Chạm để tắt
Chạm để tắt

Minh Hôn - 351

Cập nhật lúc: 2024-07-13 21:16:55
Lượt xem: 23

Nhìn bộ dạng kiêu ngạo của đối phương, tôi thật sự muốn tát nam quỷ một cái.

Nhưng đối phương đã nói rất rõ ràng, nước mắt trâu dùng để mở thiên nhãn đã bị phá hủy, không có nước mắt trâu thì tôi không mở thiên nhãn được.

Không mở được thiên nhãn thì không nhìn thấy được đối phương, chỉ có thể vào thế bị động mà thôi.

Tôi cảm thấy không cam lòng, nhưng cũng hết cách. Tôi nghĩ mình có nên gọi  Thượng Quan Thư ra giúp không?

Nhưng vừa nghĩ tới đây, khóe mắt tôi chợt nhìn thấy túi đựng đồ của Dương Tuyết cách mình không xa.

Thấy vậy, cơ thể tôi chợt run lên, trong đầu thoáng hiện lên một ý tưởng mới.

Muốn mở thiên nhãn không nhất định phải có nước mắt trâu. Chẳng phải Dương Tuyết là trường hợp đặc biệt sao?

Cô ấy mở thiên nhãn, không phải chỉ cần dùng bùa chú là được rồi sao?

Nghĩ đến đây, tôi vui mừng khôn xiết.

Chỉ cần có thể mở thiên nhãn, tôi cũng không cần nhờ đến  Thượng Quan Thư. Đến lúc đó, một mình tôi có thể xử lý hai anh em quỷ này.

Mà nam quỷ kia vẫn không đặt tôi vào mắt, hắn ra vẻ kiêu ngạo: "Nhóc con, chuẩn bị xong chưa? Tiếp theo tao sẽ đánh nghiêm túc đó!"

Để làm cho đối phương bối rối, tôi cười ha hả một tiếng, giả vờ bình tĩnh thản nhiên, sau đó trong lúc vô ý đã tránh sang bên cạnh hai bước: “Tao tưởng mày rất thông minh, nhưng hóa ra cũng chỉ có thế mà thôi! "

Đối phương thấy tôi cười lớn, lại nói như vậy thì giật mình, tò mò hỏi: “Có ý gì?”

Thấy đối phương bị lừa, trong lòng tôi thầm mắng tên này quá ngu xuẩn, đồng thời hơi nhích qua một bên nói: “Mày cho rằng chỉ có hai chúng tôi ở đây bắt quỷ thôi sao? Nói thật với mày, tao còn có một đồng bạn khác ở bên ngoài!"

"Thật sao? Nếu có, vì sao không thấy đi ra?" Nam quỷ sửng sốt một chút, sau đó lại cười lạnh một tiếng, cảm thấy tôi đang kéo dài thời gian, liền tiến lên một bước định ra tay.

Nhưng lúc này, tôi đột nhiên lộ ra vẻ mặt cực kỳ khẩn trương, nhìn chằm chằm bóng lưng của nam quỷ, kêu lên: “Đúng vậy, chính là hiện tại!”

Nam quỷ đột nhiên thấy tôi nhìn chằm chằm về phía sau, lại còn nói như vậy, trong lòng căng thẳng, theo bản năng cảnh giác, vội vàng quay đầu nhìn xung quanh để đề phòng.

Nhưng khi nam quỷ quay người lại thì thấy không có gì ở phía sau, cái gì cũng không có, căn bản là không có gì bất thường.

Thấy vậy, nam quỷ đã biết mình bị lừa, sắc mặt thay đổi rõ rệt, cảm giác bản thân bị trêu chọc.

Vẻ mặt của nam quỷ trở nên dữ tợn, rống to: "Thằng khốn, dám trêu chọc tao!"

Nói xong, nam quỷ đột ngột quay đầu lại.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/minh-hon/351.html.]

Nhưng khi nam quỷ quay đầu nhìn lại, thì phát hiện không biết từ lúc nào tôi đã đứng thẳng lên, bàn tay tạo thành một kiếm chỉ ấn.

Trên kiếm chỉ ấn, còn có một lá bùa màu vàng với chữ "Mở" được vẽ trên đó.

Nhưng giờ phút này tôi lạnh lùng nhìn chằm chằm nam quỷ, hắn còn chưa kịp phản ứng, tôi đã hét lớn: “Cấp tốc nghe lệnh, mở!”

**********

Ngay lúc nam quỷ quay người lại, tôi thừa dịp hắn sơ hở nhanh chóng lấy ra bùa mở thiên nhãn trong túi dụng cụ của Dương Tuyết.

Đến khi nam quỷ kịp phản ứng thì đã quá muộn.

Không chút do dự hay suy nghĩ, tôi gấp lá bùa và hét lên câu chú.

Ngay khi chú lệnh vừa ra, lá bùa trong tay tôi phát nổ.

Một tia sáng trắng lóe lên, lá bùa trong tay tôi lập tức biến thành một quả cầu lửa và cháy thành tro.

Khi lá bùa biến mất, tác dụng của lá bùa cũng xuất hiện.

Giây tiếp theo, có một luồng khí lạnh và cảm giác đau đớn xuất hiện trong hai mắt của tôi.

Nó rất mờ nhạt, nhưng tôi biết đây là điềm báo của việc mở thiên nhãn.

"Mày đang làm cái gì? Đó là lá bùa gì?" Nam quỷ kinh ngạc hỏi.

Tôi nhắm mắt lại theo bản năng, nhưng khi mở mắt ra lần nữa, con ngươi của tôi đột nhiên phóng to rồi co rút lại, mọi thứ trước mắt không còn mờ mịt nữa mà trở nên vô cùng rõ ràng.

Thiên nhãn đã được mở.

Lúc này mở được thiên nhãn, trong lòng tôi vô cùng kinh ngạc và vui sướng. Nhưng bề ngoài thì vẫn không có nhiều biểu lộ.

Nghe nam quỷ hỏi, tôi không khỏi cười lạnh nói: "Nếu mày muốn biết, vậy tao liền nói cho mày biết, ngoại trừ dùng nước mắt trâu đặc chế để mở thiên nhãn, thì cũng có thể dùng bùa chú. Vừa rồi tao đã dùng loại bùa đó để mở thiên nhãn!"

“Cái gì? Bùa mở thiên nhãn?” Nam quỷ giật mình, tựa hồ không tin.

Nhưng lúc này tôi đã mở mắt ra, cũng không muốn nói nhiều với nam quỷ, sắc mặt của tôi trầm xuống, nói: "Đừng nói nhảm nữa, mau nạp mạng đi!"

Nói xong, tôi giơ thanh kiếm gỗ đào của mình c.h.é.m tới.

Vẻ mặt của nam quỷ đầy nghi ngờ, tựa hồ không tin. Vẻ mặt của nam quỷ giống như vẻ mặt của lão Phong khi lần đầu tiên nghe nói có bùa chú có thể mở thiên nhãn.

Nhưng tôi không muốn cho nam quỷ có nhiều thời gian để suy nghĩ, hiện tại điều duy nhất tôi muốn làm là đánh bại tên trước mắt, tìm được Dương Tuyết.

Loading...