Mạt Thế Hamster Giàu Chảy Mỡ - Chương 19.1

Cập nhật lúc: 2024-06-30 17:28:05
Lượt xem: 32

Chương 19: Ngũ Nhất bị khống chế

Nghe lời cầu cứu của đứa bé, tiểu Ngũ Nhất hai mắt đỏ bừng nắm c.h.ặ.t t.a.y nó, gật đầu. Đứa bé nhận được sự đáp ứng, liền an tâm mà ngất đi.

Tiểu Ngũ Nhất lau mắt một cái, lập tức mở ba lô dâu tây ở trước ngực, liên tục lấy ra các dụng cụ y tế đã gom được trong các hiệu thuốc trên đường đi. Một núi nhỏ dụng cụ y tế được lấy ra từ một cái ba lô nhỏ, mỗi loại thuốc đều lấy vài phần.

Các sinh viên khoa y lúc này cũng không ngạc nhiên, vội vàng từ trong đó lấy ra các loại cần dùng, bắt đầu cấp cứu cho bé trai.

Viên hiệu trưởng nhìn đứa bé chỉ xấp xỉ cháu trai mình, nước mắt tràn mi. Thực sự không dám nghĩ tới, tên súc sinh nào lại có thể ra tay với đứa nhỏ như vậy.

Tiểu Ngũ Nhất xả kho một lần xong liền đứng lên đi ngược về thôn. Mấy người Tạ Quân cũng vội vàng đuổi theo, nghĩ tới tên thủ phạm đang trốn trong làng, lập tức hận đến nghiến răng nghiến lợi.

Võ Văn Vũ cũng muốn đi theo, thế nhưng đứa bé lại không tiện di chuyển, chỉ có thể ở lại bảo vệ mọi người. Cuối cùng chỉ có Ngũ Nhất, hai người Tạ Quân Lưu Đại Sơn và đám đàn em đi, những người khác ở lại giúp chăm sóc đứa nhỏ.

Một lúc sau nhóm người Ngũ Nhất đã tìm đến trường tiểu học ở lưng chùng núi.

Mà ngay lúc bọn họ vừa quay lại, Na Na bị nhốt trong phòng đã cảm nhận được, bốn đứa nhỏ không kềm chế được mừng đến phát khóc.

Bọn nó biết được rốt cuộc mình đã được cứu.

...

Mạnh Quang Diệu không ngờ tới cái thôn rách nát trên núi này lại có người tìm tới, ban đầu còn muốn giả vờ làm một người sống sót bình thường, nhưng vừa chạm mặt, một cái rìu đã bổ xuống trước mặt.

Cũng may hắn phản ứng nhanh sử dụng dị năng mới miễn cưỡng chặn lại một rìu.

Trong chớp mắt, Mạnh Quang Diệu đã hiểu tất cả, trong lòng lập tức nguyền rủa mấy đứa nhóc trong phòng một trận.

Một cái vòng đen xuất hiện từ trong hư không, khóa chặt cái rìu của Lưu Đại Sơn. Hắn giơ tay muốn thu lại nhưng thử mấy lần vẫn không thành công, sắc mặt lập tức trầm xuống nhìn tên đàn ông đối điện.

Bề ngoài Mạnh Quang Diệu chỉ là một người hiền lành chất phát, rất dễ làm cho người khác tin tưởng, tuổi tác chỉ mới ngoài ba mươi, nhưng nụ cười như người bệnh thần kinh làm cho gương mặt trở nên dữ tợn.

"Vừa đến đã chào hỏi như thế là không tốt đâu, trong trường học không cho sử dụng bạo lực."

Mạnh Quang Diệu nhìn thẳng vào mắt nhóm người Tạ Quân, trên mặt không hề sợ hãi, không hề lộ ra một chút kinh hoảng và sợ hãi vì bị phát hiện hành vi phạm tội.

Tạ Quân hận đến nghiến răng, gần như liếc mắt một cái đã xác định hắn chính là tên biến thái kia, không nói hai lời đã dùng sức ném búa lớn ra ngoài. "Mẹ nó, đi c.h.ế.t đi thằng súc sinh!"

"Trong trường học cũng không cho nói tục!"

Mạnh Quang Diệu nhìn đây cũng là một dị năng giả, hơi nhíu mày, không nhanh không chậm giơ tay, lại một cái vòng màu đen khóa lại vũ khí của Tạ Quân. "Thật là náo nhiệt, vậy mà lại là hai dị năng giả!"

Tạ Quân không thu búa lại được, dị năng giống như bị giam cầm, không thể phóng xuất, liền chửi bậy một câu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/mat-the-hamster-giau-chay-mo/chuong-19-1.html.]

Mạnh Quang Diệu hứng thú quan sát hai món vũ khí, tựa hồ rất tò mò với các loại dị năng khác mình.

Mấy đứa đàn em sau lưng Tạ Quân sắc mặt nghiêm túc. "Lão đại, đây chắc là dị năng không gian biến dị, nắm giữ trói buộc."

Mạnh Quang Diệu ở đối diện nghe tên gọi mới mẻ này, ngẩng đầu lên nhìn qua bên này, cười như một tên biến thái. "Các người hình như còn hiểu biết rất nhiều."

Tiểu Ngũ Nhất bị đám Tạ Quân ngăn ở phía sau, nghe đối phương dong dài chỉ cảm thấy đáng ghét. Trực tiếp từ trong không gian thả ra một tảng đá lớn ném tới, Mạnh Quang Diệu như có cảm giác, vội vã thả hai món vũ khí của Tạ Quân và Lưu Đại Sơn ra dùng vòng đen đỡ tảng đá, sau đó nhanh chóng tránh đi, tảng đá chỉ có thể đập vào khoảng trống.

Tiểu Ngũ Nhất thấy thế, không khỏi quýnh lên, một tảng không đủ, vậy thì hai ba tảng. Từng tảng đá được trữ trong không gian liên tiếp được thả ra ném về phía Mạnh Quang Diệu, song đối phương lại dựa vào dị năng nhanh chóng bỏ chạy, khó bắt như một con rắn gian xảo.

Tạ Quân cùng Lưu Đại Sơn cầm lại vũ khí, cũng không ném loạn nữa, trực tiếp tự mình ra trận cùng nhau vây giết. Bọn tiểu đệ cũng dồn dập chạy theo, nỗ lực chặn lại bước chân Mạnh Quang Diệu.

Nhưng mà, bọn họ rời đi lại làm cho tiểu Ngũ Nhất lộ ra ngoài. Mạnh Quang Diệu nhìn khuôn mặt nhỏ đẹp tuyệt trần của cậu, hai mắt lập tức tràn ra ánh sánh thèm thuồng dơ bẩn.

Đá tảng không ngừng đập xuống bãi đất trống trước cửa trường học, phát ra từng tiếng nổ vang, nhưng Mạnh Quang Diệu ngoại trừ hơi chật vật chạy trốn, gần như không hề bị thương.

Hai phe giằng co, nhất thời ai cũng không làm gì được đối phương.

Bốn đứa nhỏ bị nhốt trong phòng bắt đầu liều mạng phá cửa tự cứu, trong lòng lo lắng muốn ra ngoài giúp đỡ. Nhưng lúc này, Mạnh Quang Diệu thừa được cơ hội vọt tới trước mặt Ngũ Nhất, một cái vòng đen nhanh không kịp tránh lập tức bao trùm lấy cậu.

Tiểu Ngũ Nhất muốn giãy dụa thoát ra, lại phát hiện cả người đều không thể động đậy, đồng thời đồ vật trong không gian cũng không thể thả ra được. Hoàn toàn bị trói chặt, chỉ có thể tức giận trừng Mạnh Quang Diệu.

"Ông là người xấu!"

Mạnh Quang Diệu đứng sau lưng Ngũ Nhất, nghe tiếng mắng không thấm thía gì của cậu liền cười nhạo một tiếng, sau đó móc ra con d.a.o kề trên cổ cậu, hướng về phía nhóm Tạ Quân uy hiếp: "Chúng mày còn dám lại đây, tao sẽ lập tức g.i.ế.c nó!"

Tạ Quân và Lưu Đại Sơn âm thầm kêu không tốt, nhanh chóng thu hồi búa rìu vừa ném ra, nhìn thiếu niên bị khống chế không thể động đậy, nghiến răng nghiến lợi, phẫn nộ đến hai mắt bốc lửa.

Bên trong căn phòng nhỏ, Na Na nhìn tình cảnh này gấp đến độ ứa nước mắt.

"Anh ơi, làm sao bây giờ! Anh trai xinh đẹp cũng bị hắn bắt rồi!!!"

Ba đứa bé trai nghe, sắt mặt lập tức tái nhợt.

Thấy tất cả mọi người không dám vọng động, Mạnh Quang Diệu như nắm được lá bùa hộ mạng. Đứng phía sau Ngũ Nhất mà tỉ mỉ đánh giá khuôn mặt nhỏ tinh xảo, đôi mắt trong suốt làm cho hắn nổi lên dục vọng muốn nhúng chàm, quả thực so với chơi đùa mấy đứa con nít còn thỏa mãn hơn.

So với mấy đứa nhỏ nông thôn, trước mắt hắn đây vừa nhìn đã biết là cậu ấm được cưng chiều, hoàn mỹ sạch sẽ càng khiến cho hắn muốn phá hủy.

Mạnh Quang Diệu không nhịn được thèm thuồng l.i.ế.m môi một cái, ngẩng đầu nhìn nhóm Tạ Quân đối diện, cười nham nhở. "Chúng mày đúng là tặng cho tao một món quà lớn, tao còn đang lo sắp hết đồ chơi đây!"

Đám người Tạ Quân nghe lời này, tức giận trừng hắn muốn rách cả mí mắt.

 

Bình luận

0 bình luận

    Loading...