MẸ KHÔNG XỨNG ĐÁNG? - Chương 2

Cập nhật lúc: 2024-07-07 16:10:03
Lượt xem: 768

4

Vất vả lắm mới nuôi được con trai khôn lớn, mẹ chồng thấy thế thì nhanh chân đến nhận công.

 

Con trai tôi muốn gì bà ta cũng cho, không cần biết là đúng hay sai, nó muốn gì bà ta cũng chiều nó.

 

Bà ta giúp con trai tôi trốn học, giấu giáo viên và tôi để dẫn nó đi quán net chơi game.

 

Con trai tôi b ắ t n ạ t người khác ở trường, bà ta lại đến trường làm loạn, gây gổ với phụ huynh nhà người ta.

 

Dưới sự giáo dục lệch lạc như vậy, con trai tôi lại nghĩ bà nội là tốt nhất, còn mẹ thì chẳng khác nào một bà cô khó tính.

 

Suốt bao năm cực khổ cuối cùng lại nuôi ta một thằng con bất hiếu.

 

Lâm Tuấn vẫn đang cằn nhằn bên tai tôi.

 

"Cô tính toán chi ly với con cái làm gì? Cô nhìn lại mình xem, hệt như mụ đàn bà chanh chua."

 

[Truyện được đăng tải tại MonkeyD - Vui lòng không reup truyện khi chưa có sự cho phép của caconyeudau - Reup mà không có sự đồng ý của team sẽ khiến bạn trở thành kẻ ăn cắp trí tuệ và đánh mất lòng tin của mọi người.]

"Đúng, tôi sinh ra đã là đàn bà chanh chua, trước khi kết hôn tôi cũng là đàn bà chanh chua, chứ không phải cưới vào nhà anh rồi mới bị ép thành đàn bà chanh chua."

 

Anh ta nhìn tôi bằng ánh mắt khinh bỉ nhưng lại giả vờ khoan dung phất tay.

 

"Thôi được rồi, đừng nói chuyện vớ vẩn ở đây nữa, trưa nay tôi muốn ăn thịt kho tàu, cô đi nấu đi."

 

Con trai vui vẻ nói, "Đúng đấy, mẹ làm gì cũng lề mề, nấu ăn cũng thế, chẳng bù cho dì Dương, dì ấy nấu một chút là xong rồi."

 

Tôi không biết dì Dương mà nó nói đến là ai.

 

Nhưng rõ ràng người muốn ăn đồ cầu kỳ là họ, nhưng người chê tôi lề mề cũng là họ.

 

Đúng vậy, họ chỉ cần mở miệng ra yêu cầu là tôi sẽ lập tức dọn sẵn cơm canh lên hầu.

 

Tôi hít một hơi thật sâu, cố gắng giữ bình tĩnh, rồi quay người ném hết đống bát đũa xuống đất.

 

"Rầm" một tiếng, tất cả họ đều bị dọa sợ.

 

"Anh biết từ lúc chuẩn bị đến lúc nấu xong thịt kho tàu, ít nhất cũng phải một tiếng không? Anh không biết."

 

"Sau khi các người ăn xong, nếu tôi không rửa bát thì các người cũng để đấy, bát đũa là của một mình tôi à?"

 

"Tôi không làm nữa, các người muốn ăn gì thì tự đi mà làm."

 

"Nói tôi tiêu tiền của các người à, được thôi, từ hôm nay tôi sẽ không tiêu một đồng nào của các người, các người cũng đừng hòng tiêu được một đồng của tôi!"

 

Con trai sợ hãi, núp sau lưng Lâm Tuấn.

 

Lâm Tuấn trừng mắt nhìn tôi.

 

"Có cần làm lớn chuyện đến mức này không? Cô nhỏ nhen nó vừa vừa thôi, người ta chỉ nói lời thật lòng thôi mà cô tự ái đến mức này à?"

 

"Lời thật lòng? Được thôi, từ giờ các người muốn làm gì thì làm."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/me-khong-xung-dang/chuong-2.html.]

 

Anh ta nhìn tôi bằng ánh mắt mỉa mai.

 

"Thế thì chi bằng cô nói ly hôn luôn đi, tôi đây ba mươi tuổi vẫn phong độ lịch lãm, ly hôn rồi vẫn cưới được mấy cô em mười tám."

 

"Còn cô? Một bà già xấu xí, lấy được tôi là phúc mười tám đời nhà cô đấy!"

 

"Ly hôn?"

 

"Đúng, cô sợ rồi chứ gì?!"

 

"Tôi đồng ý."

 

5

Tôi đóng sầm cửa rời đi, bắt taxi đến khách sạn sang nhất trong thành phố.

 

Bò bít tết, r ư ợ u vang đỏ, nấm cục truffle (*)... tôi gọi hết tất cả những món đắt tiền lên.

 

(*) Nấm cục truffle là một loại nấm quý hiếm mọc dưới lòng đất, được mệnh danh là "kim cương đen" trong ẩm thực bởi hương vị và giá trị dinh dưỡng đặc biệt. Nấm truffle có nhiều loại khác nhau, mỗi loại có hình dạng, kích thước, màu sắc, mùi vị và giá trị riêng biệt.

 

Trước đây tôi chỉ nghĩ, tiết kiệm được thêm một chút thì con trai của tôi sẽ đủ đầy thêm một chút.

 

Giờ thì, kệ mẹ nó!

 

Tôi gọi phục vụ cắt nấm cho mình, tôi không nói dừng thì không được dừng!

 

Nhìn những lát nấm cục đen rơi xuống, nước mắt tôi không ngừng rơi xuống.

 

Ngày xưa Lâm Tuấn cẩn thận từng chút, tốn rất nhiều công sức mới rước được tôi về nhà.

 

Nhưng bây giờ, người chê bai tôi đủ điều cũng chính là anh ta.

 

Tôi mở camera nhìn gương mặt tiều tụy xuất hiện trên màn hình, tôi không nhận ra chính bản thân mình nữa.

 

Đây là thứ mà tôi phải đánh đổi bằng cả thanh xuân sao?

 

Có đáng không?

 

Tôi nhấn nút quay video, vừa nhét miếng bò bít tết vào miệng vừa khóc.

 

"Tôi đã hi sinh cả tuổi thanh xuân của mình cho gia đình, cuối cùng, họ lại nghĩ tôi không xứng đáng có được những điều tốt đẹp."

 

"Mười năm trước, tôi cũng là một cô gái tràn đầy sức sống, được rất nhiều chàng trai theo đuổi.”

 

"Chứ không phải bây giờ, ngày nào tôi cũng hôi hám, bẩn thỉu, vất vả chăm sóc chồng con, cuối cùng hai người họ lại đi khắp nơi chê bai tôi."

 

Tôi đăng luôn video đó lên trang cá nhân mà mình hay đăng vlog.

 

Đăng xong, tôi nhanh chóng lên mạng tìm hiểu thủ tục ly hôn.

 

Bình luận

0 bình luận

    Loading...