Chạm để tắt
Chạm để tắt

Minh Hôn - 523

Cập nhật lúc: 2024-07-16 22:30:30
Lượt xem: 16

Mà sợi tóc đó ngay khi chạm vào lưỡi đao đã bị cắt làm đôi.

Đồng thời, lão Phong dùng đao cắt ngón tay của mình, làm phía trên bề mặt nó nhuốm một giọt máu.

Thế nhưng giọt m.á.u đó thực sự chảy dọc theo lưỡi đao đi đến mũi đao, cuối cùng nhỏ xuống đất.

Nhìn thấy cảnh này, trong lòng chúng tôi đều chấn động.

Cho dù tôi không phải phân biệt đao tốt xấu, nhưng khi nhìn cảnh tượng trước mắt, cũng biết đao này chính là bảo đao.

Chém gió cắt tóc, m.á.u không dính lưỡi đao, đây nhất định là bảo đao rồi.

Lão Phong rất thích nó, cao hứng nói một tiếng: "Đao tốt, thực sự là một thanh đao tốt! Ông thực sự định đưa thanh đao này cho chúng tôi?"

Thấy Bạch Phong thích nó, Long tiên sinh cũng vui vẻ: "Bảo đao tặng anh hùng. Chỉ cần đạo trưởng thích, tôi nhất định tặng. Chỉ hy vọng đạo trưởng có thể cầm thanh bảo đao này giữ mạng cho cả nhà tôi, nếu đạo trưởng ghét bỏ không đủ, đừng nói thanh đao này, cả căn nhà này tôi cũng có thể cho đạo trưởng!"

Đoạn đường này, một căn nhà như vậy, không có tám chín trăm vạn thì cũng đừng mong nghĩ tới.

Nhưng chúng tôi không có suy nghĩ nhiều như vậy, cũng không tham lam như vậy.

Vì vậy, chúng tôi đã thống nhất với Long tiên sinh.

Chỉ cần chúng tôi có thể đối phó với Chuối Tây Tinh, bảo vệ an toàn cho gia đình họ.

Thì ông ta phải đưa giấy chứng nhận của phòng đấu giá và làm các thủ tục sở hữu hợp pháp của thanh đao này cho lão Phong.

Đối với chúng tôi mà nói, có được một thanh bảo đao quý giá như vậy không chỉ là một vũ khí thuận tay, mà còn khiến cho sức chiến đấu tăng lên.

Nhưng ngược lại đối với những người như nhà họ Long mà nói, thanh bảo đao này có để trong phòng cũng chỉ là một vật trang trí mà thôi, giá trị cùng lắm chỉ mười mấy vạn tệ, còn không có giá trị bằng những chiếc bình sang trọng hay những bức tranh chữ được treo trong phòng.

Có thể dùng vật này để giữ mạng, bọn họ căn bản mắt sẽ không chớp lấy một cái, còn tỏ vẻ vô cùng vui mừng, thậm chí còn cảm thấy bản thân đã chiếm hời rồi.

Nhưng với người yêu thích đao kiếm như lão Phong mà nói, giá trị lại không giống, một binh khí thuận tay như vậy, cho dù có tiền cũng không thể mua được.

Bởi vì công việc của chúng tôi, chính là như chơi đùa dưới lưỡi kiếm, không biết chừng khi nào mất mạng, vì vậy có được một binh khí thuận tay cũng có thể thêm một phần bảo vệ tính mạng.

Lão Phong đối với bảo đao này yêu thích không buông tay, còn vung vẩy vài cái, nhìn có vẻ vô cùng mạnh mẽ oai phong, ra dáng ra hình, trong miệng cậu ấy không ngừng khen ngợi thanh đao, cũng có thể nhìn ra lúc này tâm trạng của cậu ấy có bao nhiêu phấn khích.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/minh-hon/523.html.]

Lúc này trời đã khuya, sau khi nhận xong thanh bảo đao, chúng tôi kêu người nhà họ Long về phòng nghỉ ngơi trước.

Ba người nhà họ Long cũng bị dọa cho sợ hãi, liên tục gật đầu, trực tiếp đi lên lầu hai.

Người nhà họ Long đi rồi, tôi liền liên lạc với nhóm của sư phụ, nhưng vẫn không được, nhìn tình huống này chỉ có thể đợi đến hôm sau lại liên hệ.

Ba người chúng tôi ngồi trong phòng khách, phân tích lại chuyện của Chuối Tây Tinh một cách đơn giản, sau đó dựa vào sô pha nghỉ ngơi một chút.

Lần nữa mở mắt là do bị tiếng chuông điện thoại đánh thức.

Xem thông báo điện thoại, là sư phụ gọi tới, tôi không chút do dự liền nhấn nghe.

"Tiểu  Vĩ, tối qua con gọi cho sư phụ có chuyện gì? Tình huống bên đó như thế nào rồi?" Sư phụ trực tiếp nói.

Tôi vội vàng ngồi thẳng người trả lời: "Sư phụ, xảy ra chuyện rồi, yêu quái kia đã phát hiện kế hoạch của chúng ta..."

"Cái gì? Đã bị phát hiện rồi sao?" Sư phụ giật mình hỏi.

Tôi cũng không giấu giếm, kể cho sư phụ nghe về chuyện đêm qua vợ chồng Long tiên sinh đột nhiên xông vào, phá vỡ trận pháp, cuối cùng khiến Chuối Tây Tinh quay lại và phát hiện sự thật.

Sư phụ cũng mắng vợ chồng Long tiên sinh ngu ngốc qua điện thoại, nhưng việc đã đến nước này cũng không có cách nào khác, chỉ có thể theo sắp xếp ban đầu mà thực hiện kế hoạch thứ hai.

Sau đó, tôi hỏi tình huống bên nhóm sư phụ thế nào.

Kết quả là sư phụ cũng thở dài, nói bọn họ tối hôm qua cũng đã xảy ra chuyện.

Tuy rằng không bị phát hiện, nhưng nếu muốn dùng bột chu sa g.i.ế.c đối phương thì đã bị phát hiện, sẽ không có tác dụng nữa.

Sư phụ thông qua điện thoại yêu cầu chúng tôi chuẩn bị, nói muốn nâng cao tinh thần, rằng đêm nay sẽ đến khu rừng chuối ở vùng ngoại ô phía đông để xử đẹp đám Chuối Tây Tinh kia.

Sau khi nghe sư phụ chỉ dẫn, tôi liên tục gật đầu đồng ý, đồng thời thống nhất thời gian và địa điểm gặp mặt.

Sau khi cúp điện thoại, tôi nói với lão Phong và Dương Tuyết những gì sư phụ đã nói.

Biểu tình của lão Phong lãnh đạm, khẽ gật đầu.

Dương Tuyết thì ngược lại, xoa xoa nắm đấm, vô cùng cao hứng nói rằng đối phó với lệ quỷ ác hồn đã quá chán, vừa đúng lúc muốn đổi khẩu vị.

Loading...