Chạm để tắt
Chạm để tắt

Minh Hôn - 1277

Cập nhật lúc: 2024-08-14 20:41:40
Lượt xem: 15

Đêm nay, tôi thu hoạch được rất nhiều, liên tục đột phá ba huyệt vị, cuối cùng khoảng cách để đột phá lại gần thêm một bước.

Lúc này tôi cảm thấy rất mệt, nhưng vẫn không thể chợp mắt được.

Bởi vì đồ cung phụng của Hắc Bạch Vô Thường vẫn chưa được dâng lên.

Nếu chẳng may làm chậm trễ việc cung phụng hai vị quan gia này, kết quả cuối cùng nhất định sẽ không tốt.

Sau khi tắm rửa xong, tôi lập tức chạy đến nhà kho phía sau để kiểm tra, bảo thuyền và người giấy còn thiếu một chút, cho nên tôi đã gọi cho lão Phong và nhờ cậu ấy đến đây giúp đỡ, mà tốc độ của hai người chúng tôi vẫn rất chuyên nghiệp, động tác hay cái gì đó đều tương đối nhanh.

Người giấy và bảo thuyền đã được hoàn thành chỉ trong hai ngày, còn về phần đồng phục thì tôi đã mua một bao trên mạng.

Miễn phí vận chuyển trong nội thành, nhận hàng nhanh chóng, chỉ là những bộ đồng phục đó khiến người ta xem đến đỏ cả mắt.

Mẹ nó! Có cần phải gợi cảm đến mức đó không, có cần phải kích thích đến mức đó không?

Tiếp viên hàng không, hộ sĩ, nhà huyền bí, thủy thủ... thậm chí còn có nhiều cái khác mà tôi không thể kể tên được.

Không thể không nói, cái tên Phạm Vô Cứu ngưu xoa* này thực sự là biết cách chơi.

(Ngưu xoa: Để chỉ những người có khẩu vị mặn.)

Đêm thứ ba, lão Phong và tôi cũng không trì hoãn mà đi ra phía sau núi, cắm một cái thẻ bài đề tên Hắc Bạch Vô Thường rồi thắp hương nến, sau đó đốt mọi thứ cho hai vị quan gia ở bên dưới.

Sau khi giải quyết xong vấn đề này, chúng tôi cũng không còn gì phải lo lắng nữa và bắt đầu chuyên tâm vào tu luyện.

Tôi không ra cửa hàng, bên phía lão Phong cũng bế quan, cũng không khám bệnh.

Mỗi ngày đều ở nhà nghiên cứu Bách Hoa bí điển, hai người chúng tôi cứ như vậy mà bắt đầu hình thức bế quan.

Mãi đến nửa tháng sau, tôi mới có được cơ hội đột phá.

Lúc này, tôi đang vận chuyển Hỏa Thiên công, đột phá đến huyệt vị cuối cùng của Hỏa Thiên công. Chỉ cần đột phá được huyệt vị này thì có thể tu thành Hỏa Thiên công tầng thứ ba. Khi thời cơ đến, tu vi tự thân chắc chắn sẽ nâng lên một tầng cao hơn. Vì vậy tôi đã nghiến răng và không ngừng đánh sâu vào huyệt vị cuối cùng này.

Tôi không biết mình đã đánh sâu vào bên trong đó bao nhiêu lần nhưng tôi lại thử một lần rồi lại một lần. Cuối cùng, tôi cảm thấy nó đã buông lỏng ra, như thể có một khoảng trống trong cánh cửa được che chắn này vậy.

Trong lòng chấn động, giống như bản thân đã nhìn thấy khả năng đột phá.

Lần này tôi không vội lập tức xông quan ngay, bởi vì tôi muốn chỉ trong một lần xông quan là có thể hoàn toàn vượt qua rào cản cuối cùng này.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/minh-hon/1277.html.]

Tôi điều khiển linh lực, sau đó hội tụ nó thành một đoàn, không ngừng áp súc, không ngừng ngưng tụ…

Không biết đã qua bao lâu, tôi chỉ cảm thấy cỗ linh lực này đã bị áp súc đến cực điểm. Tiếp đó, ở bên trong nội tâm của tôi rít gào một tiếng “đột phá” rồi mang theo đạo lực cuồn cuộn xông thẳng đến rào cản cuối cùng này.

Hàng rào vốn đã xuất hiện trạng thái buông lỏng, hiện tại còn có thể ngăn cản nữa sao?

Nó giống như đã phát ra một tiếng vang lớn, rào cản của huyệt vị cuối cùng đã chặn bước đột phá của tôi, hiện tại đã hoàn toàn bị phá vỡ.

Trong phút chốc, đạo khí giống như một trận lũ vỡ bờ, trong nháy mắt đã tác động đến một lĩnh vực mới...

Không chỉ có như thế, trong nháy mắt này tôi chỉ cảm thấy khí tức toàn thân đều đang xao động giống như được thăng hoa vậy.

Ngay sau đó, một cỗ khí tức khổng lồ từ đan điền chảy ra, mà cái này cũng khiến tôi cảm giác được sức mạnh và uy lực của khí tức đã tăng lên.

Trong lòng đột nhiên run lên, sau đó mở hai mắt ra và chỉ về phía trước.

“Phù” một tiếng, từng đạo khí b.ắ.n ra rồi chĩa thẳng vào chiếc bình cách đó không xa.

“Bụp” Chiếc bình hoa nổ tung, bị đạo khí đánh vỡ tan tành.

Nhìn thấy cảnh này, cả người tôi không thể áp xuống được nữa, lập tức cảm thấy vô cùng phấn khích, sau đó kích động mà nhìn vào hai bàn tay của mình, trong miệng còn run run nói: “ Đạo, đạo khí rời khỏi thân thể, cảnh giới Đạo Quân. Đột phá, rốt cục thì tôi cũng đột phá..."

******

Đạo Sư và Đạo Quân là một ranh giới phân chia rất lớn của Đạo.

Một khi đạt tới cảnh giới Đạo Quân, thực lực của bản thân sẽ có bước nhảy vọt về chất.

Trước đây, ba cấp thấp có thể đánh bại một cấp cao, nhưng giữa Đạo Quân và Đạo Sư lại không còn áp dụng được nữa.

Đừng nói là ba, nếu để một vị Đạo Quân liều mạng, cho dù có mười người thì cũng chưa chắc có thể đánh bại được vị đó.

Mà đây cũng chính là chênh lệch giữa Đạo Sư và Đạo Quân, hiện tại thì tôi đã đạt đến cảnh giới này, cũng đã có thể khống chế đạo khí rời khỏi cơ thể.

Tôi cảm thấy rất kích động và vui sướng, bởi vì tôi bị mắc kẹt trong vị trí này nhiều ngày như vậy rồi, cuối cùng thì tôi cũng đã đột phá được.

Sau khi trải qua sự phấn khích, tôi cũng không tiếp tục đắc ý vênh váo nữa mà lại bắt đầu dồn khí vào trong đan điền, sau đó tiếp tực vận chuyển đạo khí.

Tôi cần phải nhanh chóng ổn định đạo cơ, nếu không, đạo hạnh thậm chí có thể xuất hiện tình huống bị tụt lùi.

Nếu đúng là như thế, vậy coi như là của thiên trả địa rồi.

Loading...