Chạm để tắt
Chạm để tắt

Minh Hôn - 580

Cập nhật lúc: 2024-07-19 19:07:26
Lượt xem: 28

Sư phụ nói nhà sư này vốn là một đạo sĩ nhưng sau đó đã cạo đầu làm hòa thượng.

Nhưng Phật giáo và Đạo giáo không tách rời nhau, cho nên vấn đề này cũng không lớn. Chúng tôi là người bình thường ở trong nghề, cũng không theo môn phái nào.

Tôi lắc đầu lộ ra một nụ cười đau: "Dương Tuyết, cô suy nghĩ nhiều rồi. Sư phụ của tôi trước kia đã cạo đầu làm hòa thượng ở trong núi, về sau làm việc ở lò hỏa táng một thời gian, cũng không theo môn phái nào. Về phần Âm Thi Môn này, tôi cũng là lần đầu tiên nghe nói.”

“Thật sự?” Vẻ mặt của Dương Tuyết rất nghiêm túc.

"Thật đấy!" Tôi trả lời.

Dương Tuyết thấy tôi nghiêm túc cũng không giống nói dối thì nghi ngờ nói: "Kỳ quái thật, tôi nghe ông nội của tôi nói, quỷ đầu lĩnh ở các phương căn bản sẽ không tiếp xúc với người sống, bởi vì như vậy sẽ vi phạm điều cấm kỵ ngoại trừ đệ tử của Âm Thi Môn, nhưng môn phái này từ trăm năm trước đã không có người kế thừa. Đêm nay tôi thấy anh có quen biết với Quỷ Sơn Gia, Thiết Long Đầu, thậm chí bọn họ còn ra tay tương trợ chúng ta, tôi còn tưởng rằng anh là đệ tử truyền thừa của Âm Thi Môn kia.....”

Tôi sửng sốt một chút: "Thật sự không phải! Nhưng dựa theo lời nói của cô thì Âm Thi Môn này có thực lực cũng không nhỏ, bọn họ có truyền thừa gì?"

Dương Tuyết nghe tôi hỏi không khỏi hít sâu một hơi. Sau đó mở miệng nói: "Nghe ông nội tôi nói truyền thừa này không giống bình thường. Là tà giáo nên người trong thiên hạ đều phải giết. Đệ tử trong môn đều là nửa người nửa cương thi, nửa âm nửa dương cho nên người bên ngoài mới gọi bọn họ là Thi Môn......”

Dương Tuyết bắt đầu nói từng câu một nhưng khi tôi nghe được hai chữ "Thi Môn" trong lòng đã "lộp bộp", sắc mặt trực tiếp thay đổi.

Thi Môn, cái này.... đây không phải là lý do mà lúc trước  Thượng Quan Thư nói với tôi. Cô ấy nói khi còn sống đã học đạo ở Thi Môn nên cô ấy được gọi là "Thi Muội" sao?

Nói như vậy, chẳng phải  Thượng Quan Thư là đệ tử của Âm Thi Môn này sao?

*****************

Trong lúc nhất thời, biểu cảm của tôi có chút kỳ lạ bởi vì tôi đang nghĩ tới những lời mà  Thượng Quan Thư đã nói với tôi trước đây.

Thi Môn là nơi mà  Thượng Quan Thư khi còn sống đã học đạo. Sau đó cô ấy c.h.ế.t và trở thành con rối của tà giáo Mắt Quỷ hơn một trăm năm.

Nhưng hiện tại Dương Tuyết lại nói cho tôi biết kỳ thật Thi Môn này là một tà giáo, tên ban đầu là Âm Thi Môn.

Chỉ cần là đệ tử của giáo phái này đều sẽ bị người trong thiên hạ tiêu diệt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/minh-hon/580.html.]

Dương Tuyết nói chuyện rất bình thường nhưng tim tôi thì càng đập càng nhanh.

Dương Tuyết nhìn biểu cảm của tôi đã thay đổi: "Đinh Vĩ, anh làm sao vậy?. Chẳng lẽ anh thật sự là đệ tử truyền thừa của Âm Thi Môn?”

Tôi vội vàng xua tay lắc đầu: "Làm sao có thể, tôi, tôi làm sao có thể là đệ tử của tà giáo kia! Đúng rồi, cô nói tiếp đi, Âm Thi Môn này đã làm những chuyện ác gì? Vì sao lại bị đồng đạo trong thiên hạ tiêu diệt!”

Dương Tuyết khẽ gật đầu, sau đó nói: “Sở dĩ Thi Môn bị nhận định là tà giáo, nghe ông nội tôi nói, đệ tử của giáo phái này cần dùng người sống để tu luyện. Mỗi một đệ tử của Âm Thi Môn đều cần một hoặc là rất nhiều người sống để làm lô đỉnh! Vĩ là đệ tử có đạo hạnh càng cao thì lô đỉnh cũng càng nhiều, yêu đạo đạt tới cấp bậc trưởng lão hoặc là chưởng môn, cần g.i.ế.c c.h.ế.t ít nhất trăm người, có thể nói là cực kì độc ác..."

Sau đó, Dương Tuyết nói với tôi những gì cô ấy biết.

Nghe xong lời này, tôi không khỏi hít sâu một hơi, loại phương pháp tu luyện lấy người sống làm lô đỉnh này, quả thực rất độc ác.

Với tư cách là một người trừ tà, tôi tự nhiên sẽ không cho phép giáo phái như vậy tồn tại.

Tà giáo này ngoại trừ dùng người sống tu luyện ra còn có một đặc điểm. Chính là liên kết với quỷ tu.

Những quỷ đầu lĩnh các phương như Quỷ Sơn Gia, Thiết Long Đầu, Quan Giáo Đầu. Những thứ này tồn tại kỳ thật là có cấm kỵ.

Người và quỷ khác đường, âm dương khác biệt. Bọn họ mặc dù ở lại dương gian, trở thành quỷ tu, nhưng cũng không thể có liên quan đến người sống, càng không thể lẫn vào giáo phái trong Đạo môn, tranh đấu cùng với người sống.

Nếu vượt quá giới hạn này, họ có thể sẽ bị tước đoạt "tuổi thọ" và bị trục xuất về âm phủ, những người có tội nặng hơn có thể sẽ bị trừng phạt.

Nhưng trong chuyện này có một ngoại lệ đó chính là Âm Thi Môn.

Đệ tử của môn phái này cũng không phải hoàn toàn là người sống. Bởi vì phương pháp tu luyện này mặc dù có thể nhanh chóng đề cao tu vi và đạo hạnh của bọn họ.

Tuy nhiên bọn họ càng tu luyện thì càng người không ra người, thi không ra thi, tim vẫn đập nhưng m.á.u lại dần dần mất đi nhiệt độ.

Đạo hạnh càng cao cơ thể càng lạnh, ba ngọn dương hỏa gần như dập tắt.

 

Loading...