Chạm để tắt
Chạm để tắt

Minh Hôn - 1255

Cập nhật lúc: 2024-08-11 10:41:34
Lượt xem: 8

 

Nhưng Phong ca căn bản không phải là đối thủ của Lăng Thiên, kết quả anh ấy trực tiếp bị khí tức cuồng bạo của Lăng Thiên thổi bay.

Độc đạo trưởng thấy vậy thì trong miệng gầm lên một tiếng.

Bàn tay đã biến thành móng vuốt sói bắt đầu nhanh chóng kết ấn.

Cuối cùng chỉ nghe ông ấy nói: "Lâm binh đấu giả tất cả trận liệt tiến lên, khai!"

Lời vừa nói ra, m.á.u toàn thân Độc đạo trưởng đột nhiên sôi trào.

Cỗ đạo khí mạnh mẽ kia dường như tăng vọt thêm.

Chú pháp này trước kia tôi đã từng thấy qua, đây là một loại bí pháp của Độc đạo trưởng.

Chính là tiêu hao năng lượng của bản thân trong một thời gian ngắn để nâng cao tu vi.

Lúc trước tu vi của Độc đạo trưởng là Đạo Sư đỉnh phong, nhưng sau khi sử dụng bí pháp này thì có thể tăng tu vi của mình tăng lên đến cấp Đạo quân.

Mặc dù hiệu quả cũng giống như sau khi tôi vận chuyển Hỏa Thiên công.

Nhưng cái giá phải trả còn lớn hơn công pháp của tôi rất nhiều.

Hỏa Thiên công chỉ tiêu hao linh lực, chuyển hóa thành đạo khí mới sau đó làm tăng tu vi.

Đổi lại là linh lực sẽ nhanh chóng tiêu hao đi, sau khi sử dụng xong thì thân thể sẽ yếu đi một chút mà thôi.

Còn Độc đạo trưởng sau khi sử dụng cái này xong thì không chỉ suy yếu mà thậm chí thể lực cũng sẽ nhanh chóng cạn kiệt.

Thực tế chính là một hình thức trá hình để tiêu hao chân nguyên của bản thân và làm giảm tuổi thọ.

Độc đạo trưởng lại dùng bí thuật này làm khí tức trở nên mạnh mẽ hơn trước rất nhiều.

Tôi thậm chí còn thấy được đạo khí đang được phóng thích ra ngoài, cảm giác nhanh và mãnh liệt vô cùng.

Nhưng lúc này Lăng Thiên đã xuất hiện ở trước mặt Độc đạo trưởng.

Chỉ nghe Lăng Thiên rống to một tiếng: "Nếu không có tác dụng thì mau c.h.ế.t đi!”

Nói xong đánh tới một chưởng.

Độc đạo trưởng cũng không chút do dự mà nghênh đón một chưởng kia.

Chỉ nghe "Ầm" một tiếng, hai cỗ cương khí mạnh mẽ va chạm vào nhau và phát nổ ngay lập tức.

Hai luồng khí hóa thành gợn sóng, không ngừng khuấy động bốn phía.

Tôi đứng ở phía sau Độc đạo trưởng còn đỡ, có hai yêu đạo đứng ở hai bên vừa vặn bị cỗ cương khí này lan đến.

"Bụp bụp" hai tiếng, chúng bị hất ngã tại chỗ, m.á.u trào ra khỏi mũi miệng rồi lập tức hôn mê.

Với đạo hạnh của bọn chúng hiển nhiên là không thể chịu được cương khí chấn động mạnh như thế, nên đã bị chấn động đến nội thương.

Một chưởng này bổ xuống, cho dù Độc đạo trưởng mạnh như vậy, cộng với yêu hóa giai đoạn ba và tu vi của bản thân, còn không tiếc tiêu hao sức lực tập hợp các loại lực cũng không ngăn được một chiêu này của Lăng Thiên.

Độc đạo trưởng lùi lại hai bước, khóe miệng nhuốm máu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/minh-hon/1255.html.]

Lăng Thiên hừ lạnh một tiếng: "Hiện tại ông cũng chỉ là công cụ của bản tôn, vậy mà cũng dám chống lại bản tôn sao?"

Nói xong, Lăng Thiên lại tấn công.

Độc đạo trưởng nghiến răng nghiến lợi tiếp tục liều c.h.ế.t chống đỡ.

Từ một đòn này có thể đoán được đạo hạnh của tên Lăng Thiên này cực cao, e rằng đã tiếp cận đến cấp bậc Đạo Tôn.

Còn thực lực của gã nhất định đã đạt tới trình độ đáng sợ của Đạo Tông.

Trong lòng tôi nghĩ như vậy, nhưng tôi vẫn còn đang đếm thời gian.

Tất cả diễn ra rất nhanh, chỉ còn mười giây nữa là đến tiếng gọi cuối cùng.

Tuy rằng chỉ là mười giây, nhưng mười giây này lại vô cùng dài.

Cùng lúc đó, Thấm Tuyết và Linh Lan đứng ở cách đó một đoạn một cũng ra tay.

Một người là Thánh Nữ của Nhật Nguyệt giáo, một người là đại tiểu thư của nhà họ Diêm ở Lĩnh Nam.

Hai người này đều có tu vi vô cùng cao, từ đạo khí có thể phán đoán là sâu không lường được.

Tôi hoàn toàn không nhìn ra tu vi của hai người này, điều đó có nghĩa là tu vi của đối phương còn cao hơn tôi hẳn hai cấp.

Thấp nhất cũng là ở cảnh giới Đạo Vương, mẹ nó với loại tu vi này còn có nhiều đệ tử tà giáo như vậy thì đánh thế nào đây?

Nếu chỉ với mấy người chúng tôi ở đây, dù cho Độc đạo trưởng có liều mạng bảo vệ chúng tôi, liều mạng cản thay chúng tôi.

Nhưng nó cũng chỉ kéo dài thời gian chúng tôi bị g.i.ế.c mà thôi...

*********

Mục tiêu của Linh Lan và Thấm Tuyết rất rõ ràng, đó chính là lão Phong và Phong ca.

Đạo hạnh của bọn họ đều cao hơn lão Phong và Phong ca, đây hoàn toàn là một trận chiến không cân sức.

Nếu hai bên giao chiến thì lão Phong và Phong ca hoàn toàn không có khả năng chiến thắng được.

Hơn nữa hiện tại cả hai người còn chưa phát hiện Linh Lan và Thấm Tuyết sắp ra tay với mình.

Tôi nhìn thấy điều này thì mặt bỗng biến sắc.

Vội vàng hét lên với hai người đó: "Lão Phong, Phong ca, cẩn thận!"

Nghe một tiếng nhắc nhở của tôi, lão Phong và Phong ca cũng phục hồi tinh thần lại.

Hơn nữa do có khoảng cách nhất định cho nên hai người đã kịp thời phản ứng.

Tuy rằng tu vi không mạnh bằng bên kia nhưng năng lực thực chiến cùng kinh nghiệm cũng rất phong phú.

Thân thể đột nhiên nhảy ra khỏi chỗ đang đứng, tạo ra một khoảng cách.

Lão Phong bên này vừa nhảy ra, Linh Lan đã đánh ra một chưởng khói độc.

Luồng khói độc nhắm thẳng tới thân thể cậu ấy.

Trực tiếp đánh vào trên mặt một tên yêu đạo, trong nháy mắt mặt của tên kia bắt đầu thối rữa.

Yêu đạo kia phát ra tiếng kêu thảm thiết như lợn bị chọc tiết: "A! mặt của tôi, mặt của tôi..." Nói xong, liền bắt đầu lăn lộn trên mặt đất.

Loading...