Chạm để tắt
Chạm để tắt

Minh Hôn - 1067

Cập nhật lúc: 2024-07-30 19:01:23
Lượt xem: 14

Những thi nô này đều là do đám Mắt Quỷ dùng loại bí thuật nào đó để nuôi dưỡng ra, sau khi chúng c.h.ế.t đi đều sẽ biến thành như vậy.

Còn vì sao lại như vậy, chúng tôi cũng không biết được.

Mà chúng tôi cũng chẳng quan tâm nhiều, sau khi c.h.é.m c.h.ế.t một con thi nô nữa, lão Phong và Phong ca đã cùng kề vai chiến đấu, không ngừng lao lên c.h.é.m giết.

Phía chúng tôi thì khí thế mạnh như vũ bão, vừa mới chạm trán không bao lâu, đối phương đã không thể chống đỡ nổi.

Chúng tôi vẫn luôn tiến thẳng về phía trước, không ngừng c.h.é.m g.i.ế.c thi quái và quỷ nô.

Lúc này, đối mặt với chúng tôi chính là một con cương thi lông đen.

Đôi mắt của con cương thi kia trống rỗng, trên mặt nó còn thủng một lỗ, thậm chí tôi còn có thể nhìn thấy hàm răng đen như mực của nó.

Nó vừa dùng bộ móng vuốt xé rách một vị quỷ tu, rồi hướng ánh mắt về phía ba người chúng tôi.

Nhìn thấy vậy, ba người chúng tôi cũng không hề lùi bước, nâng kiếm gỗ đào lên rồi xông về phía trước.

Con cương thi lông đen này kêu lên một tiếng “Ngao”, rồi trực tiếp nhảy về phía chúng tôi.

Tốc độ của Phong ca rất nhanh, vung một chưởng về phía nó, kết quả anh ta lại bị đối phương đánh bay sang một bên.

Tôi cùng lão Phong đồng thời đ.â.m một kiếm ra, con cương thi kia lại chẳng hề tránh né.

Một luồng thi khí và sát khí lập tức dâng lên mãnh liệt, nó dùng chính n.g.ự.c của mình để ngăn kiếm của tôi và lão Phong.

Tôi và lão Phong chỉ cảm thấy như đ.â.m vào một tấm ván sắt, căn bản chẳng thể tạo ra một vết thương cỏn con nào.

Còn con cương thi lông đen kia lại há to miệng, để lộ ra một cái miệng đầy răng nanh.

Nó gầm lên những tiếng “Ô ô ô”, khiến người ta nghe thấy mà vô cùng khó chịu.

Điều quan trọng hơn là, chưa chờ chúng tôi kịp phản ứng lại, hai tay của nó đã dang ra.

Hai kiếm của hai người của chúng tôi cùng đ.â.m thẳng vào dưới nách của nó, ngay khi con quái vật kia định bổ móng vuốt xuống cổ của tôi và lão Phong.

Khớp xương tay của con cương thi tuy đã cứng đờ, hoạt động đã chậm lại.

Nhưng đây cũng chỉ là tạm thời, bởi vì con cương thi kia đã đạt đến cấp bậc hắc sát.

Cho nên tốc độ cũng rất nhanh, chẳng hạn như bây giờ.

Tôi và lão Phong thậm chí còn chưa kịp phản ứng, móng vuốt kia đã tiến sát vào yết hầu của hai người chúng tôi.

Sắc mặt của tôi và lão Phong lập tức đại biến, cảm thấy không ổn rồi, không thể không lùi về phía sau.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/minh-hon/1067.html.]

Tôi còn vô thức thúc giục Hỏa Thiên khí, thật sự quá nguy hiểm rồi.

Nhưng ngay vào lúc nghìn cân treo sợi tóc này, một cái bóng trắng lóe lên.

Kéo theo đó là một luồng sức mạnh bùng nổ, một tiếng “phanh” vang lên, con cương thi lông đen sắp hạ gục cả hai người chúng tôi lập tức bị đẩy lùi, trực tiếp văng xa ba mét, nện mạnh trên mặt đất.

Sau đó, một vài quỷ tu đã xông lên phía trước, trực tiếp đánh c.h.ế.t con cương thi lông đen kia.

Trái tim tôi đập lên mãnh liệt, trong lòng cũng phát lạnh.

Mà người vừa mới ra tay, không phải ai khác chính là Thượng Quan Thư.

Tôi nuốt một ngụm nước miếng, vô cùng cảm kích: “Cảm, cảm ơn! Suýt chút thì tôi đã mất mạng rồi!”

Thượng Quan Thư lại trợn mắt lườm tôi một cái, “Đã bảo anh phải cẩn thận một chút, vậy mà anh lại bất cẩn như thế. Cho dù anh có thực lực của Đạo Quân, thì cũng chưa chắc đã đánh thắng được tên hắc sát này!”

Tôi nhìn thấy tên cương thi lông đen đã chết, n.g.ự.c của nó đã bị lõm vào một cái lỗ lớn, trong lòng càng thêm chấn động vì thực lực của Thượng Quan Thư.

So sánh giữa tôi và cô ấy, thực lực của tôi vẫn còn quá yếu, tuy rằng trong lòng thì rất cảm kích, nhưng vẫn xen lẫn một chút cảm giác mất mát…

Nhưng sau khi Thượng Quan Thư nói ra một câu như vậy, cô ấy cũng không dừng lại quá lâu, tiếp tục mở miệng nói tiếp: “Mọi người phải cẩn thận một chút! Tôi đi trước mở đường.”

Nói xong, thân mình Thượng Quan Thư chợt lóe lên, trực tiếp vọt thẳng về phía trước…

Thượng Quan Thư đi rồi, lão Phong liếc mắt nhìn tôi một cái, mở miệng trêu ghẹo: “Cô vợ nhỏ của cậu rất quan tâm cậu đấy!”

Nghe lão Phong lên tiếng, tôi chỉ đành nở nụ cười khổ.

Tuy rằng tôi cảm nhận được sự chênh lệch quá lớn giữa mình và cô ấy, nhưng trong lòng tôi vẫn cảm thấy ấm áp nhiều hơn.

Tôi chỉ đành cười cười: “Đừng nói về cái này nữa, chúng ta cũng nhanh lên đi, nếu không thật sự chỉ có thể đi mua nước tương mà thôi!”

Vừa nói, tôi vừa nắm thật chặt thanh kiếm gỗ đào trong tay.

Lão Phong cũng gật đầu thật mạnh, ngay sau đó, chúng tôi lại hội họp với Phong ca lần nữa, bắt đầu lao đầu về phía trước.

Xét về cả thế lực và thực lực của đám Mắt Quỷ đều không thể so sánh được với chúng tôi, hơn nữa số lượng phe chúng tôi cũng nhiều hơn hẳn.

Lúc này mà bọn chúng vẫn có thể đánh thắng được chúng tôi, đó mới là điều quái lạ đấy?

Vừa mới bắt đầu còn có thể miễn cưỡng chống lại chúng tôi, nhưng bây giờ đã không thể trì hoãn nổi thế tấn công của chúng tôi nữa.

Quỷ Tam Nguyên và những tên còn lại cũng nắm rõ được tình hình trước mắt, bắt đầu không ngừng lùi lại phía sau.

Bởi vì bọn chúng căn bản không thể ngăn cản được chúng tôi, nếu không bỏ trốn thì đều sẽ bị chôn vùi ở chỗ này.

Giờ này khắc này, chúng tôi đã đánh tới cửa hang đá.

 

Loading...