Mạt Thế Hamster Giàu Chảy Mỡ - Chương 53.1

Cập nhật lúc: 2024-06-30 17:27:57
Lượt xem: 19

Biến cố bất thình lình xảy ra, làm cho tất cả mọi người sợ hãi. Điều này hoàn toàn không thể tưởng tượng và nằm ngoài dự đoán nhưng lại xảy ra quá bất ngờ khiến mọi người trở tay không kịp.

Nhiếp Tiêu trơ mắt nhìn hamster nhỏ cùng với con cá voi tang thi khổng lồ biến mất khỏi tầm mắt anh, cơn hoảng loạn tột độ khiến anh không cách nào giữ được lý trí và bình tĩnh. Một đôi mắt nhuộm một màu m.á.u kinh khủng, lúc này anh không cách nào bình tĩnh tự hỏi nguyên nhân hamster nhỏ nhảy ra ngoài, cũng hoàn toàn quên đối phương còn có một năng lực không gian có thể tự bảo vệ mình.

Đối mặt với con cá voi tang thi khổng lồ trước mặt đã gây ra mọi chuyện này, trong lòng Nhiếp Tiêu dâng lên hận ý ngập trời, gần như giận chó đánh mèo trút hết mọi cảm xúc lên nó.

Tiếng sấm đinh tai nhức óc, cùng với cuồng phong đột nhiên nổi lên gào thét tàn sát bừa bãi, tạo nên một sức mạnh khủng khiếp và kinh hoàng tưởng chừng như có thể phá hủy mọi thứ.

Đoạn Ôn Du và những người khác chưa bao giờ nhìn thấy Nhiếp Tiêu điên cuồng và đáng sợ như vậy, lúc này nam nhân giống như là bị móc đi thịt trong lòng, bị trộm đi bảo tàng tình cảm chân thành nhất, anh điên cuồng phát động công kích mạnh nhất đáng sợ nhất vào con cá voi tang thi khổng lồ này.

Lúc này, tai Nhiếp Tiêu đã không còn nghe thấy bất cứ âm thanh nào đang gọi mình bên cạnh nữa, trong đầu đều là hamster nhỏ của mình biến mất trong đại dương tràn ngập những con cá voi tang thi. Đòn tấn công của anh ngày càng nhiều hơn và mỗi lúc một khốc liệt hơn.

Dị năng trong thân thể nhanh chóng bị tiêu hao không ngừng, tốc độ hấp thu bổ sung tinh hạch không thể sánh bằng tốc độ tiêu xài này, trong lúc nhất thời, dị năng khô kiệt làm khiến toàn bộ cơ thể Nhiếp Tiêu đau đớn như xé rách, nhưng anh căn bản cũng không quan tâm.

Lúc này anh chỉ muốn hủy diệt mọi thứ trước mắt.

Mà giờ này khắc này, hamster nhỏ, đầu sỏ khiến Nhiếp Tiêu nổi điên, đã thuận lợi trượt vào lỗ phun nước trên đỉnh đầu cá voi tang thi, cố chống lại mùi thối rữa trong cơ thể nó, móng vuốt nhỏ lấy ra một cái xẻng sắt nhỏ giống như món đồ chơi, trực tiếp đục lỗ trong đầu con cá voi tang thi. Các dây thần kinh bị thối rữa và hoại tử khiến phản ứng đau đớn của cá voi tang thi rất chậm và gần như không thể cảm nhận được chuyển động của một chú hamster nhỏ hơn nó hàng nghìn lần bên trong cơ thể.

Mà so với bề ngoài cứng rắn kia, hamster nhỏ phát hiện lựa chọn đột phá từ bên trong của mình là hoàn toàn chính xác, thịt đã sớm bị thối rữa được đào ra dễ dàng như múc đậu phụ.

Điều duy nhất khiến hamster nhỏ không thể chịu được chính là mùi hôi thối khó chịu và cảm giác thiếu không khí ngột ngạt, chỉ mới đào xuyên qua được vài centimet là phải chui vào không gian bên trong, hít một hơi.

Mục tiêu của hamster nhỏ rất rõ ràng, đi thẳng vào tinh hạch trong đầu cá voi tang thi, chỉ cần lấy đi nguồn năng lượng thì mọi chuyện sẽ được giải quyết.

Hamster nhỏ đang chậm rãi đào lỗ trong cơ thể cá voi, nhưng bên ngoài đã sớm hỗn loạn, nổi điên không chỉ một mình Nhiếp Tiêu, còn có đại lão hổ trơ mắt nhìn Hamster nhỏ biến mất, tất cả đều hoàn toàn tiến vào trạng thái điên cuồng.

Nhiếp Tiêu tấn công cá voi tang thi một cách tuyệt vọng, ngay cả khi năng lượng của anh đã hoàn toàn đạt đến giới hạn.

Nhìn một người một hổ g.i.ế.c đỏ mắt, đám người Đoạn Ôn Du kêu cũng không được, trong mắt cũng đỏ bừng.

"Bình tĩnh một chút!!"

“Hai người đều không muốn sống nữa à!!!”

Dưới phong cách chiến đấu không muốn sống như vậy, người đầu tiên gần như sụp đổ chính là đại lão hổ, năng lực của nó vốn sắp cạn kiệt, rốt cục sau khi phát ra một kích cuối cùng, hoàn toàn chống đỡ không nổi từ không trung rơi xuống.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/mat-the-hamster-giau-chay-mo/chuong-53-1.html.]

Sislow nhanh chóng tung chiếc áo choàng đen nhỏ của mình, tay mắt lanh lẹ lao tới, dùng hai tay tóm lấy gáy đại lão hổ, tốn rất nhiều công sức mới kéo được con hổ lớn về thuyền, Không để cho nó táng thân bụng cá.

Tuy nhiên, đại lão hổ được giải cứu đã rơi vào tình trạng hôn mê hoàn toàn, tạm thời không có dấu hiệu tỉnh lại.

Cuối cùng, sức chiến đấu chủ yếu cũng chỉ còn lại có mấy người bọn Nhiếp Tiêu, mà cá voi khổng lồ thậm chí còn không hề mệt mỏi, không ngừng mà tới gần công kích Nhiếp Tiêu bọn họ.

Lúc này, toàn thân Nhiếp Tiêu hóa thành một luồng gió lốc lôi điện, lao xuống, dùng nắm đ.ấ.m và chân, tấn công cực nhanh, mỗi chiêu đều đánh vào đầu cá voi tang thi.

Mà rất nhanh, tinh hạch bổ sung năng lượng còn sót lại trên người Nhiếp Tiêu liền tiêu hao không còn, dị năng hạch rốt cuộc rút không ra càng nhiều năng lượng, Nhiếp Tiêu không thể không lại biến trở về trạng thái thân thể.

Nhưng mà cho dù tiến vào trạng thái tiêu hao như vậy, Nhiếp Tiêu vẫn còn không muốn sống thúc giục dị năng hạch trong đầu, thân thể truyền đến đau đầu như xé rách làm như không thấy, mặt không chút thay đổi giống như một cái máy g.i.ế.c người vô tri vô giác.

Nhìn một màn này, Đoạn Ôn Du và Tiêu Nghiên bọn họ đều sợ hãi, mặc dù biết sự tồn tại của Ngũ Nhất rất đặc biệt, nhưng bọn họ cũng chưa bao giờ nghĩ tới Nhiếp Tiêu sẽ có tình cảm sâu đậm đến loại tình trạng này.

“Cậu điên à!!!”

Lúc này, Đoạn Ôn Du đã không còn quan tâm đến con cá voi tang thi nữa, cậu ta lao về phía trước và tóm lấy Nhiếp Tiêu, muốn lấy tinh hạch trên người mình chia ra, nhưng vừa ngẩng đầu liền đối diện với cặp mắt bi ai đến mức gần như c.h.ế.t lặng trống rỗng của Nhiếp Tiêu.

Nhìn Nhiếp Tiêu như vậy, tay Đoạn Ôn Du không khỏi run lên.

Mà đúng lúc này, cá voi tang thi vung đuôi, lao thẳng về phía Nhiếp Tiêu và Đoạn Ôn du, Nhiếp Tiêu gần như theo bản năng đẩy Đoạn Ôn Du ra xa, sau đó chính mình bị đuôi cá voi đánh mạnh.

Trong nháy mắt, Nhiếp Tiêu đã bị đánh bay ra trăm mét, giống như một con diều đứt dây, từ không trung rơi xuống.

“Lão đại a a a!!!”

“Nhiếp tiêu!!!”

Nhiếp Tiêu mơ màng, chỉ cảm thấy lục phủ ngũ tạng đều bị đập nát, đau đớn làm anh không còn sức dãy dụa.

Chỉ là, tiềm thức Nhiếp Tiêu vẫn là không muốn bị táng thân biển rộng như thế này, anh không ngừng thôi thúc hai dị năng hạch đã khô kiệt trong đầu, cuối cùng, chỉ nghe thấy hai tiếng “Răng rắc” thanh thúy..

— Hình như có cái gì vỡ vụn.

 

Bình luận

0 bình luận

    Loading...