Chạm để tắt
Chạm để tắt

Minh Hôn - 490

Cập nhật lúc: 2024-07-16 19:41:07
Lượt xem: 29

Đến khi mở mắt lần nữa thì đã là bốn giờ chiều.

Cả người đều không có tinh thần. Lúc đi ra khỏi phòng liền thấy sư phụ đã tỉnh, lúc này đang uống trà.

Sư phụ thấy tôi rời giường liền mở miệng nói với tôi: "Tiểu  Vĩ, vi sư đã chuẩn bị cho con mấy con gà, chờ tới khi trời tối con đưa đến miếu Thành Hoàng đi.”

Tôi sửng sốt một chút nhưng cũng không nghĩ nhiều, liền "Dạ" một tiếng.

Nhưng sau đó sư phụ lại mở miệng nói: "Khi đưa mấy con gà đến đó, con có thể nói với Hồ Lục gia về những gì đã xảy ra đêm qua! Nếu bọn họ có thể nhúng tay vào chuyện này, chúng ta không chỉ có nhiều hơn một lá bài tẩy, nói không chừng còn có thể nhanh chóng tìm được Trương Tử Đào!"

Nghe sư phụ nói như vậy, tôi cũng cảm thấy có đạo lý.

Tôi gật đầu: "Được, lát nữa con sẽ đưa qua đó. Nhưng sư phụ, chúng ta có nên thông báo cho Thi Muội một tiếng về chuyện này không?”

Sư phụ cười cười: "Đó là vợ của con, có nói hay không thì tùy con!”

Nói xong, sư phụ cầm lấy chén trà lên uống một ngụm, không để ý đến tôi.

Tôi liếc mắt nhìn bài vị của Thượng Quan Thư, hít một hơi thật sâu, quyết định rằng mình cần phải nói với Thượng Quan Thư về chuyện này.

Chờ thăm hỏi Hồ Lục gia xong, tôi sẽ đích thân đi một chuyến đến Quỷ Mã Lĩnh.

Sau khi hạ quyết tâm, tôi ở trong phòng xem phim truyền hình nhàm chán một hồi, ăn cơm tối, sau khi trời tối, tôi cầm ba con gà đi đến miếu Thành Hoàng.

Thời điểm tôi đến trước cửa miếu Thành Hoàng, cũng không có đi vào.

Tại bên trong Hồ tộc, Hồ Lục gia là trưởng bối của tôi, có bối phận cao hơn tôi.

Cho nên tôi đã chắp tay hướng về phía bên trong miếu Thành Hoàng để vái chào, đồng thời hướng về phía bên trong hô nói: “Đệ tử Đinh Vĩ, có việc bái kiến Hồ Lục gia!”

Vừa dứt lời, có một tiếng nói già nua liền truyền ra: “Vào đi!”

Nghe vậy, tôi mới xách theo mấy con gà đi vào miếu Thành Hoàng.

Sau khi đi vào bên trong miếu Thành Hoàng, chỉ thấy bên trong miếu đường mờ tối, lúc này có hai người đang đứng.

Một trong số họ là một ông già, người còn lại là một cô gái trẻ tuổi, da trắng dung mạo xinh đẹp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/minh-hon/490.html.]

Ông già đó không ai khác chính là Hồ Lục gia, người mà tôi đã lâu không gặp.

Hồ Lục gia mỉm cười nhìn tôi chằm chằm.

Còn Hồ Mỹ trông có vẻ không vui và nhướng mày, như thể tôi nợ cô ấy mấy trăm vạn tệ.

Sau khi liếc nhìn hai người họ, tôi để đồ trong tay dưới đất, lập tức chắp tay hướng về phía Hồ Lục gia vái chào: “Đệ tử Đinh Vĩ, bái kiến Hồ Lục gia! Đây là một chút lễ vật nhỏ mà đệ tử muốn hiếu kính.”

Hồ Lục gia giơ tay lên, dáng vẻ rất vui mừng, gà sống là đồ ăn mà bọn họ thích nhất, tự nhiên là ai đưa đến cũng không có cự tuyệt, nhưng ngoài miệng vẫn nói: “Xuất mã khách khí rồi.”

“Đây là việc tiểu bối nên làm!” Tôi khách khí nói một câu.

Hồ Lục gia thấy bộ dáng này của tôi, cũng biết tôi không phải đơn thuần tới đây để đưa gà, liền tiếp tục nói: “Hôm nay xuất mã đến đây, không biết có chuyện gì?”

Thấy Hồ Lục gia nói đến chuyện này, tôi cũng không vòng vo, nhanh chóng kể về những cuộc gặp gỡ gần đây của chúng tôi, cũng như cuộc gặp gỡ với Trương Tử Đào và mối quan hệ của người này với tà giáo Mắt Quỷ.

Đồng thời, tôi cũng nói với Hồ Lục gia về những lo lắng của chúng tôi, đồng thời cũng muốn Hồ tộc hỗ trợ chúng tôi một chút.

Hồ Lục gia lắng nghe rất cẩn thận, thỉnh thoảng còn gật đầu.

Bây giờ nghe tôi nói xong, đã hừ lạnh một tiếng: “Lão Hồ cũng có nghe qua về tà giáo Mắt Quỷ, trước đó một mực ẩn núp, mấy năm gần đây mới bắt đầu hoạt động sôi nổi. Nhưng xuất mã cứ yên tâm, cậu là người của chúng tôi. Hồ tộc của chúng tôi ở Tần Lĩnh, đã đi ngang dọc Tần Lĩnh mấy ngàn năm, ở mảnh đất này chưa từng sợ bất luận kẻ nào. Đừng nói là một tên giáo đồ, coi như giáo chủ của tà giáo Mắt Quỷ tới, cũng phải cân nhắc một chút......”

Hồ Lục gia đã nói như vậy, khiến tôi như ăn được một viên thuốc an thần.

Nhưng nói gì thì nói, Hồ gia mà tôi làm đệ tử xuất mã chính là đại diện cho toàn bộ Hồ tộc ở Tần Lĩnh.

Người mà tôi bái sư làm đệ tử xuất mã là ai? Chính là Thánh Mẫu Nguyệt Tiểu Khê của Hồ tộc, cũng là người đứng đầu Hồ tộc đương thời.

Tôi là đệ tử thân truyền của Hồ Mẫu, cũng là mặt tiền đại diện của Hồ tộc trên thế giới này.

Giống như Hồ Lục gia đã nói, đừng nói đến một tên giáo đồ trên danh nghĩa của Tà giáo Mắt Quỷ như Trương Tử Đào.

Ngay cả khi giáo chủ của Tà giáo Mắt Quỷ muốn động đến tôi thì cũng phải cân nhắc một chút.

Không còn cách nào khác, bởi vì động đến tôi chính là động đến Hồ tộc, mà động đến tôi thì chính là không nể mặt Hồ tộc và Hồ Mẫu.

Hồ Ly cũng giống như sói, có thù tất báo, có ơn sẽ trả!

Loading...