Chạm để tắt
Chạm để tắt

Minh Hôn - 1379

Cập nhật lúc: 2024-08-26 22:10:48
Lượt xem: 14

 

Tôi và Thượng Quan Thư đều gật đầu, tỏ vẻ đồng ý với lời của ông ấy.

Kế tiếp, chúng tôi canh giữ ở trong nhà, thông qua cửa sổ mà quan sát căn nhà số 43.

Đồng thời, chúng tôi cũng cùng nhau thương lượng một chút về chuyện làm cách nào lẻn được vào trong hồ Trọng Tuyền, làm sao hoàn thành được nghi thức.

Độc đạo trưởng nói, trước khi chúng tôi xuống đây, ông ấy đã sớm vạch ra một con đường chạy trốn rồi.

Một khi có thể thành công hoàn thành nghi thức, Độc đọ trưởng sẽ giúp chúng tôi đóng giả thành những quỷ hồn chuẩn bị đi đầu thai.

Ra khỏi cổng Tây, sau đó đi qua cầu Nại Hà, Đá Tam Sinh, thông qua con đường cạnh Giếng Luân Hồi, đi thẳng tới cổng thành Uổng Tử.

Độc đạo trưởng nói, hướng này là con đường chính thức, và khi thời cơ đến, tất cả những gì chúng tôi cần làm chỉ là giữ thẻ bài của Độc đạo trưởng là được.

Như vậy chúng tôi có thể trực tiếp vượt qua bốn cửa ải của đường Hoàng Tuyền, đi thẳng tới bên ngoài Quỷ Môn Quan.

Chỉ cần đợi tới đêm mười lăm trăng tròn, Âm môn mở ra, là chúng tôi có thể thuận lợi rời khỏi Minh giới,…

Nghe Độc đạo trưởng nói như vậy, tôi lập tức hiểu ra.

Vì sao khi chúng tôi đi lên đường Hoàng Tuyền, suốt chặng đường đi, vì sao lại chẳng đụng phải quỷ sai nào.

Trước đó tôi cùng Thượng Quan Thư còn rất lo lắng, lo lắng trên đường đi gặp phải qủy sai nào đó ngược chiều.

Hóa ra, ngoại trừ bốn ải trên đường Hoàng Tuyền, còn có một con đường một chiều khác.

Con đường này bắt đầu từ thành Uổng Tử, nối thẳng tới bên ngoài Quỷ Môn Quan.

Trong lòng tôi không khỏi vui mừng, nếu có thể vượt qua được bốn của ải của đường Hoàng Tuyền, khi trở về chúng tôi có thể tiết kiệm được rất nhiều thời gian.

Tuy rằng hết thảy đều do sư phụ và Độc đạo trưởng an bài, nhưng chúng tôi vẫn chưa tìm ra cách để xử lý được vấn đề của Hắc Quang Bảo Kính.

Chúng tôi ngồi trong nhà bàn bạc ra rất nhiều biện pháp, chẳng hạn như sử dụng bùa nín thở mà mà trước đây Độc đạo trưởng đã từng vẽ ra.

Hoặc là trước khi quỷ binh xuất hiện, chúng tôi sẽ lẩn vào trong nước để trốn, hoặc sử dụng một chút pháp lực, trực tiếp đập nát Hắc Quang Bảo Kính?

Nhưng tất cả những cách này đều bị gạt phăng đi.

Sư phụ cùng Độc đạo trưởng nói, một khi Hắc Quang Bảo Kính phát hiện ra điều dị thường, nó sẽ dùng một thứ ánh sáng màu đen để chiếu vào người hoặc dị vật từ xa.

Chỉ cần đứng trong phạm vi chiếu sáng của bảo kính, cho dù có là một hạt cát cũng không thể tránh nổi.

Còn về phần đập nát Hắc Quang Bảo Kính, càng là điều không thể thực hiện được.

Nghe đồn rằng Hắc Quang Bảo Kính này chính là một món chí bảo của địa phủ, có thể sáng ngang với Tiên Khí.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/minh-hon/1379.html.]

Chỉ với chút đạo hạnh này của chúng tôi, đừng nghĩ đến chuyện đập nát nó.

Có thể tránh khỏi tầm chiếu sáng của bảo kính mà tới gần nó đã là cả một vấn đề lớn rồi.

Trong lúc nhất thời, chúng tôi lại lâm vào cảnh tiến thoái lưỡng nan.

Đi tới hồ Trọng Tuyền ư! Không có cách nào tránh khỏi Hắc Quang Bảo Kính.

Không đi sao! Tôi và Thượng Quan Thư chỉ có thể chờ đến khi hồn phi phách tán, hoặc là một trong hai người chúng tôi ăn luôn hồn phách của đối phương.

Hiện giờ, càng hiểu thêm về âm hôn với người sống, tôi càng biết được quỷ chú này hung hiểm và ác độc đến nhường nào.

Nếu muốn trọn vẹn cả đôi đường, để cả tôi và Thượng Quan Thư đều được sống, chính là giải trừ âm hôn, đúng là khó càng thêm khó.

Nhưng chúng tôi đã xuống đến dưới này rồi, cũng chẳng vội gì đôi ba phút.

Cách duy nhất để giải quyết vấn đề chính là tiếp tục suy nghĩ.

Mà cùng lúc đó, căn nhà số 43 chúng tôi quan sát bấy lâu, cuối cùng cũng có động tĩnh.

Chỉ nghe Thượng Quan Thư đột nhiên lên tiếng: “Mau nhìn đi, người nọ xuất hiện rồi.”

Vừa nghe Thượng Quan Thư nói, tất cả chúng tôi đều vội hướng ánh mắt ra ngoài cửa sổ.

Kết quả chúng tôi quả thực nhìn thấy người trong bức ảnh, bởi vì khoảng cách không quá xa, cho nên chúng tôi đều có thể thấy được rất rõ ràng.

Nhưng mà sau khi nhìn rõ được dáng vẻ của đối phương, chúng tôi lại có một phát hiện kinh ngạc.

Đối phương thế mà lại là một tên quỷ sai, trên người gã còn đang mặc một bộ quan phục.

Độc đạo trưởng thấy vậy, không khỏi nheo mắt lại: “Khá khen cho đám Mắt Quỷ, đến cả một tên gian tế cũng có thể trở thành quỷ sai rồi.”

“Hôm nay lại để cho chúng ta phát hiện được, chắc chắn ông đây sẽ cho mày nếm mùi đau khổ.”

“Đúng vậy, chờ gã đi vào xong, chúng ta sẽ lẻn vào nhà gã từ cửa hông.” Sư phụ nói.

Vừa khéo, tôi đang vì chuyện không tìm ra cách nào che được tầm chiếu của Hắc Quang Bảo Kính, mà buồn bực trong lòng.

Đúng lúc này lại nhìn thấy nhân vật mục tiêu xuất hiện, một ngọn lửa trong tên bỗng rực cháy trong lòng tôi, tôi rất muốn dạy cho tên nọ một bài học nho nhỏ.

Chẳng mấy chốc, chúng tôi đã nhìn thấy tên Lý Quỳ kia đi vào trong căn nhà số 43.

Mấy người chúng tôi đưa mắt nhìn nhau một cái, tất cả đều đã chuẩn bị xong rồi, bắt đầu hành động thôi.

Rời khỏi nhà, bốn người chúng tôi đi thẳng tới căn nhà số 43, chẳng mấy chốc đã đứng bên ngoài tường vây.

Để tránh làm cho quỷ hồn xung quanh chú ý, bốn người chúng tôi nhanh chóng quay người và bước vào căn nhà giấy một cái “vèo”.

Loading...