Cái thân thể bị ung thư kia của anh tạm thời không c.h.ế.t được đâu, một khi anh hoá yêu đến giai đoạn thứ hai, yêu huyết và yêu lực trong cơ thể của anh sẽ cải tạo thân thể này từng chút một mà.”

"Mặc dù thân thể hiện tại của tôi trông rất khó coi. Nhưng khẳng định là c.h.ế.t không được. Một khi đạt đến giai đoạn thứ ba của yêu hoá, hơn nữa chỉ cần uống yêu đan đúng giờ, là tôi có thể tự do khống chế cơ thể này giống như những người bình thường. Khi thời điểm đó đến, chúng ta không cần phải c.h.ế.t nữa ... "

*************************

Tôi và sư phụ trốn ở bên cạnh, sau khi nghe được đối thoại của hai tên yêu nhân này, trong lòng không khỏi “lộp bộp” một tiếng.

Khá lắm, Nhật Nguyệt Thần Giáo này thực sự không phải là một giáo phái bình thường mà.

Loading...