Chạm để tắt
Chạm để tắt

Minh Hôn - 616

Cập nhật lúc: 2024-07-20 16:30:47
Lượt xem: 28

Bởi vì đây là lần đầu tiên tôi tiếp xúc với đệ tử của tông môn ngày nay, cũng là lần đầu biết được hình thức phát triển của tông môn ngày nay.

Nhưng sau khi suy nghĩ cẩn thận, tôi thấy những gì Từ Lâm Tĩnh nói cũng có lý.

Xã hội ngày nay đã tiến bộ và phát triển hơn trước rất nhiều, là thời đại của điện thoại di động và máy tính, gần như không còn bao nhiêu người tin vào thuyết thần linh ma quỷ.

Hơn nữa xã hội hiện nay cũng ngày càng an ổn, ác linh lệ quỷ chỉ còn chiếm một phần rất nhỏ.

Còn nghề chúng tôi thì đang dần xuống dốc, nên cần phải thay đổi hoặc kiếm việc khác để làm, tìm cách phát triển.

Chưa nói đến việc làm cho tông môn lớn mạnh, chỉ tính muốn no bụng cũng chưa chắc đã có khả năng làm được.

Nghĩ đến đây, tôi lại liếc nhìn Từ Lâm Tĩnh, nhớ đến cô ấy nói đang đi học, liền hỏi: "Đúng rồi Từ Lâm Tĩnh, cô đang học trường đại học nào? Tôi có một người bạn cũng là sinh viên năm nhất, cô ấy cũng là một người trừ tà!"

"Woa! Thật á? Tôi học đại học Thanh Thạch, bạn anh thì sao?" Từ Lâm Tĩnh tò mò.

Vừa nghe đến đại học Thanh Thạch, tôi hơi kinh ngạc một chút.

Đúng là trùng hợp, đại học Thanh Thạch ở bên cạnh đại học Thanh Sơn, nói cách khác, Từ Lâm Tĩnh và Dương Tuyết học rất gần nhau.

“Ha ha, trường bạn tôi học ở ngay cạnh trường cô, là đại học Thanh Sơn!” Tôi cười nói.

"Trời ạ, đại học Thanh Sơn, là đại học chuyên về lĩnh vực nghệ thuật a! Bạn của anh tên là gì? Nam hay nữ, chắc là nam đi? Đẹp trai không? So với anh có đẹp hơn không?" Từ Lâm Tĩnh hưng phấn mở to hai mắt tiếp tục hỏi.

Tôi cười "Ha hả" vài tiếng, tiếp tục buôn chuyện: "Là nữ, tên Dương Tuyết, sinh viên năm nhất. Chờ học kỳ sau bắt đầu, tôi sẽ giới thiệu cô ta với cô!."

Tôi cười nói, nhưng lời vừa nói ra, sắc mặt Từ Lâm Tĩnh liền cứng đờ, sau đó kinh ngạc nói: “Anh nói ai?”

“Dương Tuyết? Có chuyện gì à?” Tôi nghi hoặc, thấy vẻ mặt Từ Lâm Tĩnh không đúng.

Hay là hai người họ quen biết nhau? Tôi âm thầm suy đoán trong lòng!

“Có phải là Dương Tuyết, cửu sư muội của phái Võ Đang?” Từ Lâm Tĩnh tiếp tục hỏi.

Nhưng khi nghe đến đây, tôi liền ngây người.

Cửu sư muội của phái Võ Đang? Đúng là Dương Tuyết từng nói cô ấy sống ở cách phái Võ Đang không xa, nhưng cửu sư muội lại là chuyện gì đây?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/minh-hon/616.html.]

Từ Lâm Tĩnh thấy tôi không nói gì, cô ấy tiếp tục hỏi: "Da rất trắng, dáng người rất đẹp, n.g.ự.c còn lớn hơn của tôi! Hơn nữa còn cao hơn tôi một chút, đợi đã!"

Nói xong, Từ Lâm Tĩnh vội vàng lấy điện thoại di động ra, sau đó nhấn nhấn một lúc lâu, cuối cùng mở ra một bức ảnh: “Là người này đúng không?”

Tôi trực tiếp nhìn sang, vẻ mặt thấp thỏm.

Trong bức ảnh, tôi nhìn thấy một người con gái mặc áo trắng, tóc búi cao, tay cầm phất trần, khóe miệng mỉm cười.

Đứng trên đỉnh núi giữa biển mây, trông thật tao nhã.

Tuy nhiên, khi nhìn rõ khuôn mặt của cô gái, tôi không khỏi há hốc mồm.

Cho dù ăn mặc như thế nào thì khuôn mặt đó thực sự là Dương Tuyết.

“Là người này sao?” Từ Lâm Tĩnh tiếp tục hỏi.

"Ừm! Đúng là cô ấy, sao cô lại có ảnh của cô ấy?" Tôi kinh ngạc hỏi, đồng thời cũng bị thân phận khác của Dương Tuyết làm cho giật mình.

Cô ấy hóa ra là người của phái Võ Đang, mà phái Võ Đang cũng là một tông môn truyền thừa xa xưa, là một con quái vật khổng lồ.

Khó trách Dương Tuyết có thể thi triển nhiều thuật chú lợi hại như vậy, nếu cô ta là đệ tử của phái Võ Đang thì điều này cũng hợp lý.

Là một tông môn lớn có lịch sử lâu đời, những thuật chú được truyền lại đương nhiên là mạnh mẽ vô song.

Từ Lâm Tĩnh không khỏi ngạc nhiên sau khi nghe câu trả lời của tôi, trong miệng lẩm bẩm; Chị Tuyết thế mà thực sự học tại Trường Nghệ thuật Thanh Sơn.

“Cô biết cô ấy à?” Tôi nghi ngờ hỏi.

Từ Lâm Tĩnh mỉm cười gật đầu: "Ừm, có biết. Phái Võ Đang và Mao Sơn của chúng tôi từ xưa đến nay vẫn giữ liên hệ với nhau. Mỗi năm đều mở một cuộc họp giao lưu, cả ba thế hệ đệ tử đều cần tham gia. Hơn nữa tam sư huynh của tôi thật sự rất thích chị ấy! Bức tranh này chính là do tam sư huynh tôi vẽ."

Sau khi nói xong, Từ Lâm Tĩnh cho tôi xem WeChat của cô ấy.

Tôi phát hiện có một người trong đó đã dùng ảnh của Dương Tuyết làm hình đại diện của mình, biệt danh của anh ta thậm chí còn được đặt theo một cách rất nực cười là "Đến c.h.ế.t vẫn yêu tiểu Tuyết Tuyết".

Thấy cảnh này, tôi chỉ cảm thấy xấu hổ thay, toàn thân nổi hai lớp da gà.

Tên này không chỉ cẩu huyết, mà còn vô cùng điên cuồng, thật không biết tam sư huynh mà Từ Lâm Tĩnh đang nói đến có phải là người bình thường không.

Từ Lâm Tĩnh nhe răng cười, gửi tin nhắn thoại cho người “Đến c.h.ế.t vẫn yêu tiểu Tuyết Tuyết”: “Tam sư huynh, bây giờ em biết chị Tuyết đang học ở đâu, anh có muốn biết không?”

Loading...