Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Mẹ Kế - Chương 4

Cập nhật lúc: 2024-10-16 19:52:00
Lượt xem: 98

 

Tôi nhìn bà ấy, khoảnh khắc đó, tôi bỗng nhớ đến câu nói cuối cùng của bố trước khi ra đi.

Tôi không tin bất cứ ai, nhưng tôi tin bố.

Vì vậy, tôi đứng về phía Hà Mạn Thi.

"Con chọn bà ấy."

07

Hà Mạn Thi đưa tôi về nhà.

Bà ấy nấu cho tôi một bát mì, tôi vừa ăn mì vừa nhìn bà ấy dọn dẹp đồ đạc của bố.

Mỗi khi dọn được một món đồ, bà ấy lại ngẩn người ra một lúc.

Tối hôm đó, tôi ôm chăn, gõ cửa phòng bà ấy.

Lúc bà ấy mở cửa, đôi mắt đỏ hoe, trên màn hình điện thoại đặt trên giường là ảnh chụp chung của hai người.

"Sao vậy? Lại đói rồi à?" Bà ấy hỏi tôi với giọng mũi nghèn nghẹn.

Tôi lắc đầu: "Tôi chỉ muốn ngủ cùng bà thôi."

Hà Mạn Thi không từ chối, bà ấy nhận lấy chiếc chăn đi trải giường, sau đó đi về phía bên kia giường, nhường cho tôi một khoảng trống rất lớn.

Chúng tôi nằm quay lưng vào nhau, không ai nói gì.

Tinh Lan

Bà ấy đang khóc, tôi cũng vậy.

Nửa đêm, điện thoại của bà ấy vang lên, bà ấy ra ngoài nghe điện thoại, tôi nghe thấy người ở đầu dây bên kia liên tục nói rằng em trai bà ấy sắp lấy vợ, bảo bà ấy gửi tiền bồi thường về, còn nói sẽ giới thiệu cho bà ấy một ông chủ giàu có, không ngại bà ấy là góa phụ, bảo bà ấy ngày mai về quê xem mắt.

Bà ấy im lặng lắng nghe, mãi cho đến khi đối phương nói xong, bà ấy mới nghiến răng nghiến lợi đáp lại bằng tiếng địa phương.

"Các người đừng hòng tính toán đến tiền của chồng tôi! Cũng đừng hòng tính toán đến tôi! Bà đây cả đời này không lấy chồng nữa! Muốn gả thì tự mình gả đi!"

Sau khi cúp điện thoại, bà ấy không về phòng, mà ngồi thẫn thờ ở phòng khách cả đêm.

Sáng sớm hôm sau, bà ấy kéo tôi đến ngân hàng, làm cho tôi một thẻ ngân hàng, gửi vào đó một khoản tiền, sau đó đưa thẻ cho tôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/me-ke/chuong-4.html.]

"Đây là tiền bồi thường, tiền bảo hiểm của bố con, công ty của ông ấy đã giao cho người anh em tốt của ông ấy quản lý, trong này là tiền người anh em đó đưa, còn có tiền tiết kiệm của bố con. Những thứ này đều là của con, cho dù ai đòi cũng không được đưa cho họ, nghe rõ chưa!"

Tôi gật đầu.

Có lẽ vì từ khi bà ấy gả cho bố đến giờ chưa bao giờ thấy tôi ngoan ngoãn như vậy, bà ấy thở dài, giọng nói dịu dàng hơn một chút.

"Mẹ biết con không thích mẹ, nhưng bây giờ chỉ còn lại hai mẹ con mình, chúng ta phải sống thật tốt."

Tôi lại gật đầu.

Trên đường về, Hà Mạn Thi nói chuyện với tôi nhiều hơn.

Bà ấy nói rằng bà ấy quen biết bố khi đang làm việc.

Tạp chí mà nhà xuất bản đang xuất bản có một trang viết về những doanh nhân thành đạt, bố đã may mắn được phỏng vấn, Hà Mạn Thi chính là người phỏng vấn ông ấy.

Lúc đó, bố sững người khi nhìn thấy bà ấy, sau đó im lặng suốt buổi, tâm trạng không tập trung, nói năng rời rạc, nửa chừng đột nhiên đứng dậy bỏ đi.

Lúc đó, Hà Mạn Thi rất tức giận, cảm thấy người đàn ông này bị sao vậy? Bà ấy tức giận đuổi theo, liền thấy người đàn ông hơn ba mươi tuổi là bố tôi, đang lén lút xem ảnh của mẹ ở góc cầu thang, vừa xem vừa lau nước mắt, khóc như một đứa trẻ.

Hà Mạn Thi nhìn thấy bức ảnh đó, nhìn thấy khuôn mặt có bảy phần giống mình.

Bỗng nhiên bà ấy hiểu ra.

Ngay sau đó, bà ấy cảm thấy tim mình như thắt lại.

Bà ấy từng nghe nói về những người si tình, nhưng đây là lần đầu tiên được chứng kiến ​​tận mắt.

Từ đó về sau, bà ấy đã để ý đến bố tôi, ba ngày hai bữa lại tìm đến ông ấy, còn dùng cách vô cùng nhiệt tình.

Bố đã từ chối bà ấy rất nhiều lần, nhưng bà ấy vẫn không bỏ cuộc.

Sau hai năm theo đuổi, bố đã say rượu và nhận nhầm bà ấy là mẹ trong một lần say xỉu.

Ông ấy không giống như những người đàn ông khác, sau khi say rượu sẽ giở trò, không sờ soạng, không ôm ấp bà ấy, mà chỉ nắm lấy tay bà ấy, vừa khóc vừa nói rằng nhớ bà ấy.

Lúc đó bà ấy cũng khóc theo.

Sau khi khóc xong, bà ấy quyết định nhất định phải gả cho ông ấy, cho dù cả đời này chỉ có thể làm thế thân cho người phụ nữ khác cũng không sao.

"Trước đây, tôi khinh thường nhất là những người u mê tình ái, nhưng cuối cùng tôi cũng trở thành một người như vậy." Bà ấy nói: "Nhưng, được gả cho bố con là điều đúng đắn và tự hào nhất mà tôi từng làm trong đời." 

Loading...