MẸ KHÔNG XỨNG ĐÁNG? - Chương 8

Cập nhật lúc: 2024-07-07 15:54:32
Lượt xem: 1,614

21

Con trai thấy thế thì bĩu môi chế giễu.

 

Ngay sau đó, hai đứa trẻ còn to hơn cả gấu bước đến, vừa thấy Dương Tranh thì lập tức gọi "mẹ".

 

Lâm Tuấn sững sờ, con trai tôi cũng sững sờ.

 

Tôi đứng một bên xem kịch.

 

Lâm Tuấn muốn hỏi nhưng không dám lớn tiếng.

 

"Sao bọn chúng lại gọi em là mẹ, chẳng phải em nói mình chưa có con sao?"

 

Dương Tranh cười khúc khích.

 

"Ôi dào, chúng ta có tiền mà, nuôi thêm hai đứa con trai nữa thì sao, hai đứa con trai của em rất ngoan, có thêm hai đứa con càng vui hơn chứ sao? Tự nhiên được làm bố của hai đứa nhỏ mà không phải đau đớn, có vui không?"

 

Haha ha ha ha, mà không phải đau đớn.

 

Chắc chắn Lâm Tuấn không ngờ là mình tính kế người ta, kết quả lại người ta l ừ a đến mức không còn gì.

 

Dương Tranh lắc lư cánh tay anh ta.

 

"Đợi về công ty, em sẽ nói với sếp, để anh đảm nhận vị trí giám đốc, được không?"

 

Lúc này Lâm Tuấn mới nở nụ cười, hoàn toàn không để ý đến con trai đang đứng bên cạnh.

 

Con trai rưng rưng gọi Dương Tranh là "mẹ", nhưng con trai lớn của Dương Tranh không thích, nên nó bước đến rồi đẩy thằng bé ra ngoài.

 

"Con của kẻ ăn bám, ai cho mày dám gọi mẹ tao là mẹ, mày xứng sao?"

 

Con trai bị đập đầu xuống sàn, đau đến mức bật khóc.

 

Tôi suýt nữa bật cười thành tiếng.

 

Hóa ra đây gọi là ác giả ác báo.

 

Lâm Tuấn nhìn xuống, sợ mọi người xung quanh cười chê, lập tức nói với con trai, "Mau đứng dậy đi, mọi người đang nhìn đấy.”

 

Con trai ấm ức nhìn bố, mong chờ được bố nó bênh.

 

"Bố ơi, thằng kia đánh con."

 

Lâm Tuấn bất lực nhìn Dương Tranh.

 

Thái độ của Dương Tranh rất rõ ràng, không ai được đụng đến con trai cô ta.

 

Lần này thằng bé phải chịu thiệt rồi.

 

Không chỉ lần này, còn cả sau này nữa.

 

"Đừng yếu đuối như vậy nữa, mau đứng dậy đi!"

 

Con trai ngỡ ngàng, ngơ ngác, bật ngửa.

 

Lần này, thái độ này khác hẳn thái độ của người bố luôn chiều chuộng nó trước đây.

 

Thấy tôi cũng đang đứng bên nhìn, Lâm Tuấn lại tiếp tục sĩ dởm.

 

"Đừng nhìn nữa, từ giờ cô đã chính thức mất đi một người có khả năng kiếm tiền rồi, khóc đi!"

 

Tôi cúi đầu đọc tin nhắn hợp tác của một nhãn hiệu lớn trong điện thoại rồi bật cười.

 

Ha ha, anh ta mà là cổ phiếu tiềm năng, thì tôi chính là cổ phiếu uy tín đấy!

 

22

Sau khi ly hôn, tôi bắt đầu lao đầu vào công việc.

 

Đầu tiên, tôi vay tiền mua một tòa nhà làm  văn phòng rồi bắt đầu tuyển nhân viên.

 

Bắt đầu từ việc livestream nói chuyện, tư vấn tình cảm, sau đó dùng những tài khoản đó để bán hàng.

 

Thực tế chứng minh, phụ nữ cố gắng hết mình vì gia đình chẳng nhận lại được cái gì, nhưng nếu cố gắng lo cho sự nghiệp thì chắc chắn sẽ có ngày công thành danh toại.

 

Trong vòng một tháng, tôi kiếm được năm triệu.

 

Ngày hôm sau, tôi dẫn Nhược Mỹ đến cửa hàng 4S và mua ngay một chiếc Porsche.

 

Nhược Mỹ rất tiếc tiền, cuối cùng tôi phải ôm con bé lên xe.

 

Chiếc xe chạy vào khu chung cư đông đúc.

 

Cuối cùng dừng trước tòa nhà nơi tôi và Lâm Tuấn từng sống.

 

Trên đường đến đây, tôi gặp không ít người quen, ai ai cũng ngạc nhiên trước sự thay đổi của tôi.

 

Bây giờ tôi không còn là bà nội trợ lôi thôi lếch thếch hết mình vì gia đình nữa.

 

Mà là một doanh nhân thành đạt lái Porsche.

 

Thêm vào đó, cũng có không ít những lời đồn không hay về tôi.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/me-khong-xung-dang/chuong-8.html.]

“Sao mới ly hôn mà đã giàu thế, không lẽ đi làm sugar baby sao?”

 

“Đúng là tham phú phụ bần!”

 

“Nghe nói cô ta không cần con trai, nhưng lại nhận nuôi một cô bé, chắc đây là con riêng của cô ta đấy!”

 

Nhược Mỹ rất hiểu chuyện, thấy ai nói linh tinh cũng kiên nhẫn giải thích cho họ.

 

“Đây đều là tiền mẹ tôi vất vả kiếm được bằng chính đôi bàn tay của mình.”

 

“Là Lâm Tuấn không biết điều, ngoại tình, bỏ rơi mẹ tôi.”

 

“Mẹ tôi tốt bụng nên mới nhận nuôi tôi, tôi không phải là con riêng, các người còn nói xấu mẹ tôi nữa, tôi sẽ kiện các người tội vu khống!”

 

Thấy chưa, Nhược Mỹ thật sự là một đứa trẻ ngoan.

 

Tôi đối xử tốt với con bé, con bé sẽ biết ơn tôi.

 

Đối với tôi, đây mới là gia đình.

 

Vừa đỗ xe xong, con trai tôi đeo cặp sách bước ra.

 

Đúng vậy, Lâm Tuấn lại không đưa thằng bé đi học, nó phải đi bộ năm sáu cây số mới đến được trường.

 

Tôi mở mui xe, giơ móng tay lên ngắm.

 

“Hello, con trai giả.”

 

Vừa nhìn thấy tôi, phản ứng đầu tiên của thằng bé là nhìn chằm chằm vào chiếc xe một lúc lâu, sau đó bật cười.

 

“Đồ căng phông kẻ bạt, còn thuê xe đến đây để làm màu cơ à?”

 

Tôi bĩu môi.

 

“Con trai giả đúng là con trai giả, con gái được ăn ngon mặc đẹp, còn cậu vẫn phải tự đi bộ đi học!”

 

“Nào, Nhược Mỹ, nói cho cậu ta biết con đang học ở đâu.”

 

Nhược Mỹ ngẩng cao đầu, tự hào nói, “Mẹ tôi cho tôi học trường quốc tế đắt nhất, còn có bảo mẫu chăm sóc nữa!”

 

Câu nói đó đủ làm tan nát trái tim con trai tôi.

 

Thằng bé quay người, hậm hực chạy lên lầu.

 

Đi đi, đi mách lẻo với bà già đó đi, không thì làm sao tôi tìm được gã đàn ông đó để tính sổ.

 

23

Sau khi đưa Nhược Mỹ đến trường, tôi lái xe thẳng đến công ty.

 

Mới đây, công ty tôi nhận được một hợp đồng livestream, giúp một công ty lớn bán đồ gia dụng qua live.

 

Đối tác rất coi trọng chúng tôi, còn đặc biệt cử người đến hỗ trợ.

 

Tôi không làm họ thất vọng, vừa bắt đầu livestream, đã có hơn một vạn người xem.

 

Để tăng tính chân thực, tôi livestream trong một căn phòng được bố trí rất bình thường.

 

Tôi cố tình đuổi hết những người khác ra ngoài, để họ giám sát buổi livestream ở phòng bên cạnh.

 

Tôi cầm sản phẩm trên tay, mô tả từng cái một.

 

Nhưng lỗ tai thì dựng thẳng lên để chú ý đến động tĩnh bên ngoài.

 

Quả nhiên, chẳng bao lâu sau, tiếng ồn ào vang lên.

 

"Rầm!" một tiếng, cửa phòng bị đá tung ra.

 

Bà mẹ chồng dữ tợn đứng ở cửa.

 

Con trai và Lâm Tuấn đứng phía sau bà ta.

 

Lâm Tuấn ném thỏa thuận ly hôn vào mặt tôi.

 

"Tốt lắm, Lâm Đơn Đơn, hóa ra cô còn có tài sản riêng, cô kiếm được nhiều tiền như vậy mà không đưa cho chúng tôi đồng nào."

[Truyện được đăng tải tại MonkeyD - Vui lòng không reup truyện khi chưa có sự cho phép của caconyeudau - Reup mà không có sự đồng ý của team sẽ khiến bạn trở thành kẻ ăn cắp trí tuệ và đánh mất lòng tin của mọi người.]

 

Mẹ chồng nghiến răng, hằn học nhìn tôi, "Đúng, mau đưa chúng tôi một triệu, nếu không thì cô không yên với chúng tôi đâu."

 

Con trai lè lưỡi, "Đồ đàn bà thối tha, còn dám khoe khoang à! Mau đưa tiền đây!"

 

Tôi cười lạnh, lấy điện thoại ra, mở bản sao của thỏa thuận.

 

Tôi còn cố tình đưa sát vào camera, cho để cho tất cả nhưunxg người đang xem livestream nhìn thấy.

 

"Lâm Tuấn, trước kia anh sợ tôi làm phiền nên mới ép tôi ký thỏa thuận này, bây giờ anh còn mặt mũi đến t ố n g tiền tôi à?"

 

Lâm Tuấn thản nhiên nói.

 

"Trước đây vì sợ cô công khai chuyện tôi ngoại tình với Dương Tranh nên tôi mới bảo cô ký hợp đồng này, thì ra tất cả đều là do cô tính toán từ trước."

 

Đúng lắm, tôi tuân thủ lời hứa không công khai chuyện anh ngoại tình với Dương Tranh.

 

Nhưng mà bây giờ anh lại tự công khai rồi.

 

Bình luận

0 bình luận

    Loading...