Chạm để tắt
Chạm để tắt

Minh Hôn - 585

Cập nhật lúc: 2024-07-19 19:15:55
Lượt xem: 16

“Người anh em đã lâu không gặp!” Phong ca hướng về phía tôi mà chào hỏi một tiếng.

Tôi mỉm cười, khẽ gật đầu.

Đang lúc Phong ca cà lơ phất phơ mà lầm bầm lầu bầu, Độc đạo trưởng đã tiến lên một bước: "Hàn Tuyết Phong, cậu còn nhớ rõ giao dịch của chúng ta không?"

Phong ca bỗng nhiên nghe nói như thế thì lập tức quay đầu lại.

Anh ta cà lơ phất phơ nhìn chằm chằm Độc đạo trưởng, khóe miệng nở nụ cười: "Giao dịch! Tôi tự nhiên là nhớ rõ, hiện tại chỉ còn thiếu Xích Hồng Âm Đan mà thôi. Để tôi xem thời gian!"

Nói xong, Phong ca lấy điện thoại di động ra nhìn ngày tháng.

“Vừa vặn! Hôm nay là kỳ hạn cuối cùng. Lão già khốn kiếp, hôm nay nếu ông không giao Xích Hồng Âm Đan ra, vậy đừng trách tôi đoạt lấy cơ thể của thằng em trai rác rưởi này.” Phong ca nghiêm túc nói.

“Hừ! Đêm nay gọi cậu ra đây đương nhiên là vì chuyện này. Cậu nhìn cho kỹ đi, đây chính là Xích Hồng Âm Đan mà cậu muốn.” Vẻ mặt của Độc đạo trưởng rất ngưng trọng, lập tức lấy ra một cái hộp gỗ. Sau khi mở ra thì bên trong có một viên Xích Hồng Âm Đan.

Độc đạo trưởng không chút do dự, rút bùa chú ra ngay tại chỗ.

Trong nháy mắt bùa chú bị rút ra thì có một luồng âm khí mạnh mẽ truyền ra ngoài.

Luồng âm khí này rất mạnh, nó lao thẳng đến trước mặt.

Vốn anh ta đang cà lơ phất phơ, căn bản không cho rằng Độc đạo trưởng có thể lấy ra Xích Hồng Âm Đan.

Nhưng bây giờ nhìn thấy Xích Hồng Âm Đan, vẻ mặt của anh ta lập tức trở nên ngưng trọng, thậm chí trong mắt còn lộ ra một tia kinh ngạc.

Âm đan của quỷ áo đỏ vô cùng mạnh mẽ. Đối với người sống chúng tôi mà nói thì cũng không có tác dụng gì.

Nhưng đối với những quỷ hồn mà nói nếu có được nó, có thể tăng lên đạo hạnh của mình.

Để đề phòng và đồng thời tránh tiêu tán quá nhiều năng lượng của âm khí.

Sau khi Độc đạo trưởng tiết lộ ra tính thật giả của âm đan thì đã nhanh chóng lấy bùa chú ra để niêm phong. Sau đó cất vào trong một cái hộp gỗ nhỏ để bảo quản.

“Xích Hồng, Xích Hồng Âm Đan! Lão già khốn kiếp, ông thật sự lấy được thứ này sao?” Vẻ mặt của Phong ca đầy kinh ngạc, có chút không thể tin.

“Hừ! Đó là đương nhiên.” Độc đạo trưởng lạnh lùng trả lời.

“Nhanh! Mau đưa nó cho tôi." Nói xong Phong ca liền muốn tiến lên cướp đoạt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/minh-hon/585.html.]

Kết quả anh ta vừa đưa tay ra, sư phụ và lão Tần gia đã trực tiếp rút ra kiếm gỗ đào, nhảy ra ngoài đứng chắn ở trước mặt Phong ca.

“Đừng nóng vội! Trước khi tôi đưa cho cậu viên Xích Hồng Âm Đan thì cậu tốt nhất là thề thêm một lần nữa đi!” Độc đạo trưởng mở miệng nói.

Phong ca nhíu mày: "Thật là phiền phức!”

Phong ca trực tiếp giơ một tay lên thề với trời: "Hàn Tuyết Phong tôi thề với trời chỉ cần tôi có được viên Xích Hồng Âm Đan, từ nay về sau tôi sẽ không bao giờ tranh đoạt cơ thể với tên rác rưởi c.h.ế.t tiệt này nữa. Không, là cơ thể của em trai tôi, Bạch Phong. Nếu như làm trái với lời thề, thiên lôi đánh xuống, hồn phi phách tán.”

Vừa dứt lời, Phong ca trực tiếp thu tay về: "Hiện tại đã xong hết rồi! Mau đưa nó cho tôi!”

Phong ca chỉ đưa tay, không có ý định cướp đoạt. Sư phụ và lão Tần gia cũng lui sang hai bên, không ngăn cản nữa.

Độc đạo trưởng khẽ gật đầu: "Được! Đã như vậy, bần đạo sẽ giao viên Xích Hồng Âm Đan này cho cậu. Hy vọng ngày sau cậu có thể tuân thủ lời thề, chung sống hòa thuận cùng với em trai của cậu.”

Nói xong, Độc đạo trưởng trực tiếp ném Xích Hồng Âm Đan được đựng trong hộp gỗ về phía Phong ca.

Phong ca trông rất vui mừng, thậm chí trong ánh mắt còn mang theo chút phấn khích, muốn đưa tay đón lấy.

Vốn tưởng rằng giao dịch sẽ hoàn thành nhưng đúng lúc này đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Có một bóng đen đột nhiên nhảy lên từ bên trong chỗ tối đen im hơi lặng tiếng nhắm thẳng vào cái hộp gỗ giữa không trung.

Không đợi hộp gỗ rơi vào trong tay Phong ca, cũng không đợi chúng tôi kịp phản ứng.

Bóng đen kia đã há to miệng cắn chặt lấy cái hộp gỗ. Sau đó nhảy sang một bên, nhanh chóng kéo dài khoảng cách với chúng tôi.

Cảnh tượng này diễn ra quá đột ngột, quá nhanh chóng và quá bất ngờ.

“Mày là thứ gì! Dám can đảm đoạt lấy Âm Đan của tao!” Phong ca có phản ứng trước, đồng thời rống to một tiếng.

Còn chúng tôi thì tỏ ra vô cùng ngạc nhiên, nhìn về hướng mà bóng đen đang chạy trốn.

Vừa nhìn lại thì phát hiện bóng đen kia là của một con mèo già cụt đuôi.

Phong ca rống to một tiếng, con mèo già đã quay lại nhìn chúng tôi.

Tôi nhìn thấy đôi mắt của con mèo già nàu phát ra ánh sáng màu xanh lá cây, trong miệng ngậm một chiếc hộp gỗ, trên mặt con mèo hiện lên một nụ cười quỷ dị.

Không chỉ có như vậy, một giọng nữ quyến rũ đã vang lên: "Xích Hồng Âm Đan, Miêu Tiên tôi liền nhận lấy..."

Lời còn chưa dứt, con mèo già đã nhảy dựng lên, nhảy lên trên bức tường.

Loading...