Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Minh Hôn Trong Kỳ Nghỉ - Chương 8

Cập nhật lúc: 2024-09-05 19:47:35
Lượt xem: 1,854

Lý Hà sắc mặt đen tối, lèm bèm chửi rủa, thay quần áo, tìm một bộ tóc giả đội vào, tiếp tục làm phù dâu cho tôi.

Cô ta đỡ tôi đi về phía trước với nụ cười trên môi, nhưng miệng lại chanh chua nói:

"Được đó, bình thường thấy cô là người khá thành thật, nhưng không ngờ lại xảo quyệt như vậy!"

"Tôi khuyên cô vẫn là nên nhận thức rõ ràng tình huống trước mắt đi, đừng vui mừng quá sớm!"

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn và MonkeyD

Tôi lười để ý đến cô ta.

Xử lý Lý Hà chỉ là chuyện thuận tay sẵn làm, quan trọng nhất là phải đối phó với ông năm Lý đó.

Nhưng chẳng biết vì lý do gì mà ông ta đến giờ vẫn chưa thấy xuất hiện.

16.

Lý Hà đỡ tôi đi vào trong.

Sân trước và sân trong bày đầy mâm cỗ, bàn ghế, dân làng uống rượu, sôi nổi trò chuyện, trông không khác gì một đám cưới bình thường.

Nhưng bước vào sân sau, bầu không khí lập tức thay đổi.

Sảnh nhà trống rỗng, không có ánh đèn.

Mặc dù có treo rất nhiều đèn lồng đỏ nhưng lại không có chút không khí lễ lộc nào cả, ánh đèn phát ra từ đèn lồng đều rất lạnh lẽo, trông cực kỳ u ám.

Trên chiếc bàn đặt ở đại sảnh, có một cặp nến đỏ rồng phượng, ông Lý và bà Lý ngồi hai bên, ánh sáng đỏ đung đưa trên khuôn mặt tái nhợt của hai người họ, khiến họ trông vừa giống người vừa giống ma.

Bà mối âm hôn ở bên cạnh hô to:

“Cưới tân nương về nhà, đón cả điềm lành chuyện vui.”

“Rước tân nương vào nhà, rước cả vàng bạc cùng tài lộc.”

Sau khi bước vào sảnh, xuyên qua tấm khăn trùm đầu, tôi nhìn thấy trước sảnh có ba hàng ghế, nhưng trên đó không có người ngồi. Tất cả đều là bài vị những người đã khuất, có lẽ là tổ tiên của nhà họ Lý.

Tôi đứng trong đại sảnh, bà mối âm hôn lại hô to:

“Giờ lành đã đến, mời tân lang.”

Tim tôi đập thình thịch.

Dù tôi là âm sai, chuyên đi câu linh hồn người c.h.ế.t nhưng đây là lần đầu tiên tôi bái đường cùng người chết.

Gần đó vang lên tiếng bước chân nặng nề, mùi hỗn hợp của tro nhang và mùi xác c.h.ế.t xộc thẳng vào mũi tôi.

Hai phù rể xách theo tân lang bước tới, anh ta mặc một lễ phục thời Dân Quốc, đeo mặt nạ trên mặt, được dệt bằng chỉ vàng và đồng xu, che kín toàn mặt.

Bà mối âm hôn nói lớn với tân lang:

“Vì ngươi c.h.ế.t trẻ, chưa toàn đại nghĩa, một mình chín suối, c.h.ế.t quá cô đơn.”

“Ta có con gái, tựa như sương đêm, giờ thêm sính lễ, theo đến u linh.”

"Chọn được giờ lành, lễ tiết đầy đủ,  mời thần chứng kiến, rượu tiệc tận hưởng."

Sau khi bà mối âm hôn nói xong, bà ta quay người hướng về tôi và tân lang, lại hô to:

"Tân lang Lý Quý, tân nương Ngô Thiến, giờ lành đã đến, bắt đầu bái đường!"

"Nhất bái thiên địa!”

“Nhị bái cao đường!”

“Phu thê giao bái!”

Sau khi chúng tôi bái lạy lẫn nhau, Lý Quý từ từ “đứng” thẳng lên với sự giúp đỡ của hai phù rể.

"He he ha..."

Tôi nghĩ tôi vừa nghe thấy anh ta cười.

Tiếng cười này không giống người cũng chẳng phải ma, lập tức khiến tôi nổi hết gai ốc.

Trong lúc ngơ ngác, bà mối âm hôn rải một nắm tiền giấy đỏ:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/minh-hon-trong-ky-nghi/chuong-8.html.]

"Đưa vào động phòng!"

17.

Đèn trong phòng tân hôn mờ mờ ảo ảo, chỉ có hai ngọn nến đỏ được thắp lên.

Phù rể bê tân lang đặt nằm lên giường.

Lý Hà vui vẻ nhìn theo:

"Anh, cuối cùng anh cũng kết hôn rồi."

Rồi cô ta lại nhìn tôi:

"Ban nãy huyện vừa gọi đến báo, thằng tư c.h.ế.t rồi, thằng ba đang làm phẫu thuật cắt bỏ..."

“Không tìm được người trong dòng tộc để mượn giống nữa.”

Tôi thở dài một hơi:

“Có lẽ đó là ý trời rồi.”

Lý Hà cười khẩy:

“Đúng vậy, ông trời muốn cô chỉ mang thai đứa bé của anh trai tôi thôi.”

Sau đó cô ta cách tấm khăn trùm đầu mà vỗ vỗ lên mặt tôi:

“Tối nay cô phải đậu thai đấy.”

Lý Hà nói với bà mối âm hôn:

"Bắt đầu đi."

Tôi nhìn vẻ mặt u ám của bà mối, phút chốc đã cảm thấy có chút hoảng sợ.

"Không phải vừa bái đường sao? Còn bắt đầu cái gì nữa vậy?"

Bà mối mỉm cười đáp lời tôi:

"Bái đường xong thì chuyện tiếp theo chính là làm chuyện nam nữ rồi!"

Tôi bị hai phù rể ấn mạnh xuống giường, họ đốt một cây nhang dày như chiếc đũa rồi đặt thẳng vào giữa hai chân tôi, yêu cầu tôi kẹp chặt lại.

Sau đó, lại đặt một nén nhang vào giữa hai chân Lý Quý.

Bà mối lại nói tiếp:

“Thắp nén nhang âm dương hòa hợp rồi thì mới được xem như bắt đầu chuyện đại sự được, nếu cô dám làm tắt đầu cây nhang, ta sẽ đánh gãy chân cô!"

Tôi vội giả vờ vâng vâng vâng dạ dạ:

"Tôi không động bừa đâu, nhưng mấy người cứ đứng kè kè bên cạnh thế này thì chúng tôi làm sao mà hành phòng đây?"

Bà mối âm hôn cười khúc khích:

"Đừng lo lắng, chỉ cần cô ngoan ngoãn nghe lời tôi thì tôi sẽ không làm phiền hai người đâu!"

Bà mối cười cười ra hiệu cho hai phù rể đi theo mình ra khỏi phòng.

Căn phòng chợt trở nên yên tĩnh trở lại, chỉ còn khói hương vương vấn giữa hai chân tân lang và tôi.

Hai làn khói trắng dần dần quấn vào nhau.

Tôi tự nghĩ rằng tên tiên sinh âm dương này thực sự cũng ra trò. Nhang ông ta làm ra không phải vài ba thứ đồ chơi mà thật sự có thể thông âm dương.

Nhưng đợi một chặp lâu, cũng không thấy vong hồn của tân lang xuất hiện.

Khi tôi còn đang nghi ngờ…

Xào xạc……

Xào xạc……

 

Loading...