Chạm để tắt
Chạm để tắt

Minh Hôn - 205

Cập nhật lúc: 2024-07-11 20:21:51
Lượt xem: 48

Tôi hoàn toàn choáng váng, tại sao Trương Tử Đào lại đến đây một mình vào đêm khuya?.

Hơn nữa, vì sao trên thân thể còn có âm sát khí nhàn nhạt?

Chẳng lẽ cậu ta cũng bị mấy thứ bẩn thỉu đó quấn lấy?

Tôi nghi ngờ hỏi: “Trương Tử Đào?”

Người đối diện nghe tôi hỏi như vậy liền giật mình: “Là tôi, cậu là Đinh Vĩ phải không?”

Tôi nghi hoặc hỏi: “Là tôi, sao cậu lại tới đây?”

Cùng lúc đó, tôi từ từ tiến về phía Trương Tử Đào.

Nhưng tôi cũng không có buông lỏng cảnh giác, bởi vì mấy thứ bẩn thỉu đó có thể ở gần đây.

Trương Tử Đào nghe thấy câu hỏi của tôi thì vội vàng trả lời: “Không có gì, tớ chỉ muốn ra ngoài hít thở không khí rồi đi bộ đến đây. Mà này, sao cậu lại ở đây?”

Sau khi nói xong, Trương Tử Đào đi đến chỗ tôi.

Trời tối nhưng tôi có thể nhìn rõ khuôn mặt của cậu ta thông qua Thiên Nhãn.

Trong nháy mắt tôi nhìn thấy khuôn mặt của cậu ta, trái tim đã buông lỏng lập tức nhấc lên.

Bởi vì tôi nhìn thấy trên mặt và cằm của Trương Tử Đào có vết m.á.u đỏ tươi.

Hơn nữa, lúc này vẻ mặt của Trương Tử Đào đã trở nên trắng bệch, nhìn không có một chút sinh khí.

Tôi đã rất sợ hãi, nhưng không thể hiện ra bên ngoài.

Thay vào đó tôi nhìn vào tay và cơ thể của cậu ta.

Khi tôi nhìn vào tay của cậu ta thì nhìn thấy móng tay của cậu ta không biết đã dài ra từ lúc nào. Trên móng tay còn có vết máu

Thấy cảnh đó tôi không khỏi cảm thấy ngứa ngáy da đầu, toàn thân lạnh toát.

Chết tiệt, những dấu hiệu này cho thấy cậu ta thực sự có vấn đề.

Tôi hoài nghi cậu ta không phải bị mấy thứ bẩn thỉu quấn lấy hoặc người này không phải là Trương Tử Đào.

Nghĩ đến đây, tôi vẫn im lặng nhưng ngoài miệng lại nói với cậu ta: “Tớ ca hát quá mệt mỏi cho nên ra ngoài đi dạo. Tớ thấy nơi này khá yên tĩnh, cho nên liền tới đây!”

Trương Tử Đào nghe tôi nói như vậy, liền cười “ha ha” nói: “Lúc này trời cũng đã tối rồi, chúng ta trở về thôi!”

Sau khi nói xong, Trương Tử Đào còn cười với tôi.

Kết quả trong lúc cậu ta đang cười, tôi phát hiện trong miệng Trương Tử Đào đang mọc ra hai cái răng nanh sắt nhọn.

Con ngươi kịch liệt co rút lại, tôi thầm cảm thấy không ổn.

Người này nhất định không phải là Trương Tử Đào, Trương Tử Đào là người, làm sao con người có thể mọc răng nanh dài như vậy?

Nhìn thấy điều này, biểu hiện của tôi ngay lập tức bị đóng băng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/minh-hon/205.html.]

Tay còn lại đã chạm vào lá bùa trong túi.

Trương Tử Đào nhìn thấy sắc mặt của tôi đột nhiên thay đổi, tay kia từ từ đút vào túi quần, dường như phát hiện ra điều gì đó không bình thường.

Khuôn mặt đang tươi cười cũng đông cứng lại.

Không những thế còn cúi gằm mặt xuống.

Cùng lúc đó, Trương Tử Đào lạnh lùng nói với tôi: “Đinh Vĩ! Có phải cậu đã nhìn thấy điều gì phải không?”

Thấy giọng điệu của Trương Tử Đào đã thay đổi, tôi cũng không khách khí, trực tiếp rút ra một tấm bùa bát quái trấn sát.

Tôi không chút do dự vung tay về phía Trương Tử Đào, sau đó hét lớn: “Yêu nghiệt!”

Vừa rứt lời, bùa chú đã thuận thế chụp thẳng vào mặt của Trương Tử Đào.

Nhưng ngay khi lá bùa của tôi sắp chạm vào mặt của cậu ta, Trương Tử Đào liền nhếch miệng cười.

Trương Tử Đào đột ngột giơ tay lên, nắm lấy cổ tay của tôi.

Bàn tay kia giống như cái kìm, chỉ một phát đã bắt lấy tay của tôi, tôi cảm thấy có một cỗ lực lượng kỳ dị truyền đến, rất khó giãy giụa.

Tay của tôi và lá bùa trực tiếp dừng ở giữa không trung, có chút khó khan để ấn xuống.

Tôi nhíu mày, giãy giụa thêm mấy lần, nhưng đều vô ích.

Tôi cũng không dám giằng co, người này rõ ràng không thích hợp.

Tôi đoán Trương Tử Đào đã bị một thứ bẩn thỉu chiếm lấy cơ thể.

Cũng có khả năng Trương Tử Đào chân chính đã bị người này g.i.ế.c chết.

Thấy tay không thể cử động tôi liền nhấc chân lên. Nhưng lúc tôi định nhấc chân đá cho người này một cước thì người này cũng vung tay lên.

Trong khoảnh khắc, tôi chỉ cảm thấy có một lực lượng khổng lồ đang đánh tới.

Cả người văng ra xa hơn hai mét, ngã xuống đất ngay tại chỗ.

Cùng lúc đó, người này đột nhiên cười lạnh nói: "Tôi thật không nghĩ tới, hơn mười năm không gặp, cậu lại trở thành người trừ tà!"

Tôi không giám lơ là vội vàng bò dậy từ dưới đất.

Tôi cau mày hỏi: “Rốt cuộc ngươi là ai? Ngươi thực sự là Trương Tử Đào?

Lúc này Trương Tử Đào mới lộ rõ ​​bộ mặt thật, cậu ta không giấu diếm nữa mà dang hai tay ra: "Không phải tôi thì còn có thể là ai? Nếu cậu đã phát hiện ra bí mật của tôi, vậy thì xin lỗi Đinh Vĩ, tôi chỉ có thể dùng m.á.u của cậu để che đậy bí mật của mình!"

Vừa rứt lời, toàn thân Trương Tử Đào đột nhiên rung lên, trong nháy mắt âm sát khí đã bộc phát ra ngoài.

Khuôn mặt của Trương Tử Đào cũng theo đó mà vặn vẹo, làn khí màu vàng nhạt trên người Trương Tử Đào lập tức tăng lên gấp mấy lần.

Trong tích tắc móng tay và răng nanh của Trương Tử Đào cũng dài ra.

Lúc này lông tơ trên người của Trương Tử Đào cũng nhanh chóng mọc dài ra, trở nên đen nhánh …

Loading...