MINH CHÂU UYỂN UYỂN - Chương 4

Cập nhật lúc: 2024-07-07 21:58:39
Lượt xem: 2,709

4

 

"Vân Vân."

Tiếng gọi của Thẩm Kiều kéo suy nghĩ của ta trở lại.

Ta vô thức nhìn về phía nàng ta, khóe môi nàng ta nở nụ cười dịu dàng, ôn nhu nói: "Phụ thân bảo chọn hộ vệ bảo vệ chúng ta kìa, muội nhỏ tuổi hơn tỷ, muội chọn trước đi."

Ta lúc này mới phát hiện, không biết từ bao giờ, trước mặt chúng ta lại xuất hiện một hàng người đen xì đang quỳ.

Ta nhìn một lượt, ngay lập tức trông thấy Khương Minh.

Dường như hắn cảm giác được ta đang nhìn, ngẩng đầu, ánh mắt chạm nhau.

Thẩm Kiều nhận ra, mỉm cười: "Muội muội thích hộ vệ này sao?"

Hé lô các bác, là Xoăn đây ^^ Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn trên MonkeyD ^^

Ta lập tức dời mắt, mạnh mẽ lắc đầu: "Không."

Trong ánh mắt không thể tin của Khương Minh, ta giơ ngón tay lên, chỉ vào nam nhân bên cạnh hắn: "Con chọn hắn ta."

Nói xong, ta lại hướng phụ thân nói: "Phụ thân, con chỉ cần một hộ vệ này là đủ rồi, những người còn lại đều đi bảo vệ tỷ tỷ đi."

Ta giải thích: "Dù sao thì tỷ tỷ cũng đã là Thái tử phi do bệ hạ chỉ định, để tránh bị những nhà khác ganh ghét hãm hại, vẫn nên phái nhiều người bảo vệ tỷ tỷ thì hơn."

Lần này, ta đã xem như thành toàn cho Khương Minh, để hắn bảo vệ người mà hắn muốn bảo vệ. Hắn hẳn là sẽ không hận ta nữa chứ?

Phụ thân không ngờ ta lại nói vậy, đầu tiên là ngẩn ra, sau đó gật đầu: "Vậy làm theo lời con đi.

Con thật biết nghĩ."

Nghĩ một lát, ông lại nói: "Yến tiệc mấy hôm nữa, Kiều Kiều sẽ ngồi cùng Thái tử, con đi cùng ta, ngồi cạnh ta."

Ta ngẩn ra, kiếp trước rõ ràng không có chuyện này mà.

Thẩm Kiều nhìn thẳng vào ta, cười khẽ: "Vân Vân quả là muội muội tốt của tỷ, thật lòng vì tỷ suy nghĩ, cảm ơn muội muội."

Ta không muốn ở lại đây thêm nữa, tìm lý do, quay về phòng của mình, cuối cùng mới cảm thấy đỡ hơn một chút.

Ta nhẹ giọng tự cổ vũ mình: "Vân Vân, làm tốt lắm."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/minh-chau-uyen-uyen/chuong-4.html.]

"Ha."

Một tiếng cười khẽ làm ta giật mình.

Quay đầu nhìn lại, ta thấy hộ vệ vừa nãy mình chọn đang đứng đằng sau cách ta không xa, tươi cười nhìn ta.

Ta hơi xấu hổ, trừng mắt với hắn: "Ngươi người này, đi đứng thế nào mà không có tiếng động vậy!"

Hắn nhún vai: "Đi đứng không phát ra tiếng động là tố chất cơ bản của hộ vệ."

Ta không nói nên lời.

Hắn nhìn ta: "Nhị Tiểu thư tựa hồ không thích Đại Tiểu thư."

Lòng ta thót một cái, dời mắt quát lớn: "Ngươi nói bậy bạ gì đó! Tỷ tỷ rất thương ta, ta có lý do gì không thích tỷ tỷ chứ?"

Hắn vẫn mang vẻ lơ đãng: "Nhị Tiểu thư nói cái gì liền là cái đó."

Ta nhéo nhéo ngón tay trong tay áo, nghi hoặc hỏi hắn: "Tại sao ngươi lại đi theo ta, chẳng phải nên ở trên cây hoặc nơi nào ta không nhìn thấy, âm thầm bảo vệ ta sao?"

Hắn nhìn quanh: "Ở đây chẳng có ai, ta cần gì phải trốn chứ?"

Ta cắn môi.

Lúc đầu ta chọn Khương Minh, nhưng hắn lại chẳng thấy bóng dáng.

Chỉ khi ta và tỷ tỷ đứng cạnh nhau, hắn ta mới chủ động xuất hiện, đứng bên cạnh ta.

Dù sao thì kiếp này, cuối cùng ta cũng không còn dây dưa với bọn họ nữa.

Ta không cần phải ch/ết thảm như vậy nữa.

Nghĩ theo hướng đó, ta lại có chút may mắn nhỏ.

Ta nhìn hắn: "Ngươi tên gì?"

Hắn nói: "Hộ vệ chúng ta đều mang họ Khương, tên một chữ, Ly."

Khương Ly.

Thật là dễ nghe.

 

Bình luận

7 bình luận

Loading...