Chạm để tắt
Chạm để tắt

Minh Hôn - 1149

Cập nhật lúc: 2024-08-01 20:39:22
Lượt xem: 15

Hiện tại đối mặt với thế tấn công này, hình nhân giấy không thể nào ngăn cản được.

Bị Dương Tuyết và lão Phong từng bước ép sát, cuối cùng còn bị Từ Lâm Tĩnh dùng một chân đá vào bụng.

Trước khi tên hình nhân kia kịp đứng vững lại, tôi đã ra tay g.i.ế.c nó.

Linh Đao trong tay tôi cũng chẳng hề chần chừ chút nào.

Tôi nhắm chuẩn vào trán của đối phương, trực tiếp đ.â.m thẳng vào đó.

“Vèo!”

Một d.a.o giáng xuống, tôi lập tức đ.â.m thẳng lên trán của đối phương.

Chỉ trong khoảnh khắc ấy, tên hình nhân giấy nọ lập tức mất khả năng hành động.

Âm khí và sát khí bắt đầu chuyển hoán thành năng lượng, không ngừng tràn vào cơ thể tôi một cách mãnh liệt.

Lão Phong biết được lai lịch của Linh Đao, cũng biết được đặc tính của nó.

Lúc này, thấy tôi làm như vậy, cậu ấy cũng hiểu được tôi đang làm gì!

Thấy Từ Lâm Tĩnh muốn tiến tới, bổ cho tên hình nhân kia một đao, cậu ấy còn cản người lại giúp tôi.

Từ Lâm Tĩnh sửng sốt một chút, rồi cũng nhìn ra được Linh Đao trong tay tôi là vật bất  Vĩ.

“Chú Đinh, con d.a.o găm này của chú…”

Lão Phong không mở miệng, Dương Tuyết lại bổ sung một câu: “Một pháp khí có thể trực tiếp chuyển hóa âm sát khí thành linh lực thuần khiết nhất!”

“Cái, cái gì? Trên đời này còn có loại pháp bảo như thế sao? Hút m.á.u như ma cà rồng? Một kia rút lưỡi d.a.o ra thì phải hút m.á.u tươi?” Từ Lâm Tĩnh kinh ngạc mở miệng.

Còn tôi chỉ mỉm cười nhàn nhạt: “Có thể hiểu như vậy, đây chính là một loại pháp bảo bất diệt!”

Âm khí và sát khí của tên hình nhân giấy này không được nhiều như tên trước đó, nên tôi chỉ được bổ sung khoảng 6% linh lực.

Bây giờ, linh lực dự trữ trong cơ thể tôi lại lần nữa đạt tới mức 27%.

Với bằng này linh lực, cũng đủ cho tôi vận chuyển Hỏa Thiên công một hồi lâu rồi.

Việc tiếp theo chúng tôi phải làm, chính là cứu Tiểu Lan trở về, hoàn toàn c.h.é.m c.h.ế.t tên quỷ chủ của dốc Cửu Phong này.

Tôi hướng tầm mắt về phía đỉnh núi và không chút do dự nói: “Tiếp theo, chính là mày rồi!”

Ngay lúc này, nam quỷ cũng nhìn về phía chúng tôi, biểu cảm vô cùng khó coi, thậm chí còn mang theo một chút dữ tợn.

“Chúng mày quả thực rất mạnh mẽ, không chỉ có thể phá vỡ được ảo trận của bản vương. Còn có thể c.h.é.m g.i.ế.c được sát khôi do bản vương nuôi dưỡng mười năm. Nhưng chỉ với một chút đạo hạnh này của chúng mày, muốn g.i.ế.c bản vương, đâu thể dễ dàng như vậy được!”

Nói xong, nam quỷ kia đột nhiên kết thủ ấn, toàn bộ cơ thể của gã đều run lên.

Thấy đối phương kết thủ ấn, chắc chắn gã đang muốn thi triển một loại thuật pháp gì đó.

Tuy rằng tôi không biết đó là gì, nhưng lại không muốn để đối phương thực hiện được ý đồ.

Tôi lập tức mở miệng nói với mọi người: “Xông lên, làm thị gã!”

Nói xong, tôi trực tiếp vọt lên trước.

Ba người còn lại cũng chẳng có chút bối rối nào, mà lao thẳng về phía trước, tốc độ rất nhanh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/minh-hon/1149.html.]

Nhưng ngay khi chúng tôi đến gần đỉnh núi, chỉ còn cách tên nam quỷ kia khoảng năm mét…

Toàn thân tên kia đột nhiên rung lên dữ dội, sau đó, một luồng khí tức mạnh mẽ đột nhiên lan ra.

Âm khí và sát khí cuồn cuộn như sóng lớn, dường như không ngừng xuất hiện.

Mấy người chúng tôi đều bị ép cho lùi lại phía sau vài bước, và giơ tay lên che mắt.

Nhưng lúc này, bên phía tên nam quỷ kia, bốc lên từng luồng khí màu đen.

Sau khi luồng khí đen bốc lên, bóng dáng của một người dần dần hiện lên.

Khoảnh khắc bóng người kia xuất hiện, nam quỷ kia lộ ra sắc mắt vô cùng vui mừng.

Nam quỷ lập tức quỳ xuống trước mặt bóng hình kia: “Đệ tử Phong Hàn, bái kiến sư phụ!”

Nghe được lời này, lòng tôi lập tức vang lên một tiếng “Lộp bộp”.

Tốt lắm, tên quỷ dị hợm này thế mà còn gọi người tới giúp.

Sau lưng tên nam quỷ này thế mà còn có một vị sư phụ nữa.

Sắc mặt mọi người đều có vẻ nghiêm trọng, muốn xem rốt cuộc đối phương đã triệu hồi ra loại quái vật gì.

Nhưng khi chúng tôi quan sát cẩn thận, bóng người mờ mờ ảo ảo kia bỗng ngưng lại thành hình dáng một người thật.

Bỗng nhiên, một giọng nói khàn khàn quan thuộc vang lên: “Tao còn tưởng là ai! Hóa ra lại là chúng mày!”

Lời vừa nói ra, bốn người chúng tôi đều không khỏi ngây ngẩn cả người, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc.

Cái này, âm thanh này…

Đó không phải là Quỷ đạo trưởng, Quỷ Tam Nguyên hay sao?

“Quỷ Tam Nguyên!”

Tôi kinh ngạc mở miệng.

“Quỷ Tam Nguyên thế mà lại là sư phụ của tên kia ư?”

Dương Tuyết cũng vô cùng kinh ngạc.

Tôi thật không ngờ được rằng, tên nam quỷ kia và Quỷ Tam Nguyên lại có quan hệ thế này.

Mà nam quỷ kia đột nhiên nghe được tôi hô lên ba chữ “Quỷ Tam Nguyên”, cũng không khỏi kinh ngạc một lúc.

Gã cũng không ngờ được, thế mà chúng tôi lại có quen biết với sư phụ của gã.

Tuy nhiên, gã vẫn chỉ vào chúng tôi và gầm lên: “Lớn mật! Chúng mày dám tuỳ tiện gọi thẳng tên thật của sư phụ bản vương sao!”

“Hừ! Lúc trước nếu không phải sư phụ của mày chạy trốn nhanh, ông ta đã sớm c.h.ế.t mấy lần rồi! Có gì mà không kêu được.” Lão Phong khinh thường mở miệng.

“Mày…”

Nam quỷ còn định nói gì đó, nhưng lại bị Quỷ Tam Nguyên ngăn lại.

Thân thể của Quỷ Tam Nguyên ngưng tụ lại thành người thật, toàn thân mặc quần áo màu đen, trong tay còn cầm một cây quyền trượng màu đen.

Nhưng khuôn mặt của ông ta lại rất mờ ảo, căn bản là nhìn không rõ được.

Loading...