Chạm để tắt
Chạm để tắt

Minh Hôn - 379

Cập nhật lúc: 2024-07-14 11:54:34
Lượt xem: 32

Những lời nói đó cho thấy ba con hồ ly này rõ ràng không phải là ác hồ.

Thay vào đó, chúng được lệnh xuống núi và chuẩn bị ra ngoài tìm đệ tử xuất mã để trở thành "Bảo Gia Tiên" bảo vệ con người.

Tất nhiên, vị thủ lĩnh ở trong Hồ Sơn dường như không hài lòng với những gì chúng đã làm.

Hiện tại xem ra, chuyện này chúng tôi cũng không cần ra tay, sẽ có người đứng ra lo liệu, trút giận cho chúng tôi và chú Lưu.

Bây giờ, chỉ cần ba con hồ ly này không làm điều gì quá đáng, thì chúng tôi cũng không cần để ý đến chúng.

Khi ba con hồ ly đứng dậy, biểu cảm và trạng thái của bọn chúng đã dần dần bình tĩnh lại.

Tôi nghe thấy cô gái kia nói với lão hồ ly: "Ông nội, bây giờ, bây giờ phải làm sao đây?"

Lão hồ ly nghe vậy, không khỏi liếc nhìn chúng tôi một cái, sau đó thở dài nói: "Thôi, quên đi! Thánh Mẫu đã nói như vậy rồi, chúng ta nhanh chóng trở về Hồ Sơn đi! Hi vọng lần này trở về chúng ta còn có cơ hội xuống núi."

Nói xong, ông ta theo bản năng nhìn về phía chúng tôi.

Không chỉ như vậy, ông ta còn nhìn tôi chằm chằm: "Tiểu bối, không nghĩ tới cậu lại có bảo vật như vậy, lại có thể liên hệ với Thánh Mẫu của chúng tôi, là bản tôn đã đánh giá thấp cậu! Hôm nay tôi nhường cậu một bước, có duyên ắt sẽ gặp lại."

Nói xong, ông ta đã nói với hai con hồ ly bên cạnh: “Đi thôi!"

Vừa dứt lời, lão hồ ly đột nhiên xoay người, trong nháy mắt đó, đột nhiên toàn thân ông ta bị sương đen bao phủ.

Khi ông ta bước về phía trước một lần nữa, màn sương đen đã tan biến.

Bộ dáng ông lão đã biến mất, thay vào đó là một con hồ ly già.

Ông ta không nán lại lâu, trong miệng ngậm cái bình tro cốt, lắc mình một cái, chui thẳng vào trong bụi cây gần đó.

Về phần hai người kia cũng vậy.

Trong khoảnh khắc họ xoay người thì màn sương đen đã bao trùm lấy, sau đó họ cũng biến thành một con hồ ly.

Giống như con hồ ly già kia, chui vào trong rừng núi rồi nhanh chóng biến mất không còn tung tích.

Nhìn lão hồ ly rời đi, tôi không nói lời nào, cũng không có gì để nói.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/minh-hon/379.html.]

Ngoại trừ tâm trạng của tôi còn hơi hỗn loạn, sư phụ và Độc đạo trưởng cũng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh.

Bởi vì họ đã sống đến từng này tuổi, cũng lăn lộn ở trong nghề này một thời gian dài.

Những con vật đã thành tinh như vậy ít nhiều gì cũng đã tiếp xúc một hoặc hai lần.

Đặc biệt là Độc đạo trưởng cả đời hành tẩu giang hồ, càng coi nhẹ những chuyện này.

Lúc này nhìn thấy ba con hồ ly đã rời đi, sắc mặt của ông ấy cũng không có nhiều thay đổi, là người đầu tiên mở miệng nói: "Từ điểm này mà nói, những con hồ ly này cũng không phải là một ác hồ chân chính, sẽ có người thay chúng ta dạy dỗ chúng nó, chúng ta trở về đi."

Độc đạo trưởng đột nhiên nói như vậy, mọi người khẽ gật đầu tỏ vẻ đồng ý.

Tiếp tục đợi ở chỗ này, đã không có chút ý nghĩa nào.

Tôi liếc nhìn xung quanh, nhớ lại chuyện vừa rồi, không khỏi hít sâu một hơi, cảm giác như đang nằm mơ.

Một con hồ ly đang êm đẹp trong nháy mắt lại biến thành hình dáng của con người, cử chỉ và lời nói cũng không khác gì một con người.

Ngay cả khi tôi đã nghe rất nhiều về chuyện như thế này từ khi còn nhỏ, thậm chí còn thường xuyên xem phim truyền hình về thể loại này trên TV.

Nhưng khi được gặp ngoài đời lại khiến tôi không khỏi hồi hộp và bất ngờ.

"Tiểu Vĩ, con còn đứng đó làm gì? Đi thôi!" Sư phụ đột nhiên nói.

"À! À! Đến ngay!" Tôi vội vàng hoàn hồn, phát hiện đám người của sư phụ đã bắt đầu đi về.

Tôi vội vàng nhặt hộp gỗ dưới đất lên rồi nhanh chóng đuổi theo.

Mặc dù không biết rõ huyền cơ trong chiếc hộp gỗ này là gì, tại sao Thượng Quan Thư lại có được thứ này, nhưng điều đó đã không còn quan trọng nữa, quan trọng là Thượng Quan Thư lại giúp tôi một lần nữa.

Sau khi theo kịp, tôi nghe thấy sư phụ, Độc đạo trưởng và Lão Tần gia nói chuyện.

Tôi nghe thấy Lão Tần gia có chút xúc động nói: “Khi còn nhỏ, tôi đi theo sư phụ để học nghề,.... Sau đó tôi nghe sư phụ nói trong những ngọn núi già có một ngọn núi, trông giống như một con hồ ly đang ngắm trăng, được gọi là Hồ Sơn. Tất cả hồ ly sống trên Hồ Sơn đều trở thành hồ tinh. Tôi đã từng cho rằng đây chỉ là chuyện xưa, nhưng thật không ngờ, không ngờ nó lại là sự thật, thật sự có Hồ Sơn..."

Sư phụ và Độc đạo trưởng nghe xong, không khỏi lộ ra một nụ cười khổ.

Cùng lúc đó, tôi nghe thấy sư phụ nói: "Người có nhà, quỷ có mộ, tự nhiên yêu quái cũng có động. Nhưng con hồ ly này thực sự rất mạnh, may mắn là nó đã được gọi đi, bằng không, chúng ta sẽ trải qua một trận khổ chiến! "

Lão Tần gia và Độc đạo trưởng đều gật đầu, thực lực của lão hồ ly đã rõ như ban ngày, ai cũng nhìn thấy.

Loading...