Mất thuốc - Phần 2

Cập nhật lúc: 2024-07-04 15:58:45
Lượt xem: 669

 

Thế nhưng, khi Chu Lễ Yến đăng lời cảm ơn kia lên Weibo, người anh ta cảm ơn vẫn là Lâm Nhu.

 

3.

 

Tôi và Chu Lễ Yến đã quen nhau 8 năm và yêu nhau được 5 năm. Anh ta ra mắt khi còn rất rất trẻ, xuất phát điểm tốt và đã đạt thành công mà người khác khó có thể với tới.

 

Bảy năm trước, vì bị vu oan đạo nhạc mà một bước rớt từ trên mây xuống vũng bùn, công ty chấm dứt hợp đồng, gánh chịu số tiền bồi thường cao ngất trời.

 

Tôi tìm thấy Chu Lễ Yến trong một tầng hầm. Trông anh ta tàn tạ và chán nản, không còn một chút sức sống nào, rải rác xung quanh là những bản nhạc quý giá của anh ta, chúng thậm chí còn bị giẫm lên và ngâm trong nước bẩn, nhàu nhĩ, rách nát giống như Chu Lễ Yến lúc đó.

 

Ba chữ “Đi về đi” khàn khàn và tuyệt vọng, đó là những thăng trầm của cuộc đời bị t.h.u.ố.c lá và rượu bào mòn. Tôi ôm lấy Chu Lễ Yến, há miệng không nói nên lời. Cuối cùng, tôi chỉ có thể lặp đi lặp lại câu "Không sao đâu, có em bên cạnh anh" hết lần này đến lần khác.

 

Lúc Chu Lễ Yến nổi tiếng khi còn rất trẻ, tôi là trợ lý nhỏ của anh ta; Lúc Chu Lễ Yến bị vùi dập, tôi vẫn là trợ lý nhỏ của anh ta. Tôi đã bán nhà để trả nợ cho Chu Lễ Yến, chạy vạy khắp nơi để tìm kiếm nhà tài trợ và cơ hội biểu diễn cho Chu Lễ Yến.

 

Tôi xoa dịu những nỗi đau trên người Chu Lễ Yến, và dang rộng vòng tay đón anh ta một cách liều lĩnh ...

 

Cho đến 5 năm trước, tôi chịu đựng bàn tay lợn muối (咸猪手: là một cụm từ để chỉ những người hay sờ mó người khác ở nơi công cộng, ...), uống rượu với các nhà tài trợ đến khi xuất huyết dạ dày và được đưa đến bệnh viện, lúc tỉnh dậy tôi nhìn thấy đôi mắt sáng đến quá mức của Chu Lễ Yến. Những lời đầu tiên của anh ta khi tôi mở mắt là: "Chúng ta hãy ở bên nhau."

 

Chu Lễ Yến biết tâm tư của tôi đối với anh ta. Anh ta vẫn luôn biết rất rõ. Tôi lẳng lặng không nói gì. Cho nên Chu Lễ Yến lại bổ sung một câu: "Anh nhất định sẽ đối tốt với em."

 

Cũng vì câu này mà những cống hiến của tôi cho anh ta lại càng trở nên hợp lý.

 

4.

 

Ngày hôm sau, khi tôi tỉnh dậy, Chu Lễ Yến đã ra khỏi nhà. Những ngày này, anh ta đang chuẩn bị cho một chuyến lưu diễn nên rất bận rộn. Bữa sáng nóng hổi vẫn còn bốc hơi của tôi đã được đặt trên bàn. Mỗi lần sau khi làm tôi tức giận, Chu Lễ Yến sẽ làm bữa sáng cho tôi như một lời xin lỗi. Anh ta đã duy trì thói quen này 5 năm nay.

 

Tôi quơ tay lấy điện thoại để kiểm tra nhưng điện thoại đã hết pin và tắt ngúm sau một đêm. Khi pin được sạc đầy và khởi động lại, tôi thấy có hàng chục cuộc gọi nhỡ trong điện thoại.

 

"A Nông!" Cô bạn Cố Mân Úc của tôi lo lắng nói: "Mấy ngày này cậu cứ ở nhà đừng ra ngoài, đợi mình về Trung Quốc tìm cậu."

 

"Ừ" tôi trả lời rồi nhấp vào Weibo, ngay lập tức tay tôi nắm chặt lấy điện thoại, toàn thân cảm thấy lạnh thấu xương.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/mat-thuoc/phan-2.html.]

 

“Tạm thời đừng lên mạng, Chu Lễ Yến xử lý chuyện này không tốt, cậu chờ mình về.”

 

Ngay cả Cố Mân Úc cũng cảm thấy rằng người trong video là tôi.

 

"Mình xem rồi." Tôi cắt ngang lời Cố Mân Úc, giọng vẫn run run, giả vờ bình tĩnh: “Không sao, thật ra tớ đã chuẩn bị tinh thần rồi.”

 

Khi Chu Lễ Yến chọn công khai chuyện tình cảm và chị Phùng đến gặp tôi, tôi đã chuẩn bị sẵn tinh thần. Trên mạng toàn là những lời lăng mạ, sỉ nhục tôi... Fan hâm mộ của Chu Lễ Yến vẫn luôn là những người điên cuồng nhất trong vòng tròn này.

 

Họ có thể đổi idol này tới idol khác, nhưng họ không thể chấp nhận tôi, một kẻ quá tầm thường và bất tài, yêu đương với idol của họ.

 

Cố Mân Úc lảm nhảm rất nhiều, tôi cũng trả lời tất cả những gì cô ấy thắc mắc. Vừa cúp điện thoại, cuộc gọi của Chu Lễ Yến đã lại đến. Đầu dây bên kia im lặng thật lâu sau, mới có một tiếng "xin lỗi" trầm thấp vang lên.

 

"Anh không ngờ họ lại đ..iên như vậy," Chu Lễ Yến giải thích: “Đừng lo lắng, A Nông, anh sẽ tìm chị Phùng để giải quyết chuyện này."

 

"Vậy tại sao lúc này anh lại quyết định công khai?" Tôi kiềm chế cảm xúc của mình và xé toạt chiếc lá sung mà Chu Lễ Yến cố gắng che giấu: "Người trong video là Lâm Nhu phải không?"

 

Ngay khi cái tên "Lâm Nhu" vang lên, tôi có thể nghe thấy rõ ràng hơi thở của Chu Lễ Yến trở nên nặng nề hơn. Anh ta không phủ nhận điều đó.

 

"Đây là lần đầu tiên cô ấy tham gia kiểu tiệc tối như vậy. A Nông, em biết mà, vòng tròn này không sạch sẽ, cô gái nhỏ đó sẽ phải chịu đựng rất nhiều nếu đến đó một mình. Anh chỉ đến đó để chào hỏi. Nụ hôn em thấy đó là do góc máy. Không có chuyện gì xảy ra giữa anh và cô ấy cả."

 

"Vậy vì sao anh không giải thích rõ ràng? Vì sao lại lựa chọn công khai vào lúc này?" Đây là lần đầu tiên tôi nói năng sắc bén như vậy trước mặt Chu Lễ Yến.

 

"Công khai không phải là tốt sao?" Chu Lễ Yến cũng có chút mất kiên nhẫn.

 

Tính khí của anh ta chưa bao giờ tốt lắm: "Trước đây không công khai, không phải em luôn cảm thấy khó chịu sao? Đây không phải là một cơ hội tốt sao?"

 

Những lời này như tạt cho tôi một gáo nước lạnh, khiến tôi hoàn toàn tỉnh táo.

 

Nhận thấy sự im lặng của tôi, giọng điệu của Chu Lễ Yến lại dịu đi. Anh ta dỗ dành tôi: "Lâm Nhu vừa mới ra mắt, những chuyện này không tốt cho sự phát triển sau này của cô ấy. Em là người ngoài giới giải trí, mắng mỏ rồi họ sẽ nhanh quên thôi."

 

"A Nông, ngoan ngoãn một chút."

 

Bình luận

0 bình luận

    Loading...