Chạm để tắt
Chạm để tắt

Minh Hôn - 661

Cập nhật lúc: 2024-07-20 20:44:12
Lượt xem: 17

Cuối cùng là thực hiện ba đạo bùa chú và thắp đèn dầu lên.

Hoàn thành tất cả trước sau chỉ mất mười phút, rất đơn giản.

Sau khi đốt nến xong, tôi bưng lên một chén nước trộn với tàn tro của bùa chú. Tôi đi đến trước mặt bảy con quỷ, sau đó mở miệng nói với bọn họ: “Ai rồi cũng sẽ chết, hồn phách cuối cùng cũng sẽ tiêu tan, từ đâu tới đây thì sẽ về lại nơi đó!”

Nói xong, tôi dùng ngón tay chạm vào một ít nước bùa chú, sau đó chấm một chút lên trán của bảy con quỷ.

Việc làm này gọi là ‘Điểm quang’, tương tự như việc chúng ta mở mắt.

Sau khi điểm quang, bọn họ có thể nhìn thấy một đốm sáng, sau đó bọn họ có thể đi theo đốm sáng đó để tìm đường xuống địa phủ.

Sau khi điểm quang xong, tôi đặt chén nước trong tay xuống và nói với bảy người nhà họ Nghiêm: “Được rồi, hiện giờ tôi đã chấm hết cho mọi người. Mấy người một lát hãy đi về phía tây, sau đó sẽ nhìn thấy một ngọn đèn. Mấy người đi theo ngọn đèn đó là có thể đi xuống địa phủ!”

Tôi bình tĩnh nói, bảy con quỷ trông rất cảm động.

Tên nam quỷ trẻ tuổi kích động mở miệng nói với tôi: “Đạo, đạo trưởng cảm ơn anh. Nếu không gặp được anh, chúng tôi sẽ phải tiếp tục ở trong chiếc xe đó chịu khổ! Cảm ơn, cảm ơn.”

“Đúng vậy Đạo trưởng. Cảm ơn mọi người đã cứu chúng tôi. Không biết anh tên là gì? Nếu thấy Diêm Vương, tôi nhất định nói cho ông ta rằng anh là người tốt, cho anh thêm phúc thêm thọ!” Một lão bà trong đó mở miệng nói.

Tôi vẫy tay: “Cái này không cần đâu. Mọi người đi xuống đi!”

“Đạo trưởng, anh đã cứu một nhà chúng tôi. Chúng tôi nguyện ý đem tiền tiết kiệm cả đời tặng cho anh. Tôi nói cho anh biết số tài khoản cùng mật mã, còn có thông tin ID của tôi cho nên anh hãy nhớ một chút. Chờ khi chúng tôi đi rồi, anh có thể tự chuyển khoản trực tuyến!” Nữ quỷ trẻ tuổi mở miệng.

Nghe đến đó, tôi cười tươi hơn.

Mấy người này đều đã chết, sao tôi còn có thể thu tiền của họ được?

“Thật sự không cần. Mọi người đi xuống đi!” Tôi mở miệng nói.

“Sao lại vậy được? Đạo trưởng, anh nhất định phải nhận lấy. Trong thẻ ít nhiều cũng có vài chục vạn. Anh cầm lấy đi. Chúng tôi cũng coi như là báo đáp ơn cứu mạng!” Nữ quỷ trẻ tuổi lại lần nữa mở miệng.

Mấy tên quỷ khác cũng rất kiên trì. Họ nói nhất định phải cho tôi thứ gì đó, bằng không thì họ sẽ không có cơ hội báo đáp ân đức của chúng tôi.

Độc đạo trưởng bên cạnh thấy thế, lập tức đi tới. Sau đó nói với mấy tên quỷ: “Chư vị, chúng tôi sẽ không nhận tiền của mọi người. Hơn nữa chúng tôi cũng không dám nhận, dù sao mọi người đều đã chết.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/minh-hon/661.html.]

“Tài sản lúc còn sống của mọi người, tất cả đều sẽ được người thân của mọi người kế thừa. Nếu bây giờ chúng tôi đi động đến số tiền đó của mấy người, đến lúc đó điều tra xuống dưới, chúng tôi phải chịu hết đó!”

Vừa dứt lời, sư phụ cũng nói: “Tâm ý của mọi người chúng tôi sẽ nhận, mấy người cứ đi đi!”

Bảy người nhà họ Nghiêm thấy chúng tôi mở miệng nói như vậy, tuy rất kiên trì nhưng cũng không thể nói thêm được gì.

Ngay cả khi chúng tôi lấy tất cả thông tin về thẻ ngân hàng của họ và nhận được tiền tiết kiệm.

Trong trường hợp người thân của họ thừa kế tài sản, kiểm tra phần giao dịch thì phát hiện tiền đã bị lấy mất sau khi họ qua đời , sau đó trình báo vụ việc, thì chỉ gây rắc rối cho chúng tôi.

Bảy người nhà họ Nghiêm im lặng một lúc, sau đó liếc mắt nhìn nhau một cái. Cuối cùng “đồng thời” quỳ gối trước mặt chúng tôi.

Cùng lúc đó, tôi nghe thấy một ông già đứng đầu nói: “Cảm ơn ân cứu giúp của mấy vị đạo trưởng. Kiếp này không có gì báo đáp, mong kiếp sau có thể báo đáp!”

Nói xong, ông ấy trực tiếp dập đầu với chúng tôi một cái.

Sáu tên quỷ còn lại cũng dập đầu với chúng tôi. Lúc này đây chúng tôi không ngăn cản bọn họ mà chỉ quan sát.

Bảy người nhà họ Nghiêm vừa nhìn đã biết họ là những người trọng tình trọng nghĩa, có ân báo ân có oán báo oán.

Sau khi bọn họ gập đầu xong rồi mới đứng lên.

Ngay sau đó, tôi nhìn thấy tên nam quỷ trẻ tuổi nắm tay cô bé rồi nói với chúng tôi một tiếng: “Chư vị đạo trưởng, bảo trọng!”

“Bảo trọng!” Mấy tên quỷ còn lại cũng đều nói một câu.

Sau đó bọn họ không nán lại nữa mà trực tiếp xoay người đi về phía tây.

Cô bé còn vẫy tay với chúng tôi, sau đó mới đi theo ba và mẹ của cô bé, ông bà nội, ông bà ngoại cùng đi xuống âm phủ.

Sau khi bảy con quỷ đi khoảng năm mét, thân thể lập tức trở nên hư ảo rồi biến mất.

Bọn họ chắc là đã thấy được hồn đèn dẫn đường và bắt đầu rời dương gian.

Sau khi bảy người nhà họ Nghiêm rời khỏi, lúc này mọi người mới thở phào nhẹ nhõm.

Chúng tôi đứng tại chỗ nghỉ ngơi trong chốc lát cho đến khi ngọn nến tắt hẳn mới bắt đầu thu dọn dụng cụ vội vã trở về.

Loading...