Chạm để tắt
Chạm để tắt

Minh Hôn - 1122

Cập nhật lúc: 2024-08-01 19:37:33
Lượt xem: 16

“Tần, lão Tần gia, sư phụ người...”

“Lão Đinh làm sao vậy?” Tôi còn chưa nói xong, lão Tần gia đã vội vàng hỏi.

“Sư phụ, sư phụ c.h.ế.t rồi!”

“Cái gì? Lão Đinh đã chết? Không phải đang rất tốt sao? Sao lại c.h.ế.t rồi!”

“Con, con g.i.ế.c sư phụ!”

“……”

Trong lúc nhất thời, trong điện thoại đã trầm mặc.

Mãi một lúc lâu sau, mới nghe được ông ấy nói: “Đã xảy ra chuyện gì...”

“Yêu độc của sư phụ phát tác, đã không còn cách nào có thể khống chế, vào giây phút cuối cùng, con đã g.i.ế.c sư phụ...”

Nói xong, tôi lại nghẹn ngào.

Lão Tần gia nghe xong, vội vàng hỏi địa chỉ, nói lập tức sẽ tới.

Kế tiếp, tôi cứ như vậy mà ngồi ở bên đường.

Cả người đều là một loại bi thương vô hạn, cứ hút hết điếu thuốc này đến điếu khác.

Thượng Quan Thư thấy vậy cũng giống như tôi, ngồi bệt dưới đất.

Cô ấy nói với tôi: “Đinh Vĩ, đây không phải lỗi của anh. Tất cả chuyện này đều do Nhật Nguyệt giáo gây ra. Anh phải tỉnh táo lại và báo thù cho sư phụ mình.”

Thượng Quan Thư vừa nói như vậy, trong đôi mắt của tôi chợt lóe sáng.

Đúng vậy, tất cả đều do Nhật Nguyệt Thần Giáo.

Nếu không vì bọn chúng, sư phụ sẽ bị yêu độc khống chế, sẽ c.h.ế.t được sao?

Ngọn nguồn của tất cả những điều này đều do Nhật Nguyệt giáo.

Tôi nhanh chóng dập tắt tàn thuốc: “Không sai, là do tà giáo Nhật Nguyệt, tôi nhất định phải tìm được bọn chúng, g.i.ế.c sạch bọn chúng, còn có cái tên Lăng Thiên kia, tôi phải băm gã thành trăm mảnh!”

Tôi hung hăng mở miệng, toàn thân ngập tràn lửa giận.

Trong lòng đã có phẫn nộ và mục tiêu, nên cả người tôi không còn sa sút tinh thần nữa.

Lúc này, lão Tần gia đã lái xe tang của ông ấy cùng lão Phong tới.

Mà trên xe, còn có người hái sâm La Nghệ ( lão La ).

Người này, cũng coi như có chút giao tình với chúng tôi.

Sau khi biết sư phụ gặp nạn, cũng kiên quyết muốn tới đón t.h.i t.h.ể của sư phụ.

Mọi người nhìn t.h.i t.h.ể của sư phụ, đều mặc niệm một phút.

Sau đó dựa theo quy tắc trong nghề của chúng tôi, hương nến giấy tiền, mời t.h.i t.h.ể lên đường.

Sau khi khiêng t.h.i t.h.ể của sư phụ lên xe tang, chúng tôi cũng lên theo, sau đó hướng về trấn Thanh Thạch mà đi.

Trên đường đi, tôi buồn bã nói ra toàn bộ quá trình của sự việc.

Nhưng mỗi một câu nói, đều tựa như một nhát d.a.o găm vào tim tôi, khiến tôi vô cùng đau đớn.

Mọi người sau khi nghe xong đều có thể hiểu được.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/minh-hon/1122.html.]

Bởi vì yêu độc đã không thể khống chế, sư phụ cũng nhiều lần nhấn mạnh, việc giải độc đã vô dụng.

Cuối cùng tôi đành phải g.i.ế.c c.h.ế.t sư phụ.

Tất cả những điều này đều được mọi người cảm thông.

Lão Tần gia thở dài một tiếng nói: “Tiểu Vĩ à! Sư phụ con hôm nay mặc dù chết, nhưng coi như là lấy thân tuẫn đạo, xứng đáng với danh hiệu người trừ tà này.”

Con cần phải tỉnh táo lại, ngày sau chúng ta nhất định phải vì lão Đinh mà đòi lại món nợ m.á.u hôm nay.”

Lời nói của lão Tần gia tôi đều nghe rõ nhưng cũng không tỏ thái độ gì nhiều.

Bởi vì tôi không muốn nói một câu nào, cũng không nói được.

Sau khi đến trấn Thanh Thạch, trong nhà bắt đầu thu xếp hậu sự cho sư phụ.

Mãi đến lúc rạng sáng Thượng Quan Thư mới rời đi.

Về phần hậu sự thì đã có lão Tần gia và nhóm người lão Phong hỗ trợ.

Quy mô rất lớn, mà tôi thì quỳ trước linh cửu của sư phụ, đốt giấy thắp nhang.

Trước kia ở bên ngoài làm việc tang lễ, lúc nào bộ dáng của tôi cũng nói năng và làm việc tùy tiện.

Lần này túc trực bên linh cữu của sư phụ thì một chút cũng không buồn ngủ, chỉ muốn ánh lửa trước linh cữu thịnh vượng hơn một chút.

Mà sư phụ khi còn sống có nhân duyên cũng không tệ, hàng xóm xung quanh, biết sư phụ mất, cũng đều tới thắp nhang.

Lời giải thích mà tôi đưa ra cho bọn họ là sư phụ đột nhiên bị đột quỵ và qua đời.

Trong khoảng thời gian này, Tiểu Mạn, Dương Tuyết và Ngô Huệ Huệ thậm chí là Lương Sở.

Không biết đã nhận được tin tức ở đâu mà c đều tới thắp nhang.

Ngoại trừ những người bạn này ra, đến buổi tối thì Thượng Quan Thư đều sẽ tới túc trực bên linh cữu cùng tôi.

Hơn nữa, một vài nhóm quỷ lão có quen biết cũng tới tế bái.

Nhưng điều này chủ yếu là bởi vì quan hệ với Thượng Quan Thư mà đến.

Thượng Quan Thư là vợ tôi, sư phụ của tôi cũng chính là sư phụ của cô ấy.

Nghi thức kéo dài ba ngày ba đêm, đợi đến ngày thứ tư, sư phụ sẽ được chôn cất ở ngọn núi phía sau.

Huyệt vị dựa núi gần sông, mặc dù không được coi là tốt nhất, nhưng về phong thủy cũng coi như là được rồi.

Mà mấy ngày nay tôi cũng không biết mình đã làm cách nào để vượt qua được.

Hầu như không ăn uống gì, càng không ngủ.

Hai mắt đỏ hoe cùng với quầng mắt thâm.

Mặt mày cũng hóp lại, trông rất gầy.

Những người đưa tang khuyên tôi nên bình ổn lại và kêu tôi về nhà nghỉ ngơi thật tốt.

Trải qua những ngày này, trong lòng tuy rằng rất thương tâm nhưng cũng đã bình tĩnh lại không ít.

Tôi hiểu rõ tiếp theo mình nên làm những gì, cũng hiểu rõ cơ thể là quan trọng nhất.

Tôi cũng càng hiểu rõ rằng những ngày tiếp theo tôi không chỉ sống thật tốt mà còn phải khiến bản thân trở nên mạnh hơn nữa.

Chỉ có như vậy tôi mới có thể báo thù cho sư phụ.

Chỉ có như thế, về sau mới có thể diệt trừ những yêu đạo tà giáo kia.

Loading...