Mẹ Kế Và Chị Kế Từ Chối Kịch Bản Trà Xanh - C11

Cập nhật lúc: 2024-07-07 20:05:50
Lượt xem: 4,489

Tôi đưa Trương Vân đi dạo bên bờ sông gần đó cho đến khi bố tôi gửi tin nhắn cho tôi.

"Con đã khiến mọi người tức giận và họ vẫn phàn nàn đến tận lúc này.”

Tôi đáp: “Họ muốn khó chịu hơn nữa không? Bố ráng chịu đựng đi, nếu không được nữa thì con sẽ quay lại làm ầm ĩ lên.”

Nửa tiếng sau, bố tôi nhắn tin: “Con về nhanh nhé, bố không chịu nổi nữa.”

Khi tôi đưa Trương Vân về nhà, tôi nghe ông bà nội mắng ở trong nhà.

"Ý mày là không muốn có con nữa? Mày bao nhiêu tuổi rồi? Tại sao lại cưới một con gà mái không chịu đẻ trứng?"

Bố tôi luôn nói chuyện chậm rãi: "Có Tiểu Thu là đủ rồi, Tú An sức khỏe không tốt. Hiện tại, chúng con sống rất tốt."

"Con gái có ích gì? Anh của mày đã có hai trai, còn mày không có đứa nào. Tương lai, tiền của mày sẽ đưa cho con trai của anh mày.”

"Bố, tiền của con để lại cho con của con là chuyện đương nhiên, dù là Tiểu Thu hay Tiểu Vân cũng không thành vấn đề."

"Ai muốn đụng vào tiền của con?" Tôi mở cửa đi vào, trong phòng nhất thời yên tĩnh, tôi có thể thấy bố tôi rất tức giận, mặt ông ấy đỏ bừng.

Đôi mắt của Trương Tú An đỏ hoe, dì ấy nắm lấy cánh tay của bố tôi để bảo ông đừng tức giận.

Khả năng chiến đấu của hai người này quá kém. Trương Tú An đã quen với sự nhẫn nhịn, còn bố tôi thì cứ gặp ông bà nội là lại không thể nói ra cái gì hay ho.

Ông nội nhìn thấy tôi liền trừng mắt: “Sao mày lại về đây? Mày làm cô của mày tức đến mức ăn không ngon”.

"Con gái mà cũng muốn giữ tiền sao?" Bà nội sửa sửa đầu tóc nhìn Trương Vân.

"Bố mày nói đúng. Mày không có con trai, sau này Vương Thu khiến nhà chồng tức giận cũng không có ai quan tâm. Mẹ thấy mày ly hôn đi, rồi mẹ tìm một người mới cho mày. Cuộc sống sẽ tốt đẹp hơn.”

"Có con trai thì không bị xúc phạm sao? Nội cho rằng con trai là vũ khí hạt nhân à? Chỉ có kẻ thua cuộc mới bị xúc phạm..."

Chính là như vậy, tôi lại nói sai rồi.

Tôi dừng lại rồi nói: "Thôi thôi, mọi người ngủ sớm đi. Sáng mai chúng ta phải đi bộ đường núi đấy. Con mệt quá."

Tôi gọi bố và dì Trương đi ngủ.

Bà nội của tôi không chịu nhượng bộ: “Mẹ nói ly hôn là ly hôn, mẹ là mẹ của mày, mày phải nghe lời, mẹ không nhận cô ta là dâu con đâu.”

“Cần gì chứ. Có giấy chứng nhận kết hôn là được rồi.” Tôi đẩy họ ra khỏi cửa và lớn tiếng đáp lại.

Khi chúng tôi đến phòng ngủ đã chuẩn bị từ trước, điện thoại di động của bố tôi liên tục rung và trông ông rất không vui.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/me-ke-va-chi-ke-tu-choi-kich-ban-tra-xanh/c11.html.]

Tôi yêu cầu bố tắt điện thoại, đi ngủ và rời đi vào sáng sớm mai.

"Tiểu Thu, con nói đúng, bố không nên về quê." Bố tôi nói với tôi trước khi đi ngủ.

Tôi nhìn màn hình điện thoại của ông ấy sáng lên thì thấy đã 99+ tin nhắn rồi.

"Về sau bố chỉ cần gửi tiền và không cần quay về đâu." Tôi trả lời, quay người đi ra ngoài, đưa dì Trương và Trương Vân đến một phòng khác.

Hai giờ sáng, tôi ra khỏi phòng và vào bếp lấy con dao.

Ánh trăng chiếu trên tuyết và xung quanh.

Tôi bước đến căn nhà gỗ nơi ông bà nội ở, đẩy cửa bước vào với giọng nói rất nhẹ nhàng.

"Dậy thôi ông bà!"

Góc phòng có cái lò đang cháy, trong phòng khá ấm áp nên tôi ngồi nghiêng trên giường.

Họ thức dậy, khi nhìn thấy tôi thì sợ hãi đến mức hét lên.

"Vương Thu, con điên này, định làm gì thế?" Ông nội tôi tức giận hét lên.

Tôi cầm con d.a.o chặt mạnh xuống giường, giống hệt cách mẹ tôi chặt đôi cái bàn.

"Cháu tới đây để báo cho ông bà biết, nếu ông bà còn làm khó làm dễ bố cháu thì cháu sẽ c.h.é.m hết mọi người trong cái nhà này."

Khi tôi ra khỏi nhà, tôi thấy Trương Vân và dì Trương đang đứng trong sân cầm chiếc áo ấm của tôi.

"Con... Tiểu Thu, đừng làm gì ngu ngốc." Trương Tú An rõ ràng đang sợ hãi.

Tôi lấy áo mặc vào, tự hỏi sao trời lạnh thế.

"Không có gì, con còn chưa điên." Tôi đưa con d.a.o làm bếp cho Trương Vân và mặc áo. Trương Vân cầm con d.a.o làm bếp không dám cử động.

Lấy lại con dao, tôi đi về phía sân nhà bác tôi.

Lời ông bà nội hôm nay nói bố tôi để lại tiền cho con trai của bác chắc không phải tự nhiên mà có. Hồi tôi còn nhỏ, mọi người trong nhà thường kỳ thị và nói này kia vì bố tôi chỉ có một đứa con gái. Còn bảo rằng tương lai sẽ giới thiệu đối tượng cho tôi để sau này chiếm tài sản của tôi.

Sau đó mẹ tôi đã “thăm hỏi” hết mọi người trong nhà.

Bây giờ mẹ tôi đã qua đời, bạn có nghĩ cơ hội của tôi đã đến rồi không?

Ha... ha...

"Dì về ngủ trước đi, con đi chặt thêm cái giường nữa rồi quay lại."

Bình luận

2 bình luận

  • Truyện hay.

    Bachtung 1 tháng trước · Trả lời

  • Truyện siêu hay luôn nhé mọi người ơi, cảm ơn tác giả và nhà dịch ạ 💗💗

    Chinh 1 tháng trước · Trả lời

Loading...