Chạm để tắt
Chạm để tắt

Minh Hôn - 500

Cập nhật lúc: 2024-07-16 19:48:18
Lượt xem: 21

Đôi vợ chồng trung niên vừa nghe thấy lời này, liền vội vã gật đầu: “Được được được, chỉ cần các vị đạo trưởng có thể ra tay giúp đỡ, con trai của tôi nhất định sẽ không có việc gì. Không biết các vị đạo trưởng khi nào có thể đến?”

“Việc này không nên chậm trễ, càng nhanh càng tốt.” Sư phụ trực tiếp trả lời.

Đương nhiên là đôi vợ chồng trung niên rất vui mừng, lập tức đồng ý.

Nửa tiếng sau, chúng tôi chuẩn bị xong dụng cụ, đóng cửa hàng rồi tập hợp ở nhà ga, lão Phong cũng đi theo Độc đạo trưởng đến đây.

Bởi vì lần này chúng tôi đi khá nhiều người, xe của Long tiên sinh cũng không ngồi đủ.

Vì để bớt rắc rối và thuận tiện hơn, lão Tần gia đã nhờ chú Lưu lái xe tang tới, sau đó chúng tôi đi theo xe của Long tiên sinh.

Lần trước chú Lưu đã bị Hồ Lục gia làm bị thương, bây giờ đã khỏi hẳn.

Lúc này nghe nói chúng tôi muốn ra ngoài làm việc, cũng khá tò mò nên đi theo, dọc đường đi không ngừng nói chuyện phiếm với chúng tôi.

Đồng thời, tôi và lão Phong cũng kể lại chuyện lần trước chúng tôi đã gặp được Thái Tử gia Long Phát ở khách sạn Nam Thiên và đánh anh ta một trận.

Bọn họ không những không trách chúng tôi, ngược lại còn suy đoán có phải Thái Tử gia Long Phát này đã làm chuyện gì thương thiên hại lý, lúc này mới gặp báo ứng, chọc phải tai họa hay không ……

***thương thiên hại lý***: làm làm việc tàn nhẫn, không có tính người.

Khoảng hai tiếng sau, chúng tôi đi theo xe của Long tiên sinh đến khu nhà giàu ở ngoại ô thành phố, cuối cùng dừng lại ở một khu biệt thự bên một hồ nước nhỏ..

Nơi này chính là nhà của Long tiên sinh, hiện tại con trai của ông ấy đang ở bên trong.

Chú Lưu đưa chúng tôi đến nơi, liền chào tạm biệt chúng tôi, chuẩn bị rời đi.

Kết quả lại bị Long Tiên sinh gọi lại, nói rằng đường xá xa xôi đưa chúng tôi đến đây cũng rất vất vả, trực tiếp đưa cho chú Lưu một bao lì xì lớn, bên trong có 1.000 tệ.

Chú Lưu cũng có chút bất ngờ, nhưng vẫn nhận lấy.

Tiếp theo, chúng tôi được Long tiên sinh dẫn đường, trực tiếp đi vào bên trong biệt thự.

Chỉ là chúng tôi vừa mới bước một bước vào trong nhà, liền có cảm giác lạnh sống lưng, bên trong không khí càng có một cổ mùi hương đặc thù.

Không chỉ vậy, chúng tôi còn phát hiện trước lan can tầng 2 của ngôi nhà có một “Quả nam” hốc mắt trũng sâu, gầy như que củi đang đứng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/minh-hon/500.html.]

Anh ta không nhúc nhích, chỉ cúi đầu, trên mặt nở một nụ cười quỷ dị nhìn chằm chằm chúng tôi……

*****************

Bên trong ngôi nhà rất tối tăm, màn cửa đều bị kéo đến không một kẻ hở, toàn bộ trong phòng đều không có lấy một tia ánh nắng mặt trời nào.

Điều này khiến cho căn biệt thự có vẻ âm u.

Càng thêm quỷ dị chính là, chúng tôi mơ hồ nhìn thấy, chỗ lan can lầu hai, thế mà lại có một “Quả nam” đang đứng ở đó.

Hai mắt của anh ta trũng sâu, cực kỳ ốm yếu, lúc này anh ta đang nhìn chằm chằm vào chúng tôi với một nụ cười quỷ dị.

Mấy người chúng tôi đều không khỏi sửng sốt một chút, chăm chú quan sát anh ta.

Tuy rằng hiện tại anh ta rất gầy, nhưng bộ dạng kia tôi chắc chắn có thể khẳng định, đây đúng là Long Ngạo Thiên - Thái Tử gia của tập đoàn Long Phát, trong thị trấn của chúng tôi ai cũng biết anh ta nổi tiếng là một tên ăn chơi trác táng.

Lúc này, Long tiên sinh và Long phu nhân nhìn thấy con trai mình như vậy, sắc mặt hiện rõ sự kinh hãi.

Long tiên sinh càng giận dữ, nói: “Cái thằng khốn này, sao không mặc quần áo mà đã chạy ra đây!”

“Con à! Ngoan, nghe mẹ nói mặc quần áo vào, có khách đến……” Trong lúc Long phu nhân nói chuyện, trong mắt đều đã rơi lệ, thậm chí còn nghe thấy tiếng khóc nức nở.

Nhưng Long Ngạo Thiên đang đứng ở chỗ lan can lầu hai lại không cho là đúng, trên mặt còn mang theo nụ cười nói: “Hồng, trắng, tím, xanh, thật nhiều người đẹp, đều là của tôi, đều là của tôi! Ha ha ha ha……”

Nói xong, Long Ngạo Thiên này vô cùng ghê tởm mà ôm cây cột bên cạnh, không ngừng l.i.ế.m láp.

Một màn vừa rồi đã khiến tôi và lão Phong đều sợ đến ngây người, đây là đang làm cái gì vậy? Bị điên rồi à?

“Con à! Có phải con lại phát bệnh rồi không, làm gì có người đẹp nào ở đây!” Long phu nhân rất kích động, vội vã chạy lên lầu hai, muốn ngăn cản hành vi của Long Ngạo Thiên.

Lúc này Long tiên sinh cũng quay đầu lại nói với chúng tôi: “Các vị đạo trưởng, khiến mọi người chê cười rồi. Gần đây con trai tôi cứ như vậy, càng ngày càng điên. Cũng chỉ vào lúc bảy tám giờ sáng nó mới có thể tỉnh táo được một chút!”

Chờ nghe xong, sư phụ khẽ gật đầu, ý bảo bản thân muốn đến gần nhìn xem.

Vì thế ông ấy liền đi theo Long tiên sinh, trực tiếp đi lên lầu hai.

Chờ khi tới lầu hai rồi, Long Ngạo Thiên vẫn còn ngốc nghếch nở nụ cười quỷ dị, trong miệng thì thầm lời nói vừa rồi: “Hồng, trắng, tím, xanh, thật nhiều người đẹp, đều là của tôi……”

 

Loading...