Chạm để tắt
Chạm để tắt

Minh Hôn - 1422

Cập nhật lúc: 2024-08-31 20:33:06
Lượt xem: 10

Bây giờ toàn bộ thành Phong Đô đang lùng bắt các con, mức độ cảnh báo đã được nâng lên cấp ba rồi.

Động tĩnh vừa rồi có thể sẽ nhanh chóng thu hút quỷ sai đến đây, nên chúng ta phải rời khỏi đây ngay lập tức."

Khi nghe Độc đạo trưởng nói như vậy, chúng tôi cũng không dám chậm trễ.

Mặc dù thủ đoạn của Kỳ Lân tiền bối có chút tùy ý, nhưng đúng là đã giải quyết được những vấn đề trước mắt của chúng tôi.

Chuyện tới nước này, cũng chỉ có thể tạm thời chạy trốn.

Vì vậy, chúng tôi đã thu dọn những đồ vật còn lại, nhanh chóng rời khỏi nơi này.

Khi đi xuống lầu, chúng tôi không thấy chủ quán trọ.

Nhưng điều đó không quan trọng, tôi chỉ một lòng muốn rời khỏi đây thôi.

Bước lên xe của sư phụ, sư phụ nói sẽ trở lại tiểu khu Hắc Ám kia, trong ba ngày tới, ở đó không có kiểm tra thẻ.

Tôi và Thượng Quan Thư nghe xong đều gật đầu đồng ý.

Sư phụ lái xe, nhanh chóng đưa chúng tôi rời khỏi đây.

Vừa đi được một khoảng, chúng tôi đã nhìn thấy từ xa có một đội quỷ binh đang lao vào nhà nghỉ trước đó chúng tôi ở.

Trong lòng tôi nghĩ lại mà sợ, cũng may chúng tôi chạy nhanh, nếu không có thể đã bị phát hiện rồi.

Qua mấy khu phố, chúng tôi đã đến cổng lớn của tiểu khu Hắc Ám.

Nếu không có quỷ binh kiểm tra thẻ, cũng sẽ không có ai kiểm tra thân phận quỷ dân hợp pháp của chúng tôi.

Do đó, chúng tôi bước vào tiểu khu một cách rất bình tĩnh.

Cũng rất nhanh chóng, quay trở lại tòa nhà số 50.

Lần nữa trở lại tòa nhà giấy này, thần kinh của chúng tôi đều thả lỏng xuống.

Nhưng trước tiên vẫn phải đi kiểm tra Lý Quỳ đang bị giam ở chỗ này.

Thấy tên này vẫn còn ở đó, vẫn bị bùa chú khống chế như cũ.

Sau khi xác nhận an toàn, sư phụ và Độc đạo trưởng ở lại đây một thời gian.

Sau đó bảo Thượng Quan Thư và tôi đợi ở chỗ này, bọn họ muốn ra ngoài thu xếp một chút.

Đồng thời còn phải trở về để nghe ngóng tin tức, nói ba ngày này chúng tôi không được rời khỏi đây.

Ba ngày sau, bọn họ sẽ quay lại đưa chúng tôi đến Viện Bảo Tàng Phong Đô để hoàn thành nghi thức cuối cùng.

Sau đó, chúng tôi tiễn sư phụ và Độc đạo trưởng rời đi.

Ngoại trừ Lý Quỳ đang bị giam, Thượng Quan Thư và tôi lại đơn độc ở cùng nhau.

Chúng tôi có thân phận đặc thù, hơn nữa sắp hoàn thành nghi thức cuối cùng và rời khỏi đây.

Trong ba ngày cuối cùng này, chúng tôi không muốn phạm bất kỳ sai lầm nào.

Vì vậy vẫn luôn ở trong phòng, không tiến ra ngoài một bước.

Mỗi khi không có việc gì làm thì tôi liền vận khí tu luyện, thỉnh thoảng xem đài truyền hình Phong Đô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/minh-hon/1422.html.]

Ở đây có rất nhiều chương trình hay, nhưng duy nhất không có chính là “Phim kinh dị”.

Tin tức vẫn đưa tin hàng ngày, tôi và Thượng Quan Thư vẫn đang bị truy nã.

Giải thưởng được treo đã tăng vọt từ một ngàn vạn lên đến tám ngàn vạn.

Đồng thời, còn có một tin tức khác thu hút sự chú ý của chúng tôi.

Đó là ông chủ Ngưu và mười mấy thủ hạ của ông ta, bởi vì ông chủ Ngưu và người của ông ta đã hồn phi phách tán, việc này đã làm kinh động đến quan phủ.

Quan phủ đã xác định, ông chủ Ngưu và mười mấy thuộc hạ của ông ta đã "chết" một cách bất thường, đồng thời đã lập án điều tra, tuyên bố sẽ tìm được hung thủ.

Nhưng vụ án này e rằng sẽ phải đi vào ngõ cụt.

Thời gian ba ngày đảo mắt liền trôi qua.

Hôm nay là ngày mười lăm.

Cũng là ngày quỷ binh ở hồ Trọng Tuyền giao ban, tôi và Thượng Quan Thư đã sớm chuẩn bị sẵn sàng, chỉ chờ sư phụ đến đón.

Chờ mãi chờ mãi, cuối cùng sư phụ cũng đến.

Sau khi sư phụ vào phòng, liền nói thẳng không chút vòng vo: “Thời cơ đã đến, bây giờ chúng ta hãy lên đường đi!”

Tôi và Thượng Quan Thư đã mong chờ giây phút này từ lâu, gật đầu rồi lập tức đi theo sư phụ ra cửa.

Còn hỏi Độc đạo trưởng ở đâu, sư phụ nói, Độc đạo trưởng đã chờ ở cổng phía Tây rồi.

Sau khi hoàn thành nghi thức, chúng tôi cứ đi thẳng tới cổng phía Tây là được.

Tới lúc đó Độc đạo trưởng sẽ tiếp ứng chúng tôi.

Sau đó, chúng tôi rời khỏi tiểu khu Hắc Ám, đi đến Quảng Trường Phong Đô.

Trên đường đi, sư phụ đã nói cho chúng tôi biết một số chi tiết về hành động và yêu cầu chúng tôi phải luôn cẩn thận.

Đối với lời dặn dò của sư phụ, tôi đều ghi nhớ trong lòng.

Tôi biết, thời gian tôi ở chung với sư phụ ngày càng ngắn.

Sau khi nghi thức này hoàn thành, có lẽ phải mất mấy chục năm sau chúng tôi mới có thể gặp lại nhau ở địa phủ.

Không bao lâu sau, chúng tôi đã đến Quảng Trường Phong Đô.

Nhưng Quảng Trường Phong Đô cùng với toàn bộ thành Phong Đô hôm nay trông có vẻ âm u hơn một chút.

Sư phụ nói, quỷ môn sẽ mở vào ngày rằm mười lăm hàng tháng.

Toàn bộ thành Phong Đô sẽ bị quỷ khí che trời, khiến bầu trời vốn đã xám xịt lại càng trở nên tối tăm hơn.

Chúng tôi đi bộ trên Quảng Trường Phong Đô như hai lần trước, hướng đến Viện Bảo Tàng Phong Đô.

Chúng tôi phải đi qua Viện Bảo Tàng Phong Đô, sau đó trong vòng mười lăm phút quỷ binh ở hồ Trọng Tuyền sẽ giao ban.

(*) Giao ban: thay ca trực

Tôi nhanh chóng đánh thức Kỳ Lân tiền bối để ông ấy che lại Hắc Quang Bảo Kính, sau đó đến hồ Trọng Tuyền hoàn thành nghi thức.

Tất cả đã được lên kế hoạch và sắp xếp hoàn hảo, chỉ chờ được thực hiện.

Loading...