Chạm để tắt
Chạm để tắt

MẸ KẾ LƯỜI BIẾNG - Chương 3

Cập nhật lúc: 2024-08-10 19:56:03
Lượt xem: 2,301

 

5.

 

Hà Tĩnh Tĩnh cười cười chào hỏi tôi.

 

Sau khi cởi bỏ hết những túi lớn nhỏ xuống, cô ta nhẹ nhàng bế cậu bé đáng yêu lên sofa.

 

Hà Tĩnh Tĩnh là khách mời độc thân duy nhất trong kỳ này.

 

Cậu bé mà cô ta dẫn theo là một người mẫu được đạo diễn chọn lựa kỹ càng, tên là Tề Gia Hào.

 

Cậu bé trông rất đẹp trai, lại còn vô cùng thông minh, được gọi là “thần đồng nhí” ở trường mẫu giáo.

 

Hà Tĩnh Tĩnh mở khóa ba lô, lấy ra một lốc nước ngọt, đi đến trước mặt Lục Hi, người đang nhìn tôi bằng ánh mắt nghi ngờ, mỉm cười dịu dàng nói:

 

“Tiểu Hi, dì mang đến nước ngọt mà con thích nhất đây, cho con nè.”

 

Cô ta và Lục Hi có vẻ rất quen thuộc, điều này cũng không làm tôi bất ngờ lắm.

 

Cách hành xử của cô ta hoàn toàn giống như trong cốt truyện được dựng sẵn.

 

Nếu là khi trước tôi còn chưa thức tỉnh, nhất định bây giờ đã tức giận đùng đùng rồi.

 

Trước khi đến chương trình này, tôi nhận được một túi tài liệu ẩn danh.

 

Bên trong là những bức ảnh Hà Tĩnh Tĩnh ngồi trên xe của Lục Dư Xuyên và Lục Dư Xuyên đang ôm Hà Tĩnh Tĩnh.

 

Hà Tĩnh Tĩnh cũng là nghệ sĩ của công ty Lục Dư Xuyên, cô ta là một ngôi sao hàng đầu trong làng giải trí.

 

Hai người bình thường dường như không có lý do gì để giao tiếp riêng tư cả.

 

Đột nhiên nhận được những bức ảnh như vậy, tôi không dám tin rằng họ sẽ có một mối quan hệ mờ ám.

 

Nhưng khi đến chương trình, thấy Hà Tĩnh Tĩnh và Lục Hi thân thiết đến thế đã làm tôi thay đổi suy nghĩ ngay lập tức.

 

Phải biết rằng Lục Hi thường không muốn người khác biết thằng bé thích nước ngọt.

 

Tôi đã không cần phải xem kỹ, ngay lập tức tin vào nội dung của bức ảnh.

 

Chắc chắn hai người họ có điều gì đó mờ ám với nhau.

 

Vì vậy, tôi bắt đầu hành trình hắc hóa thành nhân vật nữ phụ ác độc của mình.

 

Tôi ra lệnh cho Lục Hi không được uống nước ngọt mà cô ta đưa cho.

 

Nhưng càng ngăn cản, Lục Hi càng muốn uống chai nước ngọt đó.

 

Cảnh tượng trở nên khá căng thẳng.

 

Khán giả càng chỉ trích tôi dữ dội hơn.

 

Nhưng giờ đây, tôi đã nhận thức được.

 

Hà Tĩnh Tĩnh đang muốn tương tác với Lục Hi.

 

Tôi nhanh chóng ra khỏi khung hình, lùi sang một bên để tiếp tục uống chai nước ngọt của mình và xem điện thoại.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/me-ke-luoi-bieng/chuong-3.html.]

Trong dòng bình luận, mọi người đều khen ngợi Hà Tĩnh Tĩnh.

 

[Tĩnh Tĩnh quả là một thiên sứ, cô ấy thật dịu dàng, mới vừa rồi khi trên đường đến đây đã xem trực tiếp, biết rằng Hi Hi muốn uống nước ngọt, ngay lập tức an ủi Tiểu Hi Hi.]

 

[Nói thật, nếu như mẹ kế của Hi Hi không phải là người phụ nữ não tàn kia mà là Tĩnh Tĩnh dịu dàng thì chắc chắn khung cảnh sẽ hài hòa và đẹp hơn nhiều, tôi bắt đầu muốn thấy tình cảm mẹ con giữa Tĩnh Tĩnh và Hi Hi rồi.]

 

Tôi: “…”

 

Trước mặt chính chủ đã đăng kí kết hôn như tôi đây, hy vọng người thứ ba lên ngôi, ai mới là người đang bị mất trí thế?

 

Hóa ra Lục Hi không sai, Hà Tĩnh Tĩnh cũng không sai, chỉ có tôi là sai sao?

 

Dù Lục Hi và Hà Tĩnh Tĩnh làm gì, khán giả cũng luôn luôn tâng bốc họ, chỉ mắng chửi một mình tôi?

 

Tôi tức giận, bắt đầu chơi game.

 

6.

 

Tôi đã cố gắng tránh xa hiện trường nhất có thể rồi.

 

Bỗng nhiên, có vật nặng nề rơi vào lòng tôi.

 

Hà Tĩnh Tĩnh ném một lốc nước ngọt vào lòng tôi.

 

Tôi: “?”

 

“Tiểu Hi ngại nên không nhận, nhờ cô cầm giúp, lát nữa cho thằng bé uống nhé.” Hà Tĩnh Tĩnh vẫn cười, giọng nói luôn rất dịu dàng, nhưng ánh mắt có vẻ hơi lạnh đi.

 

Tôi nhìn Lục Hi một cách khó hiểu.

 

🌟Truyện do nhà 'Như Ý Nguyện' edit🌟

Lục Hi trừng mắt nhìn lại tôi.

 

Tôi: “?”

 

Thằng nhóc thúi này sao đột nhiên hành xử khác thường vậy?

 

Hà Tĩnh Tĩnh nháy mắt với tôi một cách tinh nghịch: “Cô là người lớn, đừng có hành động trẻ con nữa, đừng tranh giành đồ của mấy đứa nhỏ. Nếu cô thực sự thèm thì nhịn chút, đợi chương trình kết thúc rồi mua.”

 

[Tĩnh Tĩnh nói rất đúng, cô ta thật quá đáng, đến đồ ăn vặt của trẻ con cũng cướp.]

 

[Đúng vậy, cô ta có phải là lợn không thế?]

 

[Tại sao cứ phải để ý về người phụ nữ đó, không thể im lặng thưởng thức nữ thần Tĩnh Tĩnh của chúng ta là được rồi sao?]

 

Tôi: “…”

 

Tôi cầm lấy nước ngọt.

 

Lập tức dứt khoát đưa cho Lục Hi: “Cầm lấy đi, toàn bộ đều là của con, sau này nếu hết thì nói với cô ấy, tôi tin cô ấy sẽ rất vui lòng tiếp tục mua cho con.”

 

Hà Tĩnh Tĩnh mắt sáng lên, thân mật đặt tay lên vai Lục Hi, vẻ mặt đầy sự yêu thương: “Đương nhiên rồi, Tiểu Hi, chỉ cần con muốn uống, cứ bảo dì Tĩnh, dì sẽ mua cho con hết.”

 

Tôi: “…”

 

Tôi đứng dậy và đi ra ngoài căn nhà nhỏ.

 

Nếu không thể đấu lại, thì tránh xa sẽ tốt hơn.

 

Loading...