Chạm để tắt
Chạm để tắt

Minh Hôn - 439

Cập nhật lúc: 2024-07-15 18:37:05
Lượt xem: 13

Điên rồi, người phụ nữ này bây giờ thực sự điên rồi.

Nhưng con ch.ó đen còn nằm trong tay bà ta, vì vậy chúng tôi không thể làm gì được.

Đầu óc tôi nhanh chóng hoạt động, cố gắng nghĩ ra cách bắt con ch.ó đen càng sớm càng tốt.

Nhưng Tề phu nhân đứng bên giếng nở nụ cười lạnh lùng, đột nhiên vươn tay về phía trước, chuẩn bị ném con ch.ó đen xuống.

Nhìn thấy cảnh này, tôi và lão Phong cùng thay đổi sắc mặt, kinh ngạc hét lên: "Không!"

Nhưng đã quá muộn, Tề phu nhân rõ ràng đã bất chấp tất cả, muốn mượn tay của lũ cương thi để g.i.ế.c chúng tôi và độc chiếm tài sản.

Không một chút do dự, "phịch" một tiếng, bà ta thả con ch.ó đen đang ôm trong tay xuống giếng cổ...

*************

Trông thấy một màn như thế, trong lòng tôi và Bạch Phong đều đập “Thình thịch”, vẻ mặt đầy kinh hãi.

Tôi và lão Phong vọt qua theo bản năng, đến khi hai người chúng tôi đi đến trước miệng giếng, thấy con ch.ó đen đang bì bõm dưới nước, phát ra tiếng kêu “ăng ẳng”.

Tôi muốn cứu con ch.ó đen kia lên, nhưng cái giếng này lại rất sâu, hơn nữa không có gáu nước cũng không có dây thừng, gần như không thể giải cứu chó đen trong một thời gian ngắn được.

Dưới tình huống như vậy, cho dù tìm được dây thừng, cứu được chó đen, chỉ sợ nó cũng đã c.h.ế.t chìm rồi.

Nếu chó đen chết, nó cũng không còn tác dụng nữa!

Càng quan trọng hơn là, chúng tôi không có thời gian nghĩ nhiều như vậy.

“Chết tiệt, sao bà lại ném nó xuống!” Tôi giận dữ quát lên.

Nhưng Tề phu nhân lại cười ha ha mà nói: “Tiểu Đinh đạo trưởng, con ch.ó đen cũng đã c.h.ế.t rồi, bây giờ cậu chỉ có thể giúp tôi để hai con cương thi kia cắn c.h.ế.t Tề Lôi, chỉ cần ông ta không thể quay về. Tôi sẽ đưa cho cậu ba trăm vạn…”

Nói tới đây, giọng điệu của Tề phu nhân bỗng trở nên mềm mại, bà ta vén cổ áo lên, lộ ra da thịt trắng nõn ở bên trong: “Nếu như các người đồng ý, hai vị đạo trưởng đưa ra điều kiện gì, tôi đều có thể chấp nhận!”

Nói xong, Tề phu nhân khẽ l.i.ế.m khóe miệng.

Bộ dáng đó rất quyến rũ và hút hồn người.

Hiển nhiên Tề phu nhân đã động sát tâm, bà ta lo sợ Tề tiên sinh còn sống trở về và biết được chuyện xấu của bà ta, càng sợ mất đi tất cả tài sản mà bà ta đang có.

Trông thấy chúng tôi không có hứng thú với tiền tài, vậy mà bây giờ bà ta lại nghĩ tới việc dùng cách vô sỉ như vậy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/minh-hon/439.html.]

Bà ta có vài phần sắc đẹp, nhưng trong số những cô gái mà chúng tôi quen biết, không nói đến nhan sắc tuyệt trần của Thượng Quan Thư, chỉ nói riêng về Dương Tuyết, tiểu Mạn, Ngô Huệ Huệ, chẳng phải đều là đệ nhất mỹ nữ hết sao?

Tôi vừa nhìn thấy đã tức giận, nếu bà ta không phải là phụ nữ, tôi thật muốn đánh c.h.ế.t bà ta.

Những tôi vừa nghĩ đến đây, lão Phong bên cạnh đã lạnh lùng nói: “Đồ phụ nữ ác độc!”

Lão Phong vô cùng tức giận, trực tiếp tát vào mặt Tề phu nhân.

Nhưng Tề phu nhân không hề tức giận, che mặt đột nhiên cười “ha ha” lên mấy tiếng, tiếng cười vừa chua xót vừa nghẹn ngào, khóe mắt không kiểm soát mà rơi lệ.

Tôi không biết được suy nghĩ của Tề phu nhân, nhưng điều duy nhất tôi biết được là, không có m.á.u của chó đen, thì rất khó để đối phó với cương thi.

Bây giờ ở lại đây, đã không còn ý nghĩa, lão Phong không thèm nhìn bà ta một cái, trực tiếp nói với tôi: “Lão Đinh, chúng ta trở về!”

Nói xong, lão Phong quay người, trực tiếp đi ra ngoài.

Tôi trừng mắt nhìn Tề phu nhân: “Tự lo cho bản thân đi!”

Sau đó tôi cũng đi theo lão Phong, nhanh chóng rời khỏi thôn, chạy về phía bìa rừng.

Đợi đến khi chúng tôi vội vã quay trở về, thì thấy Độc đạo trưởng đang dùng hết sức để trấn áp cương thi.

Sư phụ bị thương, nhưng tay vẫn nắm lấy kiếm gỗ đào, luôn sẳn sang tấn công.

Không chỉ như thế, đến cả Tề tiên sinh cũng đến đây, lúc nay cũng cầm lấy thanh kiếm đồng tiền, thấp thỏm đứng bên cạnh Độc đạo trưởng.

Về phần hai cương thi kia, vẫn không ngừng dãy giụa, trong miệng gào thét không ngừng.

Lưới trấn thi đã bị đứt đi không ít sợi, rõ ràng là không thể trụ được lâu nữa.

“Sư phụ, Độc tiền bối, chúng con về rồi đây!” Tôi trực tiếp kêu to, cùng với lão Phong nhảy xuống, lao vào bên trong khe núi.

Sư phụ và Độc đạo trưởng nhìn thấy hai chúng tôi quay về thì đều kinh ngạc.

Sư phụ vội vàng nói : “Về đúng lúc lắm, nhanh dùng m.á.u chó đen giội c.h.ế.t hai con cương thi này…”

Kết quả sư phụ vừa dứt lời, thì phát hiện có gì đó không ổn, bởi vì thứ nhất trong tay hai chúng tôi không có chó đen, thứ hai là không mang theo túi hay chén đựng m.á.u chó đen.

“Sư phụ, sư phụ, chúng con không mang m.á.u chó đen về….” tôi có chút tiếc nuối.

“Không có, con ch.ó đen kia chạy mất rồi sao?” Vẻ mặt sư phụ tràn đầy hoài nghi, hiện tại chỉ đang đợi m.á.u chó đen để g.i.ế.c c.h.ế.t hai con cương thi, nhưng hai người chúng tôi lại không thể mang nó trở về.

Loading...