Chạm để tắt
Chạm để tắt

Minh Hôn - 381

Cập nhật lúc: 2024-07-14 11:57:52
Lượt xem: 32

Nhất định là họ đã thiết lập mối quan hệ từ sớm, chỉ còn chờ tôi mở hộp ra mà thôi.

Sau khi Độc đạo trưởng đọc xong mấy câu này, lại cẩn thận kiểm tra vài lần, cuối cùng mới đưa tay trả lại cái hộp cho tôi.

Tôi cất kỹ cái hộp, sau đó nói với Độc đạo trưởng: “Độc tiền bối, ông có biết về phù văn được khắc trên đó không?”

Độc đạo trưởng nghe tôi nói, khẽ lắc đầu: “Không thể nói là hiểu, chỉ có thể nói là biết một chút thôi!”

“Lão Độc, ông mau nói cho tôi biết, những phù văn này có ý gì?” Sư phụ cũng sốt sắng hỏi.

Xét cho cùng, không ai trong chúng tôi có thể hiểu, cũng như không biết những phù văn và ký hiệu trên đó có ý nghĩa gì.

Mặc dù Độc đạo trưởng không hỏi về lai lịch của cái hộp này, nhưng nhìn thấy vẻ mặt khó hiểu của chúng tôi, ông ấy nói: "Tôi cũng không hiểu lắm, nhưng có thể chắc chắn những phù văn đặc thù này thật ra là một trận pháp."

"Cái gì, trận pháp? Độc Ngạo, có phải ông cũng không biết nên đã nói nhảm đúng không?" Lão Tần gia có chút không tin.

Theo hiểu biết của chúng tôi, việc vẽ trận pháp nhìn chung rất phức tạp.

Chưa kể nó được khắc trên một cái hộp nhỏ như vậy, cho dù có khắc thì cũng phải rất dày đặc.

Cái gì mà ngũ hành, bát quái, thất tinh, cửu cung vân vân.

Nhưng trên chiếc hộp gỗ này không có những thứ đó.

Hơn nữa những phù văn này chỉ phức tạp hơn một chút so với các ký tự truyền thống, bất kể nhìn như thế nào cũng không giống trận pháp.

Ngay cả khi so sánh với trận pháp đơn giản nhất, cũng không thể sánh được.

Cho nên, làm thế nào những ký hiệu trông giống như phù văn này có thể là trận pháp?

Nhưng Độc đạo trưởng lại mỉm cười, sau đó nói tiếp: "Mười năm trước, tôi cũng nghĩ như ông, đều cho rằng trận pháp phải dày đặc ký tự, bao hàm thiên can địa chi, phong thủy ngũ hành vân vân."

"Nhưng mà, nếu như nghiên cứu Kỳ Môn Độn Giáp đến trình độ nhất định, liền có thể hóa phức tạp thành đơn giản, dùng những ký hiệu đặc thù làm thành trận pháp, sau đó tiến hành một loạt sắp xếp và tổ hợp, liền có thể hình thành một ít trận pháp đặc biệt nhìn như không phức tạp. . . "

"Cái hộp gỗ này chính là như vậy. Dòng phù văn dưới đáy hộp kỳ thực chính là ký hiệu của mỗi trận pháp, mà mỗi ký hiệu kỳ thực đều là từ một trận pháp phức tạp sắp xếp mà ra..."

Độc đạo trưởng nói chuyện rất tự tin, ông nói lên quan điểm của mình về cái hộp gỗ và kiến ​​​​thức về các phù văn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/minh-hon/381.html.]

Chúng tôi nghe xong đều sửng sốt, bên trong Kỳ Môn Độn Giáp còn có chuyện như vậy sao? Có thể đem trận pháp hóa thành những ký hiệu đơn giản?

Theo như ý của Độc đạo trưởng, cái này chẳng phải giống với công thức toán học hay sao?

Mọi công thức toán học đều được suy luận và chứng minh, phải chăng đây cũng là một trường hợp giống như vậy?

Tôi cảm thấy không thể tin được, liền hỏi: "Độc tiền bối, cần phải đạt tới thành tựu gì mới có thể khắc được loại trận pháp này?"

Độc đạo trưởng nghe vậy thì lắc đầu: "Cái này bần đạo cũng không biết, tuy nhiên tôi nghe nói người tu luyện đến một trình độ nhất định, mới có thể lĩnh ngộ được huyền cơ trong đó!"

Nghe Độc đạo trưởng nói xong, tôi không khỏi hít một hơi khí lạnh.

Tôi lại có thêm một hiểu biết mới về đạo thuật, trận pháp,...

Cái hộp gỗ này mặc dù có chút đặc thù, nhưng ngoại trừ kết cấu phức tạp, cũng không nói lên được cái gì.

Hơn nữa, cái hộp này của Thượng Quan Thư tặng, nói nhiều cũng không tiện, tôi hỏi vài câu liền thôi không nói nữa.

Độc đạo trưởng cũng nhìn ra tôi có điều khó nói nên cũng không hỏi nhiều, đến đây thì dừng.

Tiếp đó, chúng tôi đã lái xe suốt đêm, mãi đến hai giờ sáng mới đến thị trấn.

Lúc này cũng đã khuya, mọi người lại hơi đói nên liền ăn chút gì đó ở quầy thịt nướng trước khi tạm biệt.

Về đến nhà, tôi thắp nhang cho Thượng Quan Thư để cảm ơn sự giúp đỡ của cô ấy, nếu không đêm nay nhất định tôi sẽ phải ăn không ít đau khổ.

Nhưng sư phụ đột nhiên nói với tôi: "Tiểu  Vĩ, cái hộp này là bảo vật, giữ ở chỗ chúng ta cũng không có đất dụng võ. Hiện tại dùng xong rồi, con tìm cơ hội trả lại cho vợ con đi!"

Nghe sư phụ nói như vậy, tôi cũng đồng ý.

Dù sao thứ này cũng không phải của tôi, là Thượng Quan Thư giao cho tôi để đối phó Lão hồ ly.

Nay Lão hồ ly đã về Hồ Sơn nhận tội, vậy thì tôi cũng nên trả cái hộp này cho Thượng Quan Thư.

Vì vậy, tôi lại quay người đối diện với bài vị, thắp thêm một nén nhang: “Thi Muội, chúng tôi đã dùng xong cái hộp này rồi, cô xem, tôi đi qua đó đưa lại cho cô hay là cô tự đến lấy, nhớ hồi âm lại cho tôi khi cô nghe được..."

Nói xong tôi lại cắm nén nhang vào lư hương.

Nhưng vừa cắm nhang vào lư hương, giọng nói linh động của Thượng Quan Thư đột nhiên vang lên bên tai tôi: "Nếu đã dùng xong rồi, tối mai anh phải mang trả lại cho tôi! Nhân tiện, khi đến nhớ mang theo hai con gà trống vàng lớn. Được rồi! Cứ như vậy đi!"

Loading...